古诗词

题画白翎雀

王称

塞花原草度交河,往日曾随凤辇过。sāi huā yuán cǎo dù jiāo hé,wǎng rì céng suí fèng niǎn guò。
一自翠华消息断,空将遗恨寄云和。yī zì cuì huá xiāo xī duàn,kōng jiāng yí hèn jì yún hé。

王称

明福建永福人,先世山东东阿人,字孟扬,一作孟扬。洪武中领乡荐,入国子监。旋陈情养母。永乐初授国史院检讨,与修《永乐大典),充副总裁。旋参英国公张辅军攻交趾,还守故官。与解缙交好,后坐缙党,下狱死。为人目空四海,辩若悬河,视余子琐琐,以是名虽日彰,谤亦随之。有《虚舟集》。 王称的作品>>

猜您喜欢

王芾家咏梅花灯

王称

并娥剪素镂秋水,兰燄传春破瑶蕊。bìng é jiǎn sù lòu qiū shuǐ,lán yàn chuán chūn pò yáo ruǐ。
粉屏射蜡摇珠光,的历冰魂广寒里。fěn píng shè là yáo zhū guāng,de lì bīng hún guǎng hán lǐ。
严城画角声咿咿,羲驭渐轧搏桑枝。yán chéng huà jiǎo shēng yī yī,xī yù jiàn yà bó sāng zhī。
芳心暗逐烟烬落,玉凫咮冷沉烟薄。fāng xīn àn zhú yān jìn luò,yù fú zhòu lěng chén yān báo。

