古诗词

过清远峡

王称

两山夹飞流,曲折始东走。liǎng shān jiā fēi liú,qū zhé shǐ dōng zǒu。
排空殷崩雷,出峡去愈骤。pái kōng yīn bēng léi,chū xiá qù yù zhòu。
商人数畏津,渔子骇奔溜。shāng rén shù wèi jīn,yú zi hài bēn liū。
回澜乍窥渊,迸濑乱泄窦。huí lán zhà kuī yuān,bèng lài luàn xiè dòu。
上当群石争,下及众川漱。shàng dāng qún shí zhēng,xià jí zhòng chuān shù。
势齐龙门险,雄长碣石右。shì qí lóng mén xiǎn,xióng zhǎng jié shí yòu。
惜哉神禹功,奠画远莫究。xī zāi shén yǔ gōng,diàn huà yuǎn mò jiū。
遂令五岭南,别与万灵斗。suì lìng wǔ lǐng nán,bié yǔ wàn líng dòu。
我行一停舟,适值风雨候。wǒ xíng yī tíng zhōu,shì zhí fēng yǔ hòu。
崩腾心为徨,滉瀁目已瞀。bēng téng xīn wèi huáng,huàng yàng mù yǐ mào。
篙师戒前征,薄暮不敢逗。gāo shī jiè qián zhēng,báo mù bù gǎn dòu。
开蓬讶惊湍,宛若群鹭簉。kāi péng yà jīng tuān,wǎn ruò qún lù zào。
乃知造化神,兹寔亘宇宙。nǎi zhī zào huà shén,zī shí gèn yǔ zhòu。
三复忠信言,呼酒聊独侑。sān fù zhōng xìn yán,hū jiǔ liáo dú yòu。

王称

明福建永福人,先世山东东阿人,字孟扬,一作孟扬。洪武中领乡荐,入国子监。旋陈情养母。永乐初授国史院检讨,与修《永乐大典),充副总裁。旋参英国公张辅军攻交趾,还守故官。与解缙交好,后坐缙党,下狱死。为人目空四海,辩若悬河,视余子琐琐,以是名虽日彰,谤亦随之。有《虚舟集》。 王称的作品>>

猜您喜欢

梅花落

王称

青楼叹落梅,独起自徘徊。qīng lóu tàn luò méi,dú qǐ zì pái huái。
带雪粘歌扇,因风上镜台。dài xuě zhān gē shàn,yīn fēng shàng jìng tái。
晚妆谁更点,边角正堪哀。wǎn zhuāng shuí gèng diǎn,biān jiǎo zhèng kān āi。
望断寻香径,依依满绿苔。wàng duàn xún xiāng jìng,yī yī mǎn lǜ tái。

巫山高

王称

巫山不可望,望极使人悲。wū shān bù kě wàng,wàng jí shǐ rén bēi。
树暗啼?峡,云空神女祠。shù àn tí xiá,yún kōng shén nǚ cí。
秋声留别恨,夜月怅佳期。qiū shēng liú bié hèn,yè yuè chàng jiā qī。
欲问高唐事,惟应宋玉知。yù wèn gāo táng shì,wéi yīng sòng yù zhī。