古诗词

平溪馆次王文济韵

王守仁

山城寥落闭黄昏,灯火人家隔水村。shān chéng liáo luò bì huáng hūn,dēng huǒ rén jiā gé shuǐ cūn。
清世独便吾职易,穷途还赖此心存。qīng shì dú biàn wú zhí yì,qióng tú hái lài cǐ xīn cún。
蛮烟瘴雾承相往,翠壁丹崖好共论。mán yān zhàng wù chéng xiāng wǎng,cuì bì dān yá hǎo gòng lùn。
畎亩投闲终有日,小臣何以答君恩?quǎn mǔ tóu xián zhōng yǒu rì,xiǎo chén hé yǐ dá jūn ēn?
王守仁

王守仁

王守仁(1472年10月31日-1529年1月9日),汉族,幼名云,字伯安,号阳明,封新建伯,谥文成,人称王阳明。明代最著名的思想家、文学家、哲学家和军事家。王阳明不仅是宋明心学的集大成者,一生事功也是赫赫有名,故称之为“真三不朽”其学术思想在中国、日本、朝鲜半岛以及东南亚国家乃至全球都有重要而深远的影响,因此,王守仁(心学集大成者)和孔子(儒学创始人)、孟子(儒学集大成者)、朱熹(理学集大成者)并称为孔、孟、朱、王。 王守仁的作品>>

猜您喜欢

山途二首

王守仁

上山见日下山阴,阴欲开时日欲沈。shàng shān jiàn rì xià shān yīn,yīn yù kāi shí rì yù shěn。
晚景无多伤远道,朝阳莫更沮云岑。wǎn jǐng wú duō shāng yuǎn dào,cháo yáng mò gèng jǔ yún cén。
人归暝市分渔火,客舍空林依暮禽。rén guī míng shì fēn yú huǒ,kè shě kōng lín yī mù qín。
世事验来还自领,古人先已得吾心。shì shì yàn lái hái zì lǐng,gǔ rén xiān yǐ dé wú xīn。

山途二首

王守仁

南北驱驰任板舆,谪乡何地是安居?nán běi qū chí rèn bǎn yú,zhé xiāng hé dì shì ān jū?
家家细雨残灯后,处处荒原野烧馀。jiā jiā xì yǔ cán dēng hòu,chù chù huāng yuán yě shāo yú。
江树欲迷游子望,朔云长断故人书。jiāng shù yù mí yóu zi wàng,shuò yún zhǎng duàn gù rén shū。
茂陵多病终萧散,何事相如赋《子虚》?mào líng duō bìng zhōng xiāo sàn,hé shì xiāng rú fù zi xū?

白云

王守仁

白云冉冉出晴峰,客路无心处处逢。bái yún rǎn rǎn chū qíng fēng,kè lù wú xīn chù chù féng。
已逐肩舆度青壁,还随孤鹤下苍松。yǐ zhú jiān yú dù qīng bì,hái suí gū hè xià cāng sōng。
此身愧尔长多系,他日从龙谩托踪。cǐ shēn kuì ěr zhǎng duō xì,tā rì cóng lóng mán tuō zōng。
断鹜残鸦飞欲尽,故山回首意重重。duàn wù cán yā fēi yù jǐn,gù shān huí shǒu yì zhòng zhòng。

答刘美之见寄次韵

王守仁

休疑迁客迹全贫,犹有沙鸥日见亲。xiū yí qiān kè jì quán pín,yóu yǒu shā ōu rì jiàn qīn。
勋业已辞沧海梦,烟花多负故园春。xūn yè yǐ cí cāng hǎi mèng,yān huā duō fù gù yuán chūn。
百年长恐终无补,万里宁期尚得身。bǎi nián zhǎng kǒng zhōng wú bǔ,wàn lǐ níng qī shàng dé shēn。
念我不劳伤鬓雪,知君亦欲拂衣尘。niàn wǒ bù láo shāng bìn xuě,zhī jūn yì yù fú yī chén。

书庭蕉

王守仁

檐前蕉叶绿成林,长夏全无暑气侵。yán qián jiāo yè lǜ chéng lín,zhǎng xià quán wú shǔ qì qīn。
但得雨声连夜静,不妨月色半床阴。dàn dé yǔ shēng lián yè jìng,bù fáng yuè sè bàn chuáng yīn。
新诗旧叶题将满,老芰疏梧根共深。xīn shī jiù yè tí jiāng mǎn,lǎo jì shū wú gēn gòng shēn。
莫笑郑人谈讼鹿,至今醒梦两难寻。mò xiào zhèng rén tán sòng lù,zhì jīn xǐng mèng liǎng nán xún。

送张宪长左迁滇南大参次韵

王守仁

世味知公最饱谙,百年清德亦何惭。shì wèi zhī gōng zuì bǎo ān,bǎi nián qīng dé yì hé cán。
柏台藩省官非左,江汉滇池道益南。bǎi tái fān shěng guān fēi zuǒ,jiāng hàn diān chí dào yì nán。
绝域烟花怜我远,今宵风月好谁谈?jué yù yān huā lián wǒ yuǎn,jīn xiāo fēng yuè hǎo shuí tán?
交游若问居夷事,为说山泉颇自堪。jiāo yóu ruò wèn jū yí shì,wèi shuō shān quán pǒ zì kān。

南庵次韵二首

王守仁

隔水樵渔亦几家,缘冈石路入溪斜。gé shuǐ qiáo yú yì jǐ jiā,yuán gāng shí lù rù xī xié。
松林晚映千峰雨,枫叶秋连万树霞。sōng lín wǎn yìng qiān fēng yǔ,fēng yè qiū lián wàn shù xiá。
渐觉形骸逃物外,未妨游乐在天涯。jiàn jué xíng hái táo wù wài,wèi fáng yóu lè zài tiān yá。
频来不用劳僧榻,已僣汀鸥一席沙。pín lái bù yòng láo sēng tà,yǐ tiě tīng ōu yī xí shā。