紫芝山房歌为郑尚书赋

王称

我昔慕幽赏,山水纵奇观。wǒ xī mù yōu shǎng,shān shuǐ zòng qí guān。
朝挥海客棹,暮宿山霞关。cháo huī hǎi kè zhào,mù sù shān xiá guān。
武夷群峰白云端,幔亭玉女非人间。wǔ yí qún fēng bái yún duān,màn tíng yù nǚ fēi rén jiān。
层峦叠嶂去何极,空际轩翥如腾鸾。céng luán dié zhàng qù hé jí,kōng jì xuān zhù rú téng luán。
双溪夹出绕明镜,百步九折鸣飞湍。shuāng xī jiā chū rào míng jìng,bǎi bù jiǔ zhé míng fēi tuān。
就中紫芝一峰峭,恍惚溪上凝烟鬟。jiù zhōng zǐ zhī yī fēng qiào,huǎng hū xī shàng níng yān huán。
深林瑶草昼可拾,山人笙鹤无时闲。shēn lín yáo cǎo zhòu kě shí,shān rén shēng hè wú shí xián。
紫芝之山不可攀,须知圣世非商颜。zǐ zhī zhī shān bù kě pān,xū zhī shèng shì fēi shāng yán。
只应吐祥产奇瑞,煌煌三秀被林峦。zhǐ yīng tǔ xiáng chǎn qí ruì,huáng huáng sān xiù bèi lín luán。
何人卜居此山下,康成子孙世文雅。hé rén bo jū cǐ shān xià,kāng chéng zi sūn shì wén yǎ。
朵朵芙蓉镜底青,淙淙瀑布屏间泻。duǒ duǒ fú róng jìng dǐ qīng,cóng cóng pù bù píng jiān xiè。
山寂寂兮山房幽,兰膏烟帐夜埋头。shān jì jì xī shān fáng yōu,lán gāo yān zhàng yè mái tóu。
经史纵横一万卷,天地上下三千秋。jīng shǐ zòng héng yī wàn juǎn,tiān dì shàng xià sān qiān qiū。
闲寻方外屐,笑掬涧底流。xián xún fāng wài jī,xiào jū jiàn dǐ liú。
采芳结瑶佩,濯足歌远游。cǎi fāng jié yáo pèi,zhuó zú gē yuǎn yóu。
苍生海内望安石,谢公不得东山留。cāng shēng hǎi nèi wàng ān shí,xiè gōng bù dé dōng shān liú。
一朝束书谢丘壑,啸咤风雷起寥廓。yī cháo shù shū xiè qiū hè,xiào zhà fēng léi qǐ liáo kuò。
石床松月为谁明,清夜徒闻吊猿鹤。shí chuáng sōng yuè wèi shuí míng,qīng yè tú wén diào yuán hè。
南宫作赋安足奇,大廷对策裨衮衣。nán gōng zuò fù ān zú qí,dà tíng duì cè bì gǔn yī。
才高万乘屡回顾,承明出入生光辉。cái gāo wàn chéng lǚ huí gù,chéng míng chū rù shēng guāng huī。
玉骢曾锡天间骑,节钺重烦大藩寄。yù cōng céng xī tiān jiān qí,jié yuè zhòng fán dà fān jì。
小吏兰台识马周,居人渤海怀龚遂。xiǎo lì lán tái shí mǎ zhōu,jū rén bó hǎi huái gōng suì。
胜概相看无处无,烟萝不似故园居。shèng gài xiāng kàn wú chù wú,yān luó bù shì gù yuán jū。
瞻云几动亲闱念,归思空因托鲤鱼。zhān yún jǐ dòng qīn wéi niàn,guī sī kōng yīn tuō lǐ yú。
尔来中朝属耆旧,廊庙端严亸章绶。ěr lái zhōng cháo shǔ qí jiù,láng miào duān yán duǒ zhāng shòu。
廷尉人传天下平,秩宗名在当时右。tíng wèi rén chuán tiān xià píng,zhì zōng míng zài dāng shí yòu。
当时之名信可称,回望故山山更青。dāng shí zhī míng xìn kě chēng,huí wàng gù shān shān gèng qīng。
晋公绿野久寂寞,白傅匡庐未足荣。jìn gōng lǜ yě jiǔ jì mò,bái fù kuāng lú wèi zú róng。
只今八荒歌太平,三台位列中天明。zhǐ jīn bā huāng gē tài píng,sān tái wèi liè zhōng tiān míng。
功成早晚拂衣去,仙舟九曲能相迎。gōng chéng zǎo wǎn fú yī qù,xiān zhōu jiǔ qū néng xiāng yíng。
此时君当倒却建溪绿,我亦为君歌一曲。cǐ shí jūn dāng dào què jiàn xī lǜ,wǒ yì wèi jūn gē yī qū。
何必相携茹紫芝,四海清风缅高躅。hé bì xiāng xié rú zǐ zhī,sì hǎi qīng fēng miǎn gāo zhú。

双桂堂为彭进士汝器赋

王称

君家庭前双桂枝,翠芳金粟枝离离。jūn jiā tíng qián shuāng guì zhī,cuì fāng jīn sù zhī lí lí。
尘世岂同凡木比,云间自有天香吹。chén shì qǐ tóng fán mù bǐ,yún jiān zì yǒu tiān xiāng chuī。
人言此种蟾宫得,曾映清光满仙陌。rén yán cǐ zhǒng chán gōng dé,céng yìng qīng guāng mǎn xiān mò。
移植君家今几年,日日开帘玩芳色。yí zhí jūn jiā jīn jǐ nián,rì rì kāi lián wán fāng sè。
请看双桂共青青,五柳三槐漫独荣。qǐng kàn shuāng guì gòng qīng qīng,wǔ liǔ sān huái màn dú róng。
月中鸾凤交加影,风里虬龙答和声。yuè zhōng luán fèng jiāo jiā yǐng,fēng lǐ qiú lóng dá hé shēng。
更爱君家好兄弟,早岁香名折仙桂。gèng ài jūn jiā hǎo xiōng dì,zǎo suì xiāng míng zhé xiān guì。
君不见庭前此树根不移,直上凌云日相对。jūn bù jiàn tíng qián cǐ shù gēn bù yí,zhí shàng líng yún rì xiāng duì。

