古诗词

寄答黄伯亨

王称

我马从东来,君车正西去。wǒ mǎ cóng dōng lái,jūn chē zhèng xī qù。
有似风吹海上云,天际无心忽相遇。yǒu shì fēng chuī hǎi shàng yún,tiān jì wú xīn hū xiāng yù。
与君相遇即相知,沥胆输肝无复疑。yǔ jūn xiāng yù jí xiāng zhī,lì dǎn shū gān wú fù yí。
虞卿岂顾双白璧,平原轻掷二美姬。yú qīng qǐ gù shuāng bái bì,píng yuán qīng zhì èr měi jī。
狂歌一斗酒,共醉六屏月。kuáng gē yī dòu jiǔ,gòng zuì liù píng yuè。
拂曙登古台,慷慨与君别。fú shǔ dēng gǔ tái,kāng kǎi yǔ jūn bié。
君行五岭南,我阻三山道。jūn xíng wǔ lǐng nán,wǒ zǔ sān shān dào。
何处我思君,天涯但芳草。hé chù wǒ sī jūn,tiān yá dàn fāng cǎo。
昨朝鸿雁下江烟,衔得君书置我前。zuó cháo hóng yàn xià jiāng yān,xián dé jūn shū zhì wǒ qián。
开缄拂冰雪,千里情洒然。kāi jiān fú bīng xuě,qiān lǐ qíng sǎ rán。
念昔与君多意气,相期岂作桃李妍。niàn xī yǔ jūn duō yì qì,xiāng qī qǐ zuò táo lǐ yán。
鬷生立堂下,叔向知其贤。zōng shēng lì táng xià,shū xiàng zhī qí xián。
袁弘发朗咏,谢公遂回船。yuán hóng fā lǎng yǒng,xiè gōng suì huí chuán。
丈夫一语苟有合,何必结交穷岁年。zhàng fū yī yǔ gǒu yǒu hé,hé bì jié jiāo qióng suì nián。
我有古干将,锈涩久弃捐。wǒ yǒu gǔ gàn jiāng,xiù sè jiǔ qì juān。
宁甘困泥滓,耻为儿女怜。níng gān kùn ní zǐ,chǐ wèi ér nǚ lián。
君有长歌向余写,我将古调为君宣。jūn yǒu zhǎng gē xiàng yú xiě,wǒ jiāng gǔ diào wèi jūn xuān。
月明洞口鸣风泉,清商一曲付哀弦。yuè míng dòng kǒu míng fēng quán,qīng shāng yī qū fù āi xián。
云山麋鹿可为侣,纷纷薄俗何其偏。yún shān mí lù kě wèi lǚ,fēn fēn báo sú hé qí piān。

王称

明福建永福人,先世山东东阿人,字孟扬,一作孟扬。洪武中领乡荐,入国子监。旋陈情养母。永乐初授国史院检讨,与修《永乐大典),充副总裁。旋参英国公张辅军攻交趾,还守故官。与解缙交好,后坐缙党,下狱死。为人目空四海,辩若悬河,视余子琐琐,以是名虽日彰,谤亦随之。有《虚舟集》。 王称的作品>>

猜您喜欢

梅花落

王称

青楼叹落梅,独起自徘徊。qīng lóu tàn luò méi,dú qǐ zì pái huái。
带雪粘歌扇,因风上镜台。dài xuě zhān gē shàn,yīn fēng shàng jìng tái。
晚妆谁更点,边角正堪哀。wǎn zhuāng shuí gèng diǎn,biān jiǎo zhèng kān āi。
望断寻香径,依依满绿苔。wàng duàn xún xiāng jìng,yī yī mǎn lǜ tái。

巫山高

王称

巫山不可望,望极使人悲。wū shān bù kě wàng,wàng jí shǐ rén bēi。
树暗啼?峡,云空神女祠。shù àn tí xiá,yún kōng shén nǚ cí。
秋声留别恨,夜月怅佳期。qiū shēng liú bié hèn,yè yuè chàng jiā qī。
欲问高唐事,惟应宋玉知。yù wèn gāo táng shì,wéi yīng sòng yù zhī。