古诗词

送陈将军还镇三河

王称

紫髯将军身七尺,早拜金吾未三十。zǐ rán jiāng jūn shēn qī chǐ,zǎo bài jīn wú wèi sān shí。
臂挽雕弧二石强,腰横宝剑千人敌。bì wǎn diāo hú èr shí qiáng,yāo héng bǎo jiàn qiān rén dí。
曾随骠骑过祁连,论赏平蕃功最先。céng suí biāo qí guò qí lián,lùn shǎng píng fān gōng zuì xiān。
直向交河驰羽檄,肯教烽燧照甘泉。zhí xiàng jiāo hé chí yǔ xí,kěn jiào fēng suì zhào gān quán。
名高飞将传异域,气凌属国雄燕然。míng gāo fēi jiāng chuán yì yù,qì líng shǔ guó xióng yàn rán。
百年思刷会稽耻,万里曾屯充国田。bǎi nián sī shuā huì jī chǐ,wàn lǐ céng tún chōng guó tián。
迩来移镇三河久,马上黄金垂紫绶。ěr lái yí zhèn sān hé jiǔ,mǎ shàng huáng jīn chuí zǐ shòu。
偏裨皆为六郡英,贤豪不数云中守。piān bì jiē wèi liù jùn yīng,xián háo bù shù yún zhōng shǒu。
平原草色猎骑还,雁门雪尽春归后。píng yuán cǎo sè liè qí hái,yàn mén xuě jǐn chūn guī hòu。
逻静无传紫塞烟,客来但醉芳尊酒。luó jìng wú chuán zǐ sāi yān,kè lái dàn zuì fāng zūn jiǔ。
良时跃马独朝天,阙下相逢思蔼然。liáng shí yuè mǎ dú cháo tiān,quē xià xiāng féng sī ǎi rán。
久知公子能虚左,苦忆将军恒在边。jiǔ zhī gōng zi néng xū zuǒ,kǔ yì jiāng jūn héng zài biān。
锦带红缨士如虎,明日都门仍出祖。jǐn dài hóng yīng shì rú hǔ,míng rì dōu mén réng chū zǔ。
节钺翩翩不见君,惟见云台天尺五。jié yuè piān piān bù jiàn jūn,wéi jiàn yún tái tiān chǐ wǔ。

王称

明福建永福人,先世山东东阿人,字孟扬,一作孟扬。洪武中领乡荐,入国子监。旋陈情养母。永乐初授国史院检讨,与修《永乐大典),充副总裁。旋参英国公张辅军攻交趾,还守故官。与解缙交好,后坐缙党,下狱死。为人目空四海,辩若悬河,视余子琐琐,以是名虽日彰,谤亦随之。有《虚舟集》。 王称的作品>>

猜您喜欢

梅花落

王称

青楼叹落梅,独起自徘徊。qīng lóu tàn luò méi,dú qǐ zì pái huái。
带雪粘歌扇,因风上镜台。dài xuě zhān gē shàn,yīn fēng shàng jìng tái。
晚妆谁更点,边角正堪哀。wǎn zhuāng shuí gèng diǎn,biān jiǎo zhèng kān āi。
望断寻香径,依依满绿苔。wàng duàn xún xiāng jìng,yī yī mǎn lǜ tái。

巫山高

王称

巫山不可望,望极使人悲。wū shān bù kě wàng,wàng jí shǐ rén bēi。
树暗啼?峡,云空神女祠。shù àn tí xiá,yún kōng shén nǚ cí。
秋声留别恨,夜月怅佳期。qiū shēng liú bié hèn,yè yuè chàng jiā qī。
欲问高唐事,惟应宋玉知。yù wèn gāo táng shì,wéi yīng sòng yù zhī。