薜萝山房歌为新宁王锡赋

王称

陶公柳庄萧索久,蒋生竹径开何有。táo gōng liǔ zhuāng xiāo suǒ jiǔ,jiǎng shēng zhú jìng kāi hé yǒu。
何似君家隐处偏,开门萝薜向人悬。hé shì jūn jiā yǐn chù piān,kāi mén luó bì xiàng rén xuán。
萝薜苍苍送晚凉,萦烟络月绕林塘。luó bì cāng cāng sòng wǎn liáng,yíng yān luò yuè rào lín táng。
鸟啼密叶笼书愰,客去飞花满石床。niǎo tí mì yè lóng shū huàng,kè qù fēi huā mǎn shí chuáng。
寒侵细蔓秋仍薄,饮覆春泉香濯濯。hán qīn xì màn qiū réng báo,yǐn fù chūn quán xiāng zhuó zhuó。
夜深惟恐蛟龙争,幽处无论鬼神托。yè shēn wéi kǒng jiāo lóng zhēng,yōu chù wú lùn guǐ shén tuō。
我忆山房昔访君,繁烟袅袅更纷纷。wǒ yì shān fáng xī fǎng jūn,fán yān niǎo niǎo gèng fēn fēn。
别后山衣梦中冷,何日重纫萝薜云。bié hòu shān yī mèng zhōng lěng,hé rì zhòng rèn luó bì yún。
林间泉石题名久,涧畔莓苔藉醉频。lín jiān quán shí tí míng jiǔ,jiàn pàn méi tái jí zuì pín。
缄藤为报故人意,瑶琴一曲山房春。jiān téng wèi bào gù rén yì,yáo qín yī qū shān fáng chūn。

凌歊台怀古台在黄山巅宋太祖离宫

王称

朝发石头渚,暮宿黄山道。cháo fā shí tóu zhǔ,mù sù huáng shān dào。
携酒眺古台,离离但烟草。xié jiǔ tiào gǔ tái,lí lí dàn yān cǎo。
忆昔兹台何壮哉,宋祖离宫台上开。yì xī zī tái hé zhuàng zāi,sòng zǔ lí gōng tái shàng kāi。
台前宝树入层汉,台下炎歊隘九垓。tái qián bǎo shù rù céng hàn,tái xià yán xiāo ài jiǔ gāi。
楚山望尽蜀山出,雄跨全吴势凌突。chǔ shān wàng jǐn shǔ shān chū,xióng kuà quán wú shì líng tū。
欲吞铜雀俯中原,不数黄金贵奇骨。yù tūn tóng què fǔ zhōng yuán,bù shù huáng jīn guì qí gǔ。
三千歌舞宿云端,公子王孙往复还。sān qiān gē wǔ sù yún duān,gōng zi wáng sūn wǎng fù hái。
秦关捷书不再返,鼎湖飞龙谁复攀。qín guān jié shū bù zài fǎn,dǐng hú fēi lóng shuí fù pān。
繁华一旦乃如此,寂寂荒台秋色里。fán huá yī dàn nǎi rú cǐ,jì jì huāng tái qiū sè lǐ。
往事徒悲禾黍场,残碑半堕沧江水。wǎng shì tú bēi hé shǔ chǎng,cán bēi bàn duò cāng jiāng shuǐ。
沧江水流去不回,空陵劫火变寒灰。cāng jiāng shuǐ liú qù bù huí,kōng líng jié huǒ biàn hán huī。
欲将霸业问行客,黄山落日清?哀。yù jiāng bà yè wèn xíng kè,huáng shān luò rì qīng āi。

