古诗词

赠童将军

王称

圣德垂文统,开疆仗武臣。shèng dé chuí wén tǒng,kāi jiāng zhàng wǔ chén。
熊罴偏兆渭,嵩岳再生申。xióng pí piān zhào wèi,sōng yuè zài shēng shēn。
控节三边静,讴歌万国春。kòng jié sān biān jìng,ōu gē wàn guó chūn。
策勋来汗马,剖劵寄雄闉。cè xūn lái hàn mǎ,pōu juàn jì xióng yīn。
何处推名阀,淮阳识异人。hé chù tuī míng fá,huái yáng shí yì rén。
起家龙剑旧,锡命虎符新。qǐ jiā lóng jiàn jiù,xī mìng hǔ fú xīn。
略地功名在,专城宠渥臻。lüè dì gōng míng zài,zhuān chéng chǒng wò zhēn。
朔方推邓禹,南土戴曹彬。shuò fāng tuī dèng yǔ,nán tǔ dài cáo bīn。
事业谁能拟,贤郎更绝伦。shì yè shuí néng nǐ,xián láng gèng jué lún。
凤毛看鸑鷟,骥种得麒麟。fèng máo kàn yuè zhuó,jì zhǒng dé qí lín。
勇略仍无匹,雄韬动有神。yǒng lüè réng wú pǐ,xióng tāo dòng yǒu shén。
声名传此日,光彩擅常陈。shēng míng chuán cǐ rì,guāng cǎi shàn cháng chén。
阃外今无事,边陲早控尘。kǔn wài jīn wú shì,biān chuí zǎo kòng chén。
辘轳闲夜月,睥睨倚秋旻。lù lú xián yè yuè,pì nì yǐ qiū mín。
国士延毛遂,华筵召郤诜。guó shì yán máo suì,huá yán zhào xì shēn。
五羊流美颂,百粤仰深仁。wǔ yáng liú měi sòng,bǎi yuè yǎng shēn rén。
自笑飘蓬客,难同入幕宾。zì xiào piāo péng kè,nán tóng rù mù bīn。
辕门叨接猛,斗篆未夸秦。yuán mén dāo jiē měng,dòu zhuàn wèi kuā qín。
王粲登楼处,相如作赋晨。wáng càn dēng lóu chù,xiāng rú zuò fù chén。
不因知己恋,谁作浪游身。bù yīn zhī jǐ liàn,shuí zuò làng yóu shēn。
伏枥心犹壮,挛鞲气未驯。fú lì xīn yóu zhuàng,luán gōu qì wèi xùn。
素书如可试,黄石旧为邻。sù shū rú kě shì,huáng shí jiù wèi lín。

王称

明福建永福人,先世山东东阿人,字孟扬,一作孟扬。洪武中领乡荐,入国子监。旋陈情养母。永乐初授国史院检讨,与修《永乐大典),充副总裁。旋参英国公张辅军攻交趾,还守故官。与解缙交好,后坐缙党,下狱死。为人目空四海,辩若悬河,视余子琐琐,以是名虽日彰,谤亦随之。有《虚舟集》。 王称的作品>>

猜您喜欢

梅花落

王称

青楼叹落梅,独起自徘徊。qīng lóu tàn luò méi,dú qǐ zì pái huái。
带雪粘歌扇,因风上镜台。dài xuě zhān gē shàn,yīn fēng shàng jìng tái。
晚妆谁更点,边角正堪哀。wǎn zhuāng shuí gèng diǎn,biān jiǎo zhèng kān āi。
望断寻香径,依依满绿苔。wàng duàn xún xiāng jìng,yī yī mǎn lǜ tái。

巫山高

王称

巫山不可望,望极使人悲。wū shān bù kě wàng,wàng jí shǐ rén bēi。
树暗啼?峡,云空神女祠。shù àn tí xiá,yún kōng shén nǚ cí。
秋声留别恨,夜月怅佳期。qiū shēng liú bié hèn,yè yuè chàng jiā qī。
欲问高唐事,惟应宋玉知。yù wèn gāo táng shì,wéi yīng sòng yù zhī。