古诗词

游清源别后寄温陵田处士

王称

夙性慕玄赏,少年复离群。sù xìng mù xuán shǎng,shǎo nián fù lí qún。
囊书不得意,菽水怀亲恩。náng shū bù dé yì,shū shuǐ huái qīn ēn。
请缨卑任侠,点笔徒工文。qǐng yīng bēi rèn xiá,diǎn bǐ tú gōng wén。
腰间脱宝剑,归卧清溪云。yāo jiān tuō bǎo jiàn,guī wò qīng xī yún。
擢歌有时闲,放浪沧海濆。zhuó gē yǒu shí xián,fàng làng cāng hǎi fén。
云水秀孤岛,石壁澄霞纹。yún shuǐ xiù gū dǎo,shí bì chéng xiá wén。
茸茸紫藤花,濯濯敷泉根。rōng rōng zǐ téng huā,zhuó zhuó fū quán gēn。
鹤影波上归,龙吟水中闻。hè yǐng bō shàng guī,lóng yín shuǐ zhōng wén。
兴来拂瑶轸,兰情洒馀芬。xīng lái fú yáo zhěn,lán qíng sǎ yú fēn。
曲罢划长啸,众籁清衣巾。qū bà huà zhǎng xiào,zhòng lài qīng yī jīn。
夫子弄玉箫,邀予醉琼尊。fū zi nòng yù xiāo,yāo yǔ zuì qióng zūn。
红泉看洗药,碧涧思垂纶。hóng quán kàn xǐ yào,bì jiàn sī chuí lún。
区缘一以说,恍若超埃氛。qū yuán yī yǐ shuō,huǎng ruò chāo āi fēn。
别后缅灵境,中夜飞吟魂。bié hòu miǎn líng jìng,zhōng yè fēi yín hún。
昨梦紫峰岑,月色何纷纷。zuó mèng zǐ fēng cén,yuè sè hé fēn fēn。
清光阻天未,眇怀犹为君。qīng guāng zǔ tiān wèi,miǎo huái yóu wèi jūn。
拒我手中策,拂我衣上尘。jù wǒ shǒu zhōng cè,fú wǒ yī shàng chén。
明当营丹砂,去与壶公邻。míng dāng yíng dān shā,qù yǔ hú gōng lín。

王称

明福建永福人,先世山东东阿人,字孟扬,一作孟扬。洪武中领乡荐,入国子监。旋陈情养母。永乐初授国史院检讨,与修《永乐大典),充副总裁。旋参英国公张辅军攻交趾,还守故官。与解缙交好,后坐缙党,下狱死。为人目空四海,辩若悬河,视余子琐琐,以是名虽日彰,谤亦随之。有《虚舟集》。 王称的作品>>

猜您喜欢

梅花落

王称

青楼叹落梅,独起自徘徊。qīng lóu tàn luò méi,dú qǐ zì pái huái。
带雪粘歌扇,因风上镜台。dài xuě zhān gē shàn,yīn fēng shàng jìng tái。
晚妆谁更点,边角正堪哀。wǎn zhuāng shuí gèng diǎn,biān jiǎo zhèng kān āi。
望断寻香径,依依满绿苔。wàng duàn xún xiāng jìng,yī yī mǎn lǜ tái。

巫山高

王称

巫山不可望,望极使人悲。wū shān bù kě wàng,wàng jí shǐ rén bēi。
树暗啼?峡,云空神女祠。shù àn tí xiá,yún kōng shén nǚ cí。
秋声留别恨,夜月怅佳期。qiū shēng liú bié hèn,yè yuè chàng jiā qī。
欲问高唐事,惟应宋玉知。yù wèn gāo táng shì,wéi yīng sòng yù zhī。