古诗词

胡君济源家藏钱舜举所画俾予题之按山水形胜人物草木凡图中所具者莫不曲尽微妙大率吴中佳处沉吟细玩若湖山之在目遂成长律十八韵以写怀乡之意云

李辕

曾游百粤遍三吴,家住钱唐古帝都。céng yóu bǎi yuè biàn sān wú,jiā zhù qián táng gǔ dì dōu。
东对海门南禹穴,左连江堑右西湖。dōng duì hǎi mén nán yǔ xué,zuǒ lián jiāng qiàn yòu xī hú。
潮生白马声偏壮,山卷苍龙势不孤。cháo shēng bái mǎ shēng piān zhuàng,shān juǎn cāng lóng shì bù gū。
渺渺舟航通绝岛,重重楼阁拥云衢。miǎo miǎo zhōu háng tōng jué dǎo,zhòng zhòng lóu gé yōng yún qú。
仙坛梵塔争高下,野店山桥隔有无。xiān tán fàn tǎ zhēng gāo xià,yě diàn shān qiáo gé yǒu wú。
远水粘天银浩漫,群山拔地翠模糊。yuǎn shuǐ zhān tiān yín hào màn,qún shān bá dì cuì mó hú。
白沙细细眠鸂鶒,绿树阴阴叫鹧鸪。bái shā xì xì mián xī chì,lǜ shù yīn yīn jiào zhè gū。
目断松萝仍竹桂,人行杨柳又菰蒲。mù duàn sōng luó réng zhú guì,rén xíng yáng liǔ yòu gū pú。
云埋剑气忠臣庙,春黯梅魂处士墟。yún mái jiàn qì zhōng chén miào,chūn àn méi hún chù shì xū。
内苑烟花成寂寞,藓堤莺燕自欢娱。nèi yuàn yān huā chéng jì mò,xiǎn dī yīng yàn zì huān yú。
牙樯锦缆开红棹,翠管银筝送玉壶。yá qiáng jǐn lǎn kāi hóng zhào,cuì guǎn yín zhēng sòng yù hú。
歌女漫调金缕曲,舞姬轻拂绣罗襦。gē nǚ màn diào jīn lǚ qū,wǔ jī qīng fú xiù luó rú。
繁华此地为吾里,漂泊频年在旅途。fán huá cǐ dì wèi wú lǐ,piāo pō pín nián zài lǚ tú。
人事世情虽反侧,水光山色岂荣枯。rén shì shì qíng suī fǎn cè,shuǐ guāng shān sè qǐ róng kū。
中宵欹枕牵归梦,今日凭轩按此图。zhōng xiāo yī zhěn qiān guī mèng,jīn rì píng xuān àn cǐ tú。
品藻自惭才力浅,登临谁说故乡迂。pǐn zǎo zì cán cái lì qiǎn,dēng lín shuí shuō gù xiāng yū。
画工堪比连城璧,诗拙难同照乘珠。huà gōng kān bǐ lián chéng bì,shī zhuō nán tóng zhào chéng zhū。
珍重听泉楼上士,相看此外更何须。zhēn zhòng tīng quán lóu shàng shì,xiāng kàn cǐ wài gèng hé xū。
猜您喜欢

题叶叔亨南溪耕隐

李辕

隐居求志随所乐,不在渔樵即耕凿。yǐn jū qiú zhì suí suǒ lè,bù zài yú qiáo jí gēng záo。
耕凿能忘帝力深,渔樵不计生意薄。gēng záo néng wàng dì lì shēn,yú qiáo bù jì shēng yì báo。
古人隐名还隐身,纷华盛丽如浮尘。gǔ rén yǐn míng hái yǐn shēn,fēn huá shèng lì rú fú chén。
尊居万乘不可屈,子陵当年耕富春。zūn jū wàn chéng bù kě qū,zi líng dāng nián gēng fù chūn。
今人名隐身不隐,与世驱驰日矛盾。jīn rén míng yǐn shēn bù yǐn,yǔ shì qū chí rì máo dùn。
遂令馀子皆沾名,莘野畴能继伊尹。suì lìng yú zi jiē zhān míng,shēn yě chóu néng jì yī yǐn。
华溪忽见耕隐翁,豁我磊落之吟胸。huá xī hū jiàn gēng yǐn wēng,huō wǒ lěi luò zhī yín xiōng。
韬光屏迹能谢俗,但与渔父心相同。tāo guāng píng jì néng xiè sú,dàn yǔ yú fù xīn xiāng tóng。
日长耕罢田头坐,正值香花吹雨过。rì zhǎng gēng bà tián tóu zuò,zhèng zhí xiāng huā chuī yǔ guò。
远村绿树班鸠鸣,近岸青莎黄犊卧。yuǎn cūn lǜ shù bān jiū míng,jìn àn qīng shā huáng dú wò。
大耕小耨工不亏,冰青烧土呼群儿。dà gēng xiǎo nòu gōng bù kuī,bīng qīng shāo tǔ hū qún ér。
儿来不惰翁乃喜,坐见禾黍秋离离。ér lái bù duò wēng nǎi xǐ,zuò jiàn hé shǔ qiū lí lí。
耕隐翁非徒稼穑,由来种田兼种德。gēng yǐn wēng fēi tú jià sè,yóu lái zhǒng tián jiān zhǒng dé。
种田必期仓廪丰,种德须当子孙获。zhǒng tián bì qī cāng lǐn fēng,zhǒng dé xū dāng zi sūn huò。
伟哉公之上世叶水心,文章道德光于今。wěi zāi gōng zhī shàng shì yè shuǐ xīn,wén zhāng dào dé guāng yú jīn。
耳孙奕叶继前美,屣脱富贵归山林。ěr sūn yì yè jì qián měi,xǐ tuō fù guì guī shān lín。
我今趣装趋上国,回首田园有愧色。wǒ jīn qù zhuāng qū shàng guó,huí shǒu tián yuán yǒu kuì sè。
安得同耕陇亩间,驷马高车复何益。ān dé tóng gēng lǒng mǔ jiān,sì mǎ gāo chē fù hé yì。

