古诗词

醴泉应制时有禧事青禽白鹤先集庆云甘露降

王称

宝筵初建晓苍苍,大驾躬临礼玉皇。bǎo yán chū jiàn xiǎo cāng cāng,dà jià gōng lín lǐ yù huáng。
白鹤青鸾昭孝感,庆云甘露兆佳祥。bái hè qīng luán zhāo xiào gǎn,qìng yún gān lù zhào jiā xiáng。
更传圣水符前代,忽讶灵源涌上方。gèng chuán shèng shuǐ fú qián dài,hū yà líng yuán yǒng shàng fāng。
玉窦泛春时脉脉,金罍贮月乍泱泱。yù dòu fàn chūn shí mài mài,jīn léi zhù yuè zhà yāng yāng。
荐来只拟羞萍实,挹处浑疑剖蜜房。jiàn lái zhǐ nǐ xiū píng shí,yì chù hún yí pōu mì fáng。
玄酒奠坛同莹彻,黄流在斝等芬芳。xuán jiǔ diàn tán tóng yíng chè,huáng liú zài jiǎ děng fēn fāng。
漫夸沆瀣移仙掌,迥谢蒲萄入醉乡。màn kuā hàng xiè yí xiān zhǎng,jiǒng xiè pú táo rù zuì xiāng。
琼液久疏神岛沥,瑶池曾引帝台浆。qióng yè jiǔ shū shén dǎo lì,yáo chí céng yǐn dì tái jiāng。
中元表异还超汉,贞观论功远迈唐。zhōng yuán biǎo yì hái chāo hàn,zhēn guān lùn gōng yuǎn mài táng。
妙绝醍醐班十瑞,嗽馀云母已千霜。miào jué tí hú bān shí ruì,sòu yú yún mǔ yǐ qiān shuāng。
冰壶泻罢同欣忭,天乳沾回等寿康。bīng hú xiè bà tóng xīn biàn,tiān rǔ zhān huí děng shòu kāng。
自愧涓微无补报,只应上祝紫霞觞。zì kuì juān wēi wú bǔ bào,zhǐ yīng shàng zhù zǐ xiá shāng。

王称

明福建永福人,先世山东东阿人,字孟扬,一作孟扬。洪武中领乡荐,入国子监。旋陈情养母。永乐初授国史院检讨,与修《永乐大典),充副总裁。旋参英国公张辅军攻交趾,还守故官。与解缙交好,后坐缙党,下狱死。为人目空四海,辩若悬河,视余子琐琐,以是名虽日彰,谤亦随之。有《虚舟集》。 王称的作品>>

猜您喜欢

梅花落

王称

青楼叹落梅,独起自徘徊。qīng lóu tàn luò méi,dú qǐ zì pái huái。
带雪粘歌扇,因风上镜台。dài xuě zhān gē shàn,yīn fēng shàng jìng tái。
晚妆谁更点,边角正堪哀。wǎn zhuāng shuí gèng diǎn,biān jiǎo zhèng kān āi。
望断寻香径,依依满绿苔。wàng duàn xún xiāng jìng,yī yī mǎn lǜ tái。

巫山高

王称

巫山不可望,望极使人悲。wū shān bù kě wàng,wàng jí shǐ rén bēi。
树暗啼?峡,云空神女祠。shù àn tí xiá,yún kōng shén nǚ cí。
秋声留别恨,夜月怅佳期。qiū shēng liú bié hèn,yè yuè chàng jiā qī。
欲问高唐事,惟应宋玉知。yù wèn gāo táng shì,wéi yīng sòng yù zhī。