古诗词

东湖春意图为樵门李姚生题

王称

鸳鸯湖上春风软,柳丝无力桃痕浅。yuān yāng hú shàng chūn fēng ruǎn,liǔ sī wú lì táo hén qiǎn。
暖烟笼碧水如云,纤纤细草苔香满。nuǎn yān lóng bì shuǐ rú yún,xiān xiān xì cǎo tái xiāng mǎn。
满楼罨画大堤傍,罗绮晴娇绿水乡。mǎn lóu yǎn huà dà dī bàng,luó qǐ qíng jiāo lǜ shuǐ xiāng。
冰弦玉柱新调吕,半蹙双蛾倚淡妆。bīng xián yù zhù xīn diào lǚ,bàn cù shuāng é yǐ dàn zhuāng。
鸂鶒双双点晴雾,百劳东飞燕西去。xī chì shuāng shuāng diǎn qíng wù,bǎi láo dōng fēi yàn xī qù。
紫泥谁染天上春,云缄留得相思句。zǐ ní shuí rǎn tiān shàng chūn,yún jiān liú dé xiāng sī jù。
日暮相思枉断肠,绿波千里共悠扬。rì mù xiāng sī wǎng duàn cháng,lǜ bō qiān lǐ gòng yōu yáng。
龟甲屏风花梦晓,一抹修蛾镜中小。guī jiǎ píng fēng huā mèng xiǎo,yī mǒ xiū é jìng zhōng xiǎo。

王称

明福建永福人,先世山东东阿人,字孟扬,一作孟扬。洪武中领乡荐,入国子监。旋陈情养母。永乐初授国史院检讨,与修《永乐大典),充副总裁。旋参英国公张辅军攻交趾,还守故官。与解缙交好,后坐缙党,下狱死。为人目空四海,辩若悬河,视余子琐琐,以是名虽日彰,谤亦随之。有《虚舟集》。 王称的作品>>

猜您喜欢

梅花落

王称

青楼叹落梅,独起自徘徊。qīng lóu tàn luò méi,dú qǐ zì pái huái。
带雪粘歌扇,因风上镜台。dài xuě zhān gē shàn,yīn fēng shàng jìng tái。
晚妆谁更点,边角正堪哀。wǎn zhuāng shuí gèng diǎn,biān jiǎo zhèng kān āi。
望断寻香径,依依满绿苔。wàng duàn xún xiāng jìng,yī yī mǎn lǜ tái。

巫山高

王称

巫山不可望,望极使人悲。wū shān bù kě wàng,wàng jí shǐ rén bēi。
树暗啼?峡,云空神女祠。shù àn tí xiá,yún kōng shén nǚ cí。
秋声留别恨,夜月怅佳期。qiū shēng liú bié hèn,yè yuè chàng jiā qī。
欲问高唐事,惟应宋玉知。yù wèn gāo táng shì,wéi yīng sòng yù zhī。