古诗词

题畦乐处士成趣园

王称

远生贵忘我,守静体自然。yuǎn shēng guì wàng wǒ,shǒu jìng tǐ zì rán。
外物苟不荣,取乐无过愆。wài wù gǒu bù róng,qǔ lè wú guò qiān。
鼎食岂不甘,轩裳讵匪贤。dǐng shí qǐ bù gān,xuān shang jù fěi xián。
大功难久居,盛名难久全。dà gōng nán jiǔ jū,shèng míng nán jiǔ quán。
淮阴登将坛,条侯寄重边。huái yīn dēng jiāng tán,tiáo hóu jì zhòng biān。
宠辱一朝异,殒替谁能怜。chǒng rǔ yī cháo yì,yǔn tì shuí néng lián。
宁兹远世氛,寄身在中园。níng zī yuǎn shì fēn,jì shēn zài zhōng yuán。
闲濯鱼父缨,时诵老氏篇。xián zhuó yú fù yīng,shí sòng lǎo shì piān。
旷志适古初,冥心超至玄。kuàng zhì shì gǔ chū,míng xīn chāo zhì xuán。
知止幸不殆,胡必夸轻儇。zhī zhǐ xìng bù dài,hú bì kuā qīng xuān。
嗤彼当世人,碌碌随贷迁。chī bǐ dāng shì rén,lù lù suí dài qiān。
端居有真趣,此意谁能传。duān jū yǒu zhēn qù,cǐ yì shuí néng chuán。

王称

明福建永福人,先世山东东阿人,字孟扬,一作孟扬。洪武中领乡荐,入国子监。旋陈情养母。永乐初授国史院检讨,与修《永乐大典),充副总裁。旋参英国公张辅军攻交趾,还守故官。与解缙交好,后坐缙党,下狱死。为人目空四海,辩若悬河,视余子琐琐,以是名虽日彰,谤亦随之。有《虚舟集》。 王称的作品>>

猜您喜欢

梅花落

王称

青楼叹落梅,独起自徘徊。qīng lóu tàn luò méi,dú qǐ zì pái huái。
带雪粘歌扇,因风上镜台。dài xuě zhān gē shàn,yīn fēng shàng jìng tái。
晚妆谁更点,边角正堪哀。wǎn zhuāng shuí gèng diǎn,biān jiǎo zhèng kān āi。
望断寻香径,依依满绿苔。wàng duàn xún xiāng jìng,yī yī mǎn lǜ tái。

巫山高

王称

巫山不可望,望极使人悲。wū shān bù kě wàng,wàng jí shǐ rén bēi。
树暗啼?峡,云空神女祠。shù àn tí xiá,yún kōng shén nǚ cí。
秋声留别恨,夜月怅佳期。qiū shēng liú bié hèn,yè yuè chàng jiā qī。
欲问高唐事,惟应宋玉知。yù wèn gāo táng shì,wéi yīng sòng yù zhī。