古诗词

登黄鹤楼

王称

迢迢江上楼,飞构梯层穹。tiáo tiáo jiāng shàng lóu,fēi gòu tī céng qióng。
黄鹤何年来,结巢白云中。huáng hè hé nián lái,jié cháo bái yún zhōng。
仙人整羽盖,一往无遗踪。xiān rén zhěng yǔ gài,yī wǎng wú yí zōng。
瑶笙紫河车,潇洒馀天风。yáo shēng zǐ hé chē,xiāo sǎ yú tiān fēng。
至今启重关,呵守虎豹雄。zhì jīn qǐ zhòng guān,hē shǒu hǔ bào xióng。
雕檐敞白日,阑槛标晴虹。diāo yán chǎng bái rì,lán kǎn biāo qíng hóng。
我因驻旄节,登攀兴何穷。wǒ yīn zhù máo jié,dēng pān xīng hé qióng。
神行万物表,目送双飞鸿。shén xíng wàn wù biǎo,mù sòng shuāng fēi hóng。
依依烟际帆,远落三湘东。yī yī yān jì fān,yuǎn luò sān xiāng dōng。
霜清楚天碧,树尽荆门空。shuāng qīng chǔ tiān bì,shù jǐn jīng mén kōng。
长辞愧祢生,高兴怀庾公。zhǎng cí kuì mí shēng,gāo xīng huái yǔ gōng。
落日下楼去,烟水青蒙蒙。luò rì xià lóu qù,yān shuǐ qīng méng méng。

王称

明福建永福人,先世山东东阿人,字孟扬,一作孟扬。洪武中领乡荐,入国子监。旋陈情养母。永乐初授国史院检讨,与修《永乐大典),充副总裁。旋参英国公张辅军攻交趾,还守故官。与解缙交好,后坐缙党,下狱死。为人目空四海,辩若悬河,视余子琐琐,以是名虽日彰,谤亦随之。有《虚舟集》。 王称的作品>>

猜您喜欢

梅花落

王称

青楼叹落梅,独起自徘徊。qīng lóu tàn luò méi,dú qǐ zì pái huái。
带雪粘歌扇,因风上镜台。dài xuě zhān gē shàn,yīn fēng shàng jìng tái。
晚妆谁更点,边角正堪哀。wǎn zhuāng shuí gèng diǎn,biān jiǎo zhèng kān āi。
望断寻香径,依依满绿苔。wàng duàn xún xiāng jìng,yī yī mǎn lǜ tái。

巫山高

王称

巫山不可望,望极使人悲。wū shān bù kě wàng,wàng jí shǐ rén bēi。
树暗啼?峡,云空神女祠。shù àn tí xiá,yún kōng shén nǚ cí。
秋声留别恨,夜月怅佳期。qiū shēng liú bié hèn,yè yuè chàng jiā qī。
欲问高唐事,惟应宋玉知。yù wèn gāo táng shì,wéi yīng sòng yù zhī。