南庵次韵二首

王守仁

斜日江波动客衣,水南深竹见岩扉。xié rì jiāng bō dòng kè yī,shuǐ nán shēn zhú jiàn yán fēi。
渔人收网舟初集,野老忘机坐未归。yú rén shōu wǎng zhōu chū jí,yě lǎo wàng jī zuò wèi guī。
渐觉云间栖翼乱,愁看天北暮云飞。jiàn jué yún jiān qī yì luàn,chóu kàn tiān běi mù yún fēi。
年年岁晚长为客,闲杀西湖旧钓矶。nián nián suì wǎn zhǎng wèi kè,xián shā xī hú jiù diào jī。

观傀儡次韵

王守仁

处处相逢是戏场,何须傀儡夜登堂?chù chù xiāng féng shì xì chǎng,hé xū guī lěi yè dēng táng?
繁华过眼三更促,名利牵人一线长。fán huá guò yǎn sān gèng cù,míng lì qiān rén yī xiàn zhǎng。
稚子自应争诧说,矮人亦复浪悲伤。zhì zi zì yīng zhēng chà shuō,ǎi rén yì fù làng bēi shāng。
本来面目还谁识?běn lái miàn mù hái shuí shí?
且向樽前学楚狂。qiě xiàng zūn qián xué chǔ kuáng。

徐都宪同游南庵次韵

王守仁

岩寺藏春长不夏,江花映日艳于桃。yán sì cáng chūn zhǎng bù xià,jiāng huā yìng rì yàn yú táo。
山阴入户川光暮,林影浮空暑气高。shān yīn rù hù chuān guāng mù,lín yǐng fú kōng shǔ qì gāo。
树老岂能知岁月,溪清真可鉴秋毫。shù lǎo qǐ néng zhī suì yuè,xī qīng zhēn kě jiàn qiū háo。
但逢佳景须行乐,莫遣风霜著鬓毛。dàn féng jiā jǐng xū xíng lè,mò qiǎn fēng shuāng zhù bìn máo。

即席次王文济少参韵二首

王守仁

摇落休教感客途,南来秋兴未全孤。yáo luò xiū jiào gǎn kè tú,nán lái qiū xīng wèi quán gū。
肝肠已自成金石,齿发从渠变柳蒲。gān cháng yǐ zì chéng jīn shí,chǐ fā cóng qú biàn liǔ pú。
倾倒酒杯金谷罚,逼真词格辋川图。qīng dào jiǔ bēi jīn gǔ fá,bī zhēn cí gé wǎng chuān tú。
谪乡莫道贫消骨,犹有新诗了旧逋。zhé xiāng mò dào pín xiāo gǔ,yóu yǒu xīn shī le jiù bū。

即席次王文济少参韵二首

王守仁

此身未拟泣穷途,随处翻飞野鹤孤。cǐ shēn wèi nǐ qì qióng tú,suí chù fān fēi yě hè gū。
霜冷几枝存晚菊,溪春两度见新蒲。shuāng lěng jǐ zhī cún wǎn jú,xī chūn liǎng dù jiàn xīn pú。
荆西寇盗纡筹策,湘北流移入画图。jīng xī kòu dào yū chóu cè,xiāng běi liú yí rù huà tú。
莫怪当筵倍凄切,诛求满地促官逋。mò guài dāng yán bèi qī qiè,zhū qiú mǎn dì cù guān bū。

赠刘侍御

王守仁

相送溪桥未隔年,相逢又过小春天。xiāng sòng xī qiáo wèi gé nián,xiāng féng yòu guò xiǎo chūn tiān。
忧时敢负君臣义?yōu shí gǎn fù jūn chén yì?
念别羞为儿女怜。niàn bié xiū wèi ér nǚ lián。
道自升沉宁有定,心存气节不无偏。dào zì shēng chén níng yǒu dìng,xīn cún qì jié bù wú piān。
知君已得虚舟意,随处风波只宴然。zhī jūn yǐ dé xū zhōu yì,suí chù fēng bō zhǐ yàn rán。

夜寒

王守仁

檐际重阴覆夜寒,石炉松火坐更残。yán jì zhòng yīn fù yè hán,shí lú sōng huǒ zuò gèng cán。
穷荒正讶乡书绝,险路仍愁归梦难。qióng huāng zhèng yà xiāng shū jué,xiǎn lù réng chóu guī mèng nán。
仙侣春风怀越峤,钓船明月负严滩。xiān lǚ chūn fēng huái yuè jiào,diào chuán míng yuè fù yán tān。
未因谪宦伤憔悴,客鬓还羞镜里看。wèi yīn zhé huàn shāng qiáo cuì,kè bìn hái xiū jìng lǐ kàn。

冬至

王守仁

客床无寐听潜雷,珍重初阳夜半回。kè chuáng wú mèi tīng qián léi,zhēn zhòng chū yáng yè bàn huí。
天地未尝生意息,冰霜不耐鬓毛催。tiān dì wèi cháng shēng yì xī,bīng shuāng bù nài bìn máo cuī。
春添哀线谁能补?岁晚心丹自动灰。chūn tiān āi xiàn shuí néng bǔ?suì wǎn xīn dān zì dòng huī。
料得重闱强健在,早看消息报窗梅。liào dé zhòng wéi qiáng jiàn zài,zǎo kàn xiāo xī bào chuāng méi。