古诗词

题叶叔亨南溪耕隐

李辕

隐居求志随所乐,不在渔樵即耕凿。yǐn jū qiú zhì suí suǒ lè,bù zài yú qiáo jí gēng záo。
耕凿能忘帝力深,渔樵不计生意薄。gēng záo néng wàng dì lì shēn,yú qiáo bù jì shēng yì báo。
古人隐名还隐身,纷华盛丽如浮尘。gǔ rén yǐn míng hái yǐn shēn,fēn huá shèng lì rú fú chén。
尊居万乘不可屈,子陵当年耕富春。zūn jū wàn chéng bù kě qū,zi líng dāng nián gēng fù chūn。
今人名隐身不隐,与世驱驰日矛盾。jīn rén míng yǐn shēn bù yǐn,yǔ shì qū chí rì máo dùn。
遂令馀子皆沾名,莘野畴能继伊尹。suì lìng yú zi jiē zhān míng,shēn yě chóu néng jì yī yǐn。
华溪忽见耕隐翁,豁我磊落之吟胸。huá xī hū jiàn gēng yǐn wēng,huō wǒ lěi luò zhī yín xiōng。
韬光屏迹能谢俗,但与渔父心相同。tāo guāng píng jì néng xiè sú,dàn yǔ yú fù xīn xiāng tóng。
日长耕罢田头坐,正值香花吹雨过。rì zhǎng gēng bà tián tóu zuò,zhèng zhí xiāng huā chuī yǔ guò。
远村绿树班鸠鸣,近岸青莎黄犊卧。yuǎn cūn lǜ shù bān jiū míng,jìn àn qīng shā huáng dú wò。
大耕小耨工不亏,冰青烧土呼群儿。dà gēng xiǎo nòu gōng bù kuī,bīng qīng shāo tǔ hū qún ér。
儿来不惰翁乃喜,坐见禾黍秋离离。ér lái bù duò wēng nǎi xǐ,zuò jiàn hé shǔ qiū lí lí。
耕隐翁非徒稼穑,由来种田兼种德。gēng yǐn wēng fēi tú jià sè,yóu lái zhǒng tián jiān zhǒng dé。
种田必期仓廪丰,种德须当子孙获。zhǒng tián bì qī cāng lǐn fēng,zhǒng dé xū dāng zi sūn huò。
伟哉公之上世叶水心,文章道德光于今。wěi zāi gōng zhī shàng shì yè shuǐ xīn,wén zhāng dào dé guāng yú jīn。
耳孙奕叶继前美,屣脱富贵归山林。ěr sūn yì yè jì qián měi,xǐ tuō fù guì guī shān lín。
我今趣装趋上国,回首田园有愧色。wǒ jīn qù zhuāng qū shàng guó,huí shǒu tián yuán yǒu kuì sè。
安得同耕陇亩间,驷马高车复何益。ān dé tóng gēng lǒng mǔ jiān,sì mǎ gāo chē fù hé yì。
猜您喜欢