徐节妇诗

李辕

座客且勿喧,听我贞节诗。zuò kè qiě wù xuān,tīng wǒ zhēn jié shī。
永康有徐氏,乡党谁似之。yǒng kāng yǒu xú shì,xiāng dǎng shuí shì zhī。
上世中山人,作令留于兹。shàng shì zhōng shān rén,zuò lìng liú yú zī。
子孙能振耀,家世承相规。zi sūn néng zhèn yào,jiā shì chéng xiāng guī。
伟哉仲芳氏,玉树珊瑚枝。wěi zāi zhòng fāng shì,yù shù shān hú zhī。
自幼失其怙,卓立超群儿。zì yòu shī qí hù,zhuó lì chāo qún ér。
母氏淑且贤,春年绝朱丝。mǔ shì shū qiě xián,chūn nián jué zhū sī。
虽无柏舟作,志与共姜追。suī wú bǎi zhōu zuò,zhì yǔ gòng jiāng zhuī。
鸾镜不复对,罗襦不复施。luán jìng bù fù duì,luó rú bù fù shī。
芳容若难悴,每恨白日迟。fāng róng ruò nán cuì,měi hèn bái rì chí。
挑灯坐寒夜,顾影空嗟咨。tiāo dēng zuò hán yè,gù yǐng kōng jiē zī。
有时形梦寐,长吁涕涟洏。yǒu shí xíng mèng mèi,zhǎng xū tì lián ér。
诸孤不识父,笑母心如痴。zhū gū bù shí fù,xiào mǔ xīn rú chī。
诸孤既成人,负笈令从师。zhū gū jì chéng rén,fù jí lìng cóng shī。
戒儿继汝父,无使他人嗤。jiè ér jì rǔ fù,wú shǐ tā rén chī。
孀居五十年,哀慕同一时。shuāng jū wǔ shí nián,āi mù tóng yī shí。
子欲报母德,构堂花溪湄。zi yù bào mǔ dé,gòu táng huā xī méi。
溪水流有尽,母德茫无涯。xī shuǐ liú yǒu jǐn,mǔ dé máng wú yá。
堂阴树谖草,花开春露滋。táng yīn shù xuān cǎo,huā kāi chūn lù zī。
堂前种修竹,琅玕碧参差。táng qián zhǒng xiū zhú,láng gān bì cān chà。
母坐堂中央,彩彩斑衣随。mǔ zuò táng zhōng yāng,cǎi cǎi bān yī suí。
载拜献母寿,绿酒黄金卮。zài bài xiàn mǔ shòu,lǜ jiǔ huáng jīn zhī。
母言母力强,子忧母力衰。mǔ yán mǔ lì qiáng,zi yōu mǔ lì shuāi。
子令诸妇侍,母怪人扶持。zi lìng zhū fù shì,mǔ guài rén fú chí。
一朝忽寝疾,薄景驰崦嵫。yī cháo hū qǐn jí,báo jǐng chí yān zī。
有孙名伯维,文采何葳蕤。yǒu sūn míng bó wéi,wén cǎi hé wēi ruí。
母也亦如姑,言之两凄其。mǔ yě yì rú gū,yán zhī liǎng qī qí。
二十失所天,终身抱馀悲。èr shí shī suǒ tiān,zhōng shēn bào yú bēi。
年将六十岁,阃范人所仪。nián jiāng liù shí suì,kǔn fàn rén suǒ yí。
泰山或可动,我志终难移。tài shān huò kě dòng,wǒ zhì zhōng nán yí。
我家贞德堂,建此将奚为。wǒ jiā zhēn dé táng,jiàn cǐ jiāng xī wèi。
后人视前烈,贞德焉可亏。hòu rén shì qián liè,zhēn dé yān kě kuī。
我愿登斯堂,永与姑相期。wǒ yuàn dēng sī táng,yǒng yǔ gū xiāng qī。
煌煌绣衣使,玉节临东陲。huáng huáng xiù yī shǐ,yù jié lín dōng chuí。
徐家两节妇,表奏闻丹墀。xú jiā liǎng jié fù,biǎo zòu wén dān chí。
伫见旌其门,御墨光淋漓。zhù jiàn jīng qí mén,yù mò guāng lín lí。
遂令翰墨士,纷然美文辞。suì lìng hàn mò shì,fēn rán měi wén cí。
忠孝与节义,乃为人秉彝。zhōng xiào yǔ jié yì,nǎi wèi rén bǐng yí。
呜呼唐虞远,历代风陵夷。wū hū táng yú yuǎn,lì dài fēng líng yí。
众羽惜凤凰,群鳞羡蛟螭。zhòng yǔ xī fèng huáng,qún lín xiàn jiāo chī。
风诗三百篇,开卷陈关雎。fēng shī sān bǎi piān,kāi juǎn chén guān jū。
贤哉徐节妇,令闻千年垂。xián zāi xú jié fù,lìng wén qiān nián chuí。
清风播寰宇,岂独乡邦知。qīng fēng bō huán yǔ,qǐ dú xiāng bāng zhī。
32123