苍梧与邹郎中别

王称

五两絓飞雨,夜宿苍梧阴。wǔ liǎng guà fēi yǔ,yè sù cāng wú yīn。
苍梧烟水正愁绝,江上谁歌离别吟。cāng wú yān shuǐ zhèng chóu jué,jiāng shàng shuí gē lí bié yín。
与尔别离何草草,百壶且尽开怀抱。yǔ ěr bié lí hé cǎo cǎo,bǎi hú qiě jǐn kāi huái bào。
霜鲙红鳞入座鲜,锦荔堆盘出林早。shuāng kuài hóng lín rù zuò xiān,jǐn lì duī pán chū lín zǎo。
醉起长歌一慨然,客中况是客中怜。zuì qǐ zhǎng gē yī kǎi rán,kè zhōng kuàng shì kè zhōng lián。
明朝海上能相忆,只有青天片月悬。míng cháo hǎi shàng néng xiāng yì,zhǐ yǒu qīng tiān piàn yuè xuán。

藤江别思为徐枝文题

王称

秋风泛鹢凌寒渚,绕座鸣鹍促飞雨。qiū fēng fàn yì líng hán zhǔ,rào zuò míng kūn cù fēi yǔ。
羽觞争劝不须停,醉发苍梧下湓浦。yǔ shāng zhēng quàn bù xū tíng,zuì fā cāng wú xià pén pǔ。
三年绛帐淑青衿,此日临岐识尔心。sān nián jiàng zhàng shū qīng jīn,cǐ rì lín qí shí ěr xīn。
为问藤江汪汪水,别意与之谁浅深。wèi wèn téng jiāng wāng wāng shuǐ,bié yì yǔ zhī shuí qiǎn shēn。

前有尊酒行

王称

前有尊酒,我为君寿。qián yǒu zūn jiǔ,wǒ wèi jūn shòu。
有瑟在筵,有螯在手。yǒu sè zài yán,yǒu áo zài shǒu。
青年既阻,白发被首。qīng nián jì zǔ,bái fā bèi shǒu。
于今不乐,古人奚有。yú jīn bù lè,gǔ rén xī yǒu。
自昔有言,俟河之清。zì xī yǒu yán,qí hé zhī qīng。
人寿几何,云胡不零。rén shòu jǐ hé,yún hú bù líng。
起舞傞傞,侧弁以俄。qǐ wǔ suō suō,cè biàn yǐ é。
弗鼓缶而歌,恐大耋之蹉跎。fú gǔ fǒu ér gē,kǒng dà dié zhī cuō tuó。
秋露如玉,下被庭绿。qiū lù rú yù,xià bèi tíng lǜ。
良夜未央,胡不秉烛。liáng yè wèi yāng,hú bù bǐng zhú。
东陵死利,西山死名。dōng líng sǐ lì,xī shān sǐ míng。
庄周放达,禹稷躬耕。zhuāng zhōu fàng dá,yǔ jì gōng gēng。
吾诚何暇以论此,前有尊酒君须倾。wú chéng hé xiá yǐ lùn cǐ,qián yǒu zūn jiǔ jūn xū qīng。

车遥遥

王称

车轮何遥遥,西上长安道。chē lún hé yáo yáo,xī shàng zhǎng ān dào。
不见车中人,空悲道傍草。bù jiàn chē zhōng rén,kōng bēi dào bàng cǎo。
君行日已远,恩爱难自保。jūn xíng rì yǐ yuǎn,ēn ài nán zì bǎo。
忧来当何如,一夕梦颠倒。yōu lái dāng hé rú,yī xī mèng diān dào。
岂无中山酒,一浣我怀抱。qǐ wú zhōng shān jiǔ,yī huàn wǒ huái bào。
但恐三春华,颜色不再好。dàn kǒng sān chūn huá,yán sè bù zài hǎo。
车声何粼粼,风吹马蹄尘。chē shēng hé lín lín,fēng chuī mǎ tí chén。
愿随马蹄尘,飞逐君车轮。yuàn suí mǎ tí chén,fēi zhú jūn chē lún。

