古诗词

曲江

王称

停舟曲江浒,愿言谒遗祠。tíng zhōu qū jiāng hǔ,yuàn yán yè yí cí。
岩岩始兴公,遗泽芬在斯。yán yán shǐ xīng gōng,yí zé fēn zài sī。
堂倾风雨萃,碑断苔藓滋。táng qīng fēng yǔ cuì,bēi duàn tái xiǎn zī。
芳春奠行旅,落日归文狸。fāng chūn diàn xíng lǚ,luò rì guī wén lí。
唐宫昔全盛,衡鉴方独持。táng gōng xī quán shèng,héng jiàn fāng dú chí。
弼谐展嘉猷,谠论非诡随。bì xié zhǎn jiā yóu,dǎng lùn fēi guǐ suí。
雍雍朝阳凤,粲粲补衮丝。yōng yōng cháo yáng fèng,càn càn bǔ gǔn sī。
侧闻卧病后,九庙烟尘飞。cè wén wò bìng hòu,jiǔ miào yān chén fēi。
渔阳突骑来,中华混群夷。yú yáng tū qí lái,zhōng huá hùn qún yí。
信知砥柱功,用舍同安危。xìn zhī dǐ zhù gōng,yòng shě tóng ān wēi。
昭陵铁马空,仙李祚久移。zhāo líng tiě mǎ kōng,xiān lǐ zuò jiǔ yí。
维馀兰菊存,千秋恒若兹。wéi yú lán jú cún,qiān qiū héng ruò zī。
我来荐微诚,再拜当前墀。wǒ lái jiàn wēi chéng,zài bài dāng qián chí。
顾瞻庙貌间,风度犹可希。gù zhān miào mào jiān,fēng dù yóu kě xī。
武溪何淫淫,蓉峰亦巍巍。wǔ xī hé yín yín,róng fēng yì wēi wēi。
只今相业隆,孰与前修期。zhǐ jīn xiāng yè lóng,shú yǔ qián xiū qī。
临风一长叹,山雨来霏霏。lín fēng yī zhǎng tàn,shān yǔ lái fēi fēi。

王称

明福建永福人,先世山东东阿人,字孟扬,一作孟扬。洪武中领乡荐,入国子监。旋陈情养母。永乐初授国史院检讨,与修《永乐大典),充副总裁。旋参英国公张辅军攻交趾,还守故官。与解缙交好,后坐缙党,下狱死。为人目空四海,辩若悬河,视余子琐琐,以是名虽日彰,谤亦随之。有《虚舟集》。 王称的作品>>

猜您喜欢

梅花落

王称

青楼叹落梅,独起自徘徊。qīng lóu tàn luò méi,dú qǐ zì pái huái。
带雪粘歌扇,因风上镜台。dài xuě zhān gē shàn,yīn fēng shàng jìng tái。
晚妆谁更点,边角正堪哀。wǎn zhuāng shuí gèng diǎn,biān jiǎo zhèng kān āi。
望断寻香径,依依满绿苔。wàng duàn xún xiāng jìng,yī yī mǎn lǜ tái。

巫山高

王称

巫山不可望,望极使人悲。wū shān bù kě wàng,wàng jí shǐ rén bēi。
树暗啼?峡,云空神女祠。shù àn tí xiá,yún kōng shén nǚ cí。
秋声留别恨,夜月怅佳期。qiū shēng liú bié hèn,yè yuè chàng jiā qī。
欲问高唐事,惟应宋玉知。yù wèn gāo táng shì,wéi yīng sòng yù zhī。