古诗词

寄题吴太仆鉴滁州皆山轩

王称

环滁富山水,秀特东南丛。huán chú fù shān shuǐ,xiù tè dōng nán cóng。
苍苍琅琊峰,削出金芙蓉。cāng cāng láng yá fēng,xuē chū jīn fú róng。
芙容夹蕙帐,万壑萦相向。fú róng jiā huì zhàng,wàn hè yíng xiāng xiàng。
岩烟吹乱霏,灭没不可望。yán yān chuī luàn fēi,miè méi bù kě wàng。
昔人五马来,笑举青霞杯。xī rén wǔ mǎ lái,xiào jǔ qīng xiá bēi。
双旌旧游处,石径滋莓苔。shuāng jīng jiù yóu chù,shí jìng zī méi tái。
至今馀松声,潇洒在林薄。zhì jīn yú sōng shēng,xiāo sǎ zài lín báo。
绝巘泻飞泉,孤亭倚寥廓。jué yǎn xiè fēi quán,gū tíng yǐ liáo kuò。
懿哉延陵君,此地怀清芬。yì zāi yán líng jūn,cǐ dì huái qīng fēn。
开窗引列岫,坐咏醉翁文。kāi chuāng yǐn liè xiù,zuò yǒng zuì wēng wén。
醉翁久不作,羡子有仙骨。zuì wēng jiǔ bù zuò,xiàn zi yǒu xiān gǔ。
良时但开尊,公暇惟拄笏。liáng shí dàn kāi zūn,gōng xiá wéi zhǔ hù。
云生岛树没,云散翠微连。yún shēng dǎo shù méi,yún sàn cuì wēi lián。
璧月动海色,亘若壶中天。bì yuè dòng hǎi sè,gèn ruò hú zhōng tiān。
嗟予恋尘鞅,青山劳梦想。jiē yǔ liàn chén yāng,qīng shān láo mèng xiǎng。
为君发孤吟,风泉寄遗响。wèi jūn fā gū yín,fēng quán jì yí xiǎng。

王称

明福建永福人,先世山东东阿人,字孟扬,一作孟扬。洪武中领乡荐,入国子监。旋陈情养母。永乐初授国史院检讨,与修《永乐大典),充副总裁。旋参英国公张辅军攻交趾,还守故官。与解缙交好,后坐缙党,下狱死。为人目空四海,辩若悬河,视余子琐琐,以是名虽日彰,谤亦随之。有《虚舟集》。 王称的作品>>

猜您喜欢

梅花落

王称

青楼叹落梅,独起自徘徊。qīng lóu tàn luò méi,dú qǐ zì pái huái。
带雪粘歌扇,因风上镜台。dài xuě zhān gē shàn,yīn fēng shàng jìng tái。
晚妆谁更点,边角正堪哀。wǎn zhuāng shuí gèng diǎn,biān jiǎo zhèng kān āi。
望断寻香径,依依满绿苔。wàng duàn xún xiāng jìng,yī yī mǎn lǜ tái。

巫山高

王称

巫山不可望,望极使人悲。wū shān bù kě wàng,wàng jí shǐ rén bēi。
树暗啼?峡,云空神女祠。shù àn tí xiá,yún kōng shén nǚ cí。
秋声留别恨,夜月怅佳期。qiū shēng liú bié hèn,yè yuè chàng jiā qī。
欲问高唐事,惟应宋玉知。yù wèn gāo táng shì,wéi yīng sòng yù zhī。