将进酒

王称

故人手持金屈卮,进酒与君君莫辞。gù rén shǒu chí jīn qū zhī,jìn jiǔ yǔ jūn jūn mò cí。
仲孺不援同产服,孟公肯顾尚书期。zhòng rú bù yuán tóng chǎn fú,mèng gōng kěn gù shàng shū qī。
当歌激风和结楚,吴姬白苎莫停舞。dāng gē jī fēng hé jié chǔ,wú jī bái zhù mò tíng wǔ。
黄河东走不复回,白日经天岂能驻。huáng hé dōng zǒu bù fù huí,bái rì jīng tiān qǐ néng zhù。
田文昔日盛经过,朝酣暮乐艳绮罗。tián wén xī rì shèng jīng guò,cháo hān mù lè yàn qǐ luó。
高台已倾曲池废,只今谁听雍门歌。gāo tái yǐ qīng qū chí fèi,zhǐ jīn shuí tīng yōng mén gē。
我有一曲侧君耳,世事悠悠每如此。wǒ yǒu yī qū cè jūn ěr,shì shì yōu yōu měi rú cǐ。
子云浪作投阁人,贾生空吊湘江水。zi yún làng zuò tóu gé rén,jiǎ shēng kōng diào xiāng jiāng shuǐ。
春风南园花满枝,莫待秋风摇落时。chūn fēng nán yuán huā mǎn zhī,mò dài qiū fēng yáo luò shí。
东山笑起徒为尔,乘时莫负高阳池。dōng shān xiào qǐ tú wèi ěr,chéng shí mò fù gāo yáng chí。

行路难

王称

倚剑且勿叹,听我《行路难》。yǐ jiàn qiě wù tàn,tīng wǒ xíng lù nán。
世途反覆多波澜,焦原九折未为艰。shì tú fǎn fù duō bō lán,jiāo yuán jiǔ zhé wèi wèi jiān。
君不见汉谣斗粟歌未阑,长门一夕秋草残。jūn bù jiàn hàn yáo dòu sù gē wèi lán,zhǎng mén yī xī qiū cǎo cán。
骨肉之恩尚如此,何况他人方寸间。gǔ ròu zhī ēn shàng rú cǐ,hé kuàng tā rén fāng cùn jiān。
又不见绛侯身荣应系狱,贾生终对长沙鵩。yòu bù jiàn jiàng hóu shēn róng yīng xì yù,jiǎ shēng zhōng duì zhǎng shā fú。
功成更觉小吏尊,才高宁避明时逐。gōng chéng gèng jué xiǎo lì zūn,cái gāo níng bì míng shí zhú。
所以赤松子,远赴中林期。suǒ yǐ chì sōng zi,yuǎn fù zhōng lín qī。
谁能吴江上,见笑鸱夷皮。shuí néng wú jiāng shàng,jiàn xiào chī yí pí。
骊龙有珠在沧海,劝君逆鳞勿婴之。lí lóng yǒu zhū zài cāng hǎi,quàn jūn nì lín wù yīng zhī。
子推介山下,屈原湘江湄。zi tuī jiè shān xià,qū yuán xiāng jiāng méi。
当时枘凿自不量,至今憔悴令人悲。dāng shí ruì záo zì bù liàng,zhì jīn qiáo cuì lìng rén bēi。
行路难,难为言,沧浪一棹且归去,长安大道横青天。xíng lù nán,nán wèi yán,cāng làng yī zhào qiě guī qù,zhǎng ān dà dào héng qīng tiān。

