古诗词

少年行

王称

千金换宝剑,短发鬘长缨。qiān jīn huàn bǎo jiàn,duǎn fā mán zhǎng yīng。
银鞍照紫燕,飒沓洛阳城。yín ān zhào zǐ yàn,sà dá luò yáng chéng。
洛阳城中足年少,陌上相逢开口笑。luò yáng chéng zhōng zú nián shǎo,mò shàng xiāng féng kāi kǒu xiào。
按铗长歌猛虎词,弯弓直上呼鹰道。àn jiá zhǎng gē měng hǔ cí,wān gōng zhí shàng hū yīng dào。
归来买笑何所驩,白日拥掷夜未阑。guī lái mǎi xiào hé suǒ huān,bái rì yōng zhì yè wèi lán。
百觞每共孙宾醉,一饭羞从漂毋餐。bǎi shāng měi gòng sūn bīn zuì,yī fàn xiū cóng piāo wú cān。
吴姬二八小垂手,短笛横吹折杨柳。wú jī èr bā xiǎo chuí shǒu,duǎn dí héng chuī zhé yáng liǔ。
一曲临风意气生,珊瑚击碎乱从横。yī qū lín fēng yì qì shēng,shān hú jī suì luàn cóng héng。
春来秋去只如此,五侯七贵为知己。chūn lái qiū qù zhǐ rú cǐ,wǔ hóu qī guì wèi zhī jǐ。
却笑侯嬴空抱关,白首夷门不暂闲。què xiào hóu yíng kōng bào guān,bái shǒu yí mén bù zàn xián。

王称

明福建永福人,先世山东东阿人,字孟扬,一作孟扬。洪武中领乡荐,入国子监。旋陈情养母。永乐初授国史院检讨,与修《永乐大典),充副总裁。旋参英国公张辅军攻交趾,还守故官。与解缙交好,后坐缙党,下狱死。为人目空四海,辩若悬河,视余子琐琐,以是名虽日彰,谤亦随之。有《虚舟集》。 王称的作品>>

猜您喜欢

梅花落

王称

青楼叹落梅,独起自徘徊。qīng lóu tàn luò méi,dú qǐ zì pái huái。
带雪粘歌扇,因风上镜台。dài xuě zhān gē shàn,yīn fēng shàng jìng tái。
晚妆谁更点,边角正堪哀。wǎn zhuāng shuí gèng diǎn,biān jiǎo zhèng kān āi。
望断寻香径,依依满绿苔。wàng duàn xún xiāng jìng,yī yī mǎn lǜ tái。

巫山高

王称

巫山不可望,望极使人悲。wū shān bù kě wàng,wàng jí shǐ rén bēi。
树暗啼?峡,云空神女祠。shù àn tí xiá,yún kōng shén nǚ cí。
秋声留别恨,夜月怅佳期。qiū shēng liú bié hèn,yè yuè chàng jiā qī。
欲问高唐事,惟应宋玉知。yù wèn gāo táng shì,wéi yīng sòng yù zhī。