古诗词

紫芝山房歌为郑尚书赋

王称

我昔慕幽赏,山水纵奇观。wǒ xī mù yōu shǎng,shān shuǐ zòng qí guān。
朝挥海客棹,暮宿山霞关。cháo huī hǎi kè zhào,mù sù shān xiá guān。
武夷群峰白云端,幔亭玉女非人间。wǔ yí qún fēng bái yún duān,màn tíng yù nǚ fēi rén jiān。
层峦叠嶂去何极,空际轩翥如腾鸾。céng luán dié zhàng qù hé jí,kōng jì xuān zhù rú téng luán。
双溪夹出绕明镜,百步九折鸣飞湍。shuāng xī jiā chū rào míng jìng,bǎi bù jiǔ zhé míng fēi tuān。
就中紫芝一峰峭,恍惚溪上凝烟鬟。jiù zhōng zǐ zhī yī fēng qiào,huǎng hū xī shàng níng yān huán。
深林瑶草昼可拾,山人笙鹤无时闲。shēn lín yáo cǎo zhòu kě shí,shān rén shēng hè wú shí xián。
紫芝之山不可攀,须知圣世非商颜。zǐ zhī zhī shān bù kě pān,xū zhī shèng shì fēi shāng yán。
只应吐祥产奇瑞,煌煌三秀被林峦。zhǐ yīng tǔ xiáng chǎn qí ruì,huáng huáng sān xiù bèi lín luán。
何人卜居此山下,康成子孙世文雅。hé rén bo jū cǐ shān xià,kāng chéng zi sūn shì wén yǎ。
朵朵芙蓉镜底青,淙淙瀑布屏间泻。duǒ duǒ fú róng jìng dǐ qīng,cóng cóng pù bù píng jiān xiè。
山寂寂兮山房幽,兰膏烟帐夜埋头。shān jì jì xī shān fáng yōu,lán gāo yān zhàng yè mái tóu。
经史纵横一万卷,天地上下三千秋。jīng shǐ zòng héng yī wàn juǎn,tiān dì shàng xià sān qiān qiū。
闲寻方外屐,笑掬涧底流。xián xún fāng wài jī,xiào jū jiàn dǐ liú。
采芳结瑶佩,濯足歌远游。cǎi fāng jié yáo pèi,zhuó zú gē yuǎn yóu。
苍生海内望安石,谢公不得东山留。cāng shēng hǎi nèi wàng ān shí,xiè gōng bù dé dōng shān liú。
一朝束书谢丘壑,啸咤风雷起寥廓。yī cháo shù shū xiè qiū hè,xiào zhà fēng léi qǐ liáo kuò。
石床松月为谁明,清夜徒闻吊猿鹤。shí chuáng sōng yuè wèi shuí míng,qīng yè tú wén diào yuán hè。
南宫作赋安足奇,大廷对策裨衮衣。nán gōng zuò fù ān zú qí,dà tíng duì cè bì gǔn yī。
才高万乘屡回顾,承明出入生光辉。cái gāo wàn chéng lǚ huí gù,chéng míng chū rù shēng guāng huī。
玉骢曾锡天间骑,节钺重烦大藩寄。yù cōng céng xī tiān jiān qí,jié yuè zhòng fán dà fān jì。
小吏兰台识马周,居人渤海怀龚遂。xiǎo lì lán tái shí mǎ zhōu,jū rén bó hǎi huái gōng suì。
胜概相看无处无,烟萝不似故园居。shèng gài xiāng kàn wú chù wú,yān luó bù shì gù yuán jū。
瞻云几动亲闱念,归思空因托鲤鱼。zhān yún jǐ dòng qīn wéi niàn,guī sī kōng yīn tuō lǐ yú。
尔来中朝属耆旧,廊庙端严亸章绶。ěr lái zhōng cháo shǔ qí jiù,láng miào duān yán duǒ zhāng shòu。
廷尉人传天下平,秩宗名在当时右。tíng wèi rén chuán tiān xià píng,zhì zōng míng zài dāng shí yòu。
当时之名信可称,回望故山山更青。dāng shí zhī míng xìn kě chēng,huí wàng gù shān shān gèng qīng。
晋公绿野久寂寞,白傅匡庐未足荣。jìn gōng lǜ yě jiǔ jì mò,bái fù kuāng lú wèi zú róng。
只今八荒歌太平,三台位列中天明。zhǐ jīn bā huāng gē tài píng,sān tái wèi liè zhōng tiān míng。
功成早晚拂衣去,仙舟九曲能相迎。gōng chéng zǎo wǎn fú yī qù,xiān zhōu jiǔ qū néng xiāng yíng。
此时君当倒却建溪绿,我亦为君歌一曲。cǐ shí jūn dāng dào què jiàn xī lǜ,wǒ yì wèi jūn gē yī qū。
何必相携茹紫芝,四海清风缅高躅。hé bì xiāng xié rú zǐ zhī,sì hǎi qīng fēng miǎn gāo zhú。

王称

明福建永福人,先世山东东阿人,字孟扬,一作孟扬。洪武中领乡荐,入国子监。旋陈情养母。永乐初授国史院检讨,与修《永乐大典),充副总裁。旋参英国公张辅军攻交趾,还守故官。与解缙交好,后坐缙党,下狱死。为人目空四海,辩若悬河,视余子琐琐,以是名虽日彰,谤亦随之。有《虚舟集》。 王称的作品>>

猜您喜欢

梅花落

王称

青楼叹落梅,独起自徘徊。qīng lóu tàn luò méi,dú qǐ zì pái huái。
带雪粘歌扇,因风上镜台。dài xuě zhān gē shàn,yīn fēng shàng jìng tái。
晚妆谁更点,边角正堪哀。wǎn zhuāng shuí gèng diǎn,biān jiǎo zhèng kān āi。
望断寻香径,依依满绿苔。wàng duàn xún xiāng jìng,yī yī mǎn lǜ tái。

巫山高

王称

巫山不可望,望极使人悲。wū shān bù kě wàng,wàng jí shǐ rén bēi。
树暗啼?峡,云空神女祠。shù àn tí xiá,yún kōng shén nǚ cí。
秋声留别恨,夜月怅佳期。qiū shēng liú bié hèn,yè yuè chàng jiā qī。
欲问高唐事,惟应宋玉知。yù wèn gāo táng shì,wéi yīng sòng yù zhī。