少年行

王称

千金换宝剑,短发鬘长缨。qiān jīn huàn bǎo jiàn,duǎn fā mán zhǎng yīng。
银鞍照紫燕,飒沓洛阳城。yín ān zhào zǐ yàn,sà dá luò yáng chéng。
洛阳城中足年少,陌上相逢开口笑。luò yáng chéng zhōng zú nián shǎo,mò shàng xiāng féng kāi kǒu xiào。
按铗长歌猛虎词,弯弓直上呼鹰道。àn jiá zhǎng gē měng hǔ cí,wān gōng zhí shàng hū yīng dào。
归来买笑何所驩,白日拥掷夜未阑。guī lái mǎi xiào hé suǒ huān,bái rì yōng zhì yè wèi lán。
百觞每共孙宾醉,一饭羞从漂毋餐。bǎi shāng měi gòng sūn bīn zuì,yī fàn xiū cóng piāo wú cān。
吴姬二八小垂手,短笛横吹折杨柳。wú jī èr bā xiǎo chuí shǒu,duǎn dí héng chuī zhé yáng liǔ。
一曲临风意气生,珊瑚击碎乱从横。yī qū lín fēng yì qì shēng,shān hú jī suì luàn cóng héng。
春来秋去只如此,五侯七贵为知己。chūn lái qiū qù zhǐ rú cǐ,wǔ hóu qī guì wèi zhī jǐ。
却笑侯嬴空抱关,白首夷门不暂闲。què xiào hóu yíng kōng bào guān,bái shǒu yí mén bù zàn xián。

短歌行

王称

东风吹花堕锦筵,杨柳半亸青楼烟。dōng fēng chuī huā duò jǐn yán,yáng liǔ bàn duǒ qīng lóu yān。
主人自为鸲鹆舞,小妓更奏鸳鸯弦。zhǔ rén zì wèi qú yù wǔ,xiǎo jì gèng zòu yuān yāng xián。
当杯入手君不醉,落日已在西山巅。dāng bēi rù shǒu jūn bù zuì,luò rì yǐ zài xī shān diān。
短歌一拍心茫然,请看明镜高台上,何须白发悲芳年。duǎn gē yī pāi xīn máng rán,qǐng kàn míng jìng gāo tái shàng,hé xū bái fā bēi fāng nián。

君马黄

王称

君马黄,我马白,二马同嘶出南陌。jūn mǎ huáng,wǒ mǎ bái,èr mǎ tóng sī chū nán mò。
南陌东阡夹渭桥,马行平地似青霄。nán mò dōng qiān jiā wèi qiáo,mǎ xíng píng dì shì qīng xiāo。
羁金络月人皆羡,振玉鸣珂意自骄。jī jīn luò yuè rén jiē xiàn,zhèn yù míng kē yì zì jiāo。
朝出相随暮相逐,可怜人马皆如玉。cháo chū xiāng suí mù xiāng zhú,kě lián rén mǎ jiē rú yù。
如何与君生别离,君马东行我马西。rú hé yǔ jūn shēng bié lí,jūn mǎ dōng xíng wǒ mǎ xī。
欲知后夜长鸣处,羞对驽骀一万蹄。yù zhī hòu yè zhǎng míng chù,xiū duì nú dài yī wàn tí。

长相思

王称

长相思,乃在瀛洲之上,碧海之涯。zhǎng xiāng sī,nǎi zài yíng zhōu zhī shàng,bì hǎi zhī yá。
阆风蓬壶相蔽亏,琅玕碧草何离离。láng fēng péng hú xiāng bì kuī,láng gān bì cǎo hé lí lí。
安期偓佺空有期,五龙起舞鸑鷟随。ān qī wò quán kōng yǒu qī,wǔ lóng qǐ wǔ yuè zhuó suí。
祥风化日同熙怡,碧桃红杏春满枝。xiáng fēng huà rì tóng xī yí,bì táo hóng xìng chūn mǎn zhī。
鸾骖鹤驭同遨嬉,我独何为困羁离。luán cān hè yù tóng áo xī,wǒ dú hé wèi kùn jī lí。
弱水三万不可飞,长相思心为悲。ruò shuǐ sān wàn bù kě fēi,zhǎng xiāng sī xīn wèi bēi。