永康胡元祚义士哀诗

李辕

人于天地间,百岁聊寓形。rén yú tiān dì jiān,bǎi suì liáo yù xíng。
生当秉节义,死用垂芳声。shēng dāng bǐng jié yì,sǐ yòng chuí fāng shēng。
馀子知爱身,丈夫在成名。yú zi zhī ài shēn,zhàng fū zài chéng míng。
胡君花溪秀,家世乃簪缨。hú jūn huā xī xiù,jiā shì nǎi zān yīng。
少小失其怙,操持如老成。shǎo xiǎo shī qí hù,cāo chí rú lǎo chéng。
胸藏白雪净,气敌苍山横。xiōng cáng bái xuě jìng,qì dí cāng shān héng。
年强不肯仕,力学还躬耕。nián qiáng bù kěn shì,lì xué hái gōng gēng。
忠义素所敦,信重千钧轻。zhōng yì sù suǒ dūn,xìn zhòng qiān jūn qīng。
我虽不识公,得与贤嗣并。wǒ suī bù shí gōng,dé yǔ xián sì bìng。
为言丁酉岁,世事多搀抢。wèi yán dīng yǒu suì,shì shì duō chān qiǎng。
括苍地险阻,山势高峥嵘。kuò cāng dì xiǎn zǔ,shān shì gāo zhēng róng。
青天魑魅啸,白昼豺狼行。qīng tiān chī mèi xiào,bái zhòu chái láng xíng。
流恶邑里间,所至烽烟生。liú è yì lǐ jiān,suǒ zhì fēng yān shēng。
永康属边徼,相去无远程。yǒng kāng shǔ biān jiǎo,xiāng qù wú yuǎn chéng。
跳踉恣威虐,百里皆震惊。tiào liáng zì wēi nüè,bǎi lǐ jiē zhèn jīng。
我翁奋高义,下令募乡兵。wǒ wēng fèn gāo yì,xià lìng mù xiāng bīng。
手提龙泉剑,寒光射云旌。shǒu tí lóng quán jiàn,hán guāng shè yún jīng。
浙东宪府官,遣使来相迎。zhè dōng xiàn fǔ guān,qiǎn shǐ lái xiāng yíng。
问君计安出,要使巢穴倾。wèn jūn jì ān chū,yào shǐ cháo xué qīng。
君言计已遂,奉命寻前征。jūn yán jì yǐ suì,fèng mìng xún qián zhēng。
麾兵与之战,桓桓谁敢争。huī bīng yǔ zhī zhàn,huán huán shuí gǎn zhēng。
遂令括苍地,流血尸纵横。suì lìng kuò cāng dì,liú xuè shī zòng héng。
馀孽未尽除,其势复喧轰。yú niè wèi jǐn chú,qí shì fù xuān hōng。
我兵势已孤,力竭终难平。wǒ bīng shì yǐ gū,lì jié zhōng nán píng。
壮志不少衰,竟陨占田营。zhuàng zhì bù shǎo shuāi,jìng yǔn zhàn tián yíng。
吾昆抱哀痛,奉榇归佳城。wú kūn bào āi tòng,fèng chèn guī jiā chéng。
鲤溪山水佳,泉香草丰荣。lǐ xī shān shuǐ jiā,quán xiāng cǎo fēng róng。
溪水共呜咽,山禽亦悲鸣。xī shuǐ gòng wū yàn,shān qín yì bēi míng。
义声驰四方,孰不伤中情。yì shēng chí sì fāng,shú bù shāng zhōng qíng。
祭酒措哀辞,翰林铭墓茔。jì jiǔ cuò āi cí,hàn lín míng mù yíng。
我诗何足徵,焉敢溷时英。wǒ shī hé zú zhēng,yān gǎn hùn shí yīng。
感君涕泗言,聊用摅哀诚。gǎn jūn tì sì yán,liáo yòng shū āi chéng。
下以敦俗化,上以规公卿。xià yǐ dūn sú huà,shàng yǐ guī gōng qīng。
要令千载后,臣子怀忠贞。yào lìng qiān zài hòu,chén zi huái zhōng zhēn。

徐节妇诗

李辕

座客且勿喧,听我贞节诗。zuò kè qiě wù xuān,tīng wǒ zhēn jié shī。
永康有徐氏,乡党谁似之。yǒng kāng yǒu xú shì,xiāng dǎng shuí shì zhī。
上世中山人,作令留于兹。shàng shì zhōng shān rén,zuò lìng liú yú zī。
子孙能振耀,家世承相规。zi sūn néng zhèn yào,jiā shì chéng xiāng guī。
伟哉仲芳氏,玉树珊瑚枝。wěi zāi zhòng fāng shì,yù shù shān hú zhī。
自幼失其怙,卓立超群儿。zì yòu shī qí hù,zhuó lì chāo qún ér。
母氏淑且贤,春年绝朱丝。mǔ shì shū qiě xián,chūn nián jué zhū sī。
虽无柏舟作,志与共姜追。suī wú bǎi zhōu zuò,zhì yǔ gòng jiāng zhuī。
鸾镜不复对,罗襦不复施。luán jìng bù fù duì,luó rú bù fù shī。
芳容若难悴,每恨白日迟。fāng róng ruò nán cuì,měi hèn bái rì chí。
挑灯坐寒夜,顾影空嗟咨。tiāo dēng zuò hán yè,gù yǐng kōng jiē zī。
有时形梦寐,长吁涕涟洏。yǒu shí xíng mèng mèi,zhǎng xū tì lián ér。
诸孤不识父,笑母心如痴。zhū gū bù shí fù,xiào mǔ xīn rú chī。
诸孤既成人,负笈令从师。zhū gū jì chéng rén,fù jí lìng cóng shī。
戒儿继汝父,无使他人嗤。jiè ér jì rǔ fù,wú shǐ tā rén chī。
孀居五十年,哀慕同一时。shuāng jū wǔ shí nián,āi mù tóng yī shí。
子欲报母德,构堂花溪湄。zi yù bào mǔ dé,gòu táng huā xī méi。
溪水流有尽,母德茫无涯。xī shuǐ liú yǒu jǐn,mǔ dé máng wú yá。
堂阴树谖草,花开春露滋。táng yīn shù xuān cǎo,huā kāi chūn lù zī。
堂前种修竹,琅玕碧参差。táng qián zhǒng xiū zhú,láng gān bì cān chà。
母坐堂中央,彩彩斑衣随。mǔ zuò táng zhōng yāng,cǎi cǎi bān yī suí。
载拜献母寿,绿酒黄金卮。zài bài xiàn mǔ shòu,lǜ jiǔ huáng jīn zhī。
母言母力强,子忧母力衰。mǔ yán mǔ lì qiáng,zi yōu mǔ lì shuāi。
子令诸妇侍,母怪人扶持。zi lìng zhū fù shì,mǔ guài rén fú chí。
一朝忽寝疾,薄景驰崦嵫。yī cháo hū qǐn jí,báo jǐng chí yān zī。
有孙名伯维,文采何葳蕤。yǒu sūn míng bó wéi,wén cǎi hé wēi ruí。
母也亦如姑,言之两凄其。mǔ yě yì rú gū,yán zhī liǎng qī qí。
二十失所天,终身抱馀悲。èr shí shī suǒ tiān,zhōng shēn bào yú bēi。
年将六十岁,阃范人所仪。nián jiāng liù shí suì,kǔn fàn rén suǒ yí。
泰山或可动,我志终难移。tài shān huò kě dòng,wǒ zhì zhōng nán yí。
我家贞德堂,建此将奚为。wǒ jiā zhēn dé táng,jiàn cǐ jiāng xī wèi。
后人视前烈,贞德焉可亏。hòu rén shì qián liè,zhēn dé yān kě kuī。
我愿登斯堂,永与姑相期。wǒ yuàn dēng sī táng,yǒng yǔ gū xiāng qī。
煌煌绣衣使,玉节临东陲。huáng huáng xiù yī shǐ,yù jié lín dōng chuí。
徐家两节妇,表奏闻丹墀。xú jiā liǎng jié fù,biǎo zòu wén dān chí。
伫见旌其门,御墨光淋漓。zhù jiàn jīng qí mén,yù mò guāng lín lí。
遂令翰墨士,纷然美文辞。suì lìng hàn mò shì,fēn rán měi wén cí。
忠孝与节义,乃为人秉彝。zhōng xiào yǔ jié yì,nǎi wèi rén bǐng yí。
呜呼唐虞远,历代风陵夷。wū hū táng yú yuǎn,lì dài fēng líng yí。
众羽惜凤凰,群鳞羡蛟螭。zhòng yǔ xī fèng huáng,qún lín xiàn jiāo chī。
风诗三百篇,开卷陈关雎。fēng shī sān bǎi piān,kāi juǎn chén guān jū。
贤哉徐节妇,令闻千年垂。xián zāi xú jié fù,lìng wén qiān nián chuí。
清风播寰宇,岂独乡邦知。qīng fēng bō huán yǔ,qǐ dú xiāng bāng zhī。
32123