古诗词

南游三首

王守仁

九疑不可问,罗浮如可攀。jiǔ yí bù kě wèn,luó fú rú kě pān。
遥拜罗浮云,奠以双琼环。yáo bài luó fú yún,diàn yǐ shuāng qióng huán。
渺渺洞庭波,东逝何时还?miǎo miǎo dòng tíng bō,dōng shì hé shí hái?
生人不努力,草木同衰残。shēng rén bù nǔ lì,cǎo mù tóng shuāi cán。
王守仁

王守仁

王守仁(1472年10月31日-1529年1月9日),汉族,幼名云,字伯安,号阳明,封新建伯,谥文成,人称王阳明。明代最著名的思想家、文学家、哲学家和军事家。王阳明不仅是宋明心学的集大成者,一生事功也是赫赫有名,故称之为“真三不朽”其学术思想在中国、日本、朝鲜半岛以及东南亚国家乃至全球都有重要而深远的影响,因此,王守仁(心学集大成者)和孔子(儒学创始人)、孟子(儒学集大成者)、朱熹(理学集大成者)并称为孔、孟、朱、王。 王守仁的作品>>

猜您喜欢

鹦鹉和胡韵

王守仁

鹦鹉生陇西,群飞恣鸣游。yīng wǔ shēng lǒng xī,qún fēi zì míng yóu。
何意虞