古诗词

远游曲

王称

蟭螟栖蚊睫,鲲鹏运天渊。jiāo míng qī wén jié,kūn péng yùn tiān yuān。
看来小大各有适,人生出处同所然。kàn lái xiǎo dà gè yǒu shì,rén shēng chū chù tóng suǒ rán。
苏秦未佩六国印,一身落魄谁相问。sū qín wèi pèi liù guó yìn,yī shēn luò pò shuí xiāng wèn。
相如去蜀谒武皇,高车四马生辉光。xiāng rú qù shǔ yè wǔ huáng,gāo chē sì mǎ shēng huī guāng。
以兹感慨慕昔人,起秣吾车膏吾轮。yǐ zī gǎn kǎi mù xī rén,qǐ mò wú chē gāo wú lún。
出门仰天发长笑,宁辞断梗随风尘。chū mén yǎng tiān fā zhǎng xiào,níng cí duàn gěng suí fēng chén。
朝趋枫陛谒明主,夕掌兰台作贵臣。cháo qū fēng bì yè míng zhǔ,xī zhǎng lán tái zuò guì chén。
自谓半生有奇遇,从闲因献甘泉赋。zì wèi bàn shēng yǒu qí yù,cóng xián yīn xiàn gān quán fù。
雕虫小技何足夸,白日天光屡回顾。diāo chóng xiǎo jì hé zú kuā,bái rì tiān guāng lǚ huí gù。
朝回敕赐飞龙驹,玉勒光辉骄道隅。cháo huí chì cì fēi lóng jū,yù lēi guāng huī jiāo dào yú。
雕筵象几进绮食,不但醉饱同侏儒。diāo yán xiàng jǐ jìn qǐ shí,bù dàn zuì bǎo tóng zhū rú。
君不见汉家主父宁久贫,买臣无复恒负薪。jūn bù jiàn hàn jiā zhǔ fù níng jiǔ pín,mǎi chén wú fù héng fù xīn。
当时妻子笑相薄,一朝四海来相亲。dāng shí qī zi xiào xiāng báo,yī cháo sì hǎi lái xiāng qīn。
闵生寂寞困藜莠,荣期憔悴蒙埃尘。mǐn shēng jì mò kùn lí yǒu,róng qī qiáo cuì méng āi chén。
请君试听远游曲,何必长为?亩民。qǐng jūn shì tīng yuǎn yóu qū,hé bì zhǎng wèi mǔ mín。

王称

明福建永福人,先世山东东阿人,字孟扬,一作孟扬。洪武中领乡荐,入国子监。旋陈情养母。永乐初授国史院检讨,与修《永乐大典),充副总裁。旋参英国公张辅军攻交趾,还守故官。与解缙交好,后坐缙党,下狱死。为人目空四海,辩若悬河,视余子琐琐,以是名虽日彰,谤亦随之。有《虚舟集》。 王称的作品>>

猜您喜欢

梅花落

王称

青楼叹落梅,独起自徘徊。qīng lóu tàn luò méi,dú qǐ zì pái huái。
带雪粘歌扇,因风上镜台。dài xuě zhān gē shàn,yīn fēng shàng jìng tái。
晚妆谁更点,边角正堪哀。wǎn zhuāng shuí gèng diǎn,biān jiǎo zhèng kān āi。
望断寻香径,依依满绿苔。wàng duàn xún xiāng jìng,yī yī mǎn lǜ tái。

巫山高

王称

巫山不可望,望极使人悲。wū shān bù kě wàng,wàng jí shǐ rén bēi。
树暗啼?峡,云空神女祠。shù àn tí xiá,yún kōng shén nǚ cí。
秋声留别恨,夜月怅佳期。qiū shēng liú bié hèn,yè yuè chàng jiā qī。
欲问高唐事,惟应宋玉知。yù wèn gāo táng shì,wéi yīng sòng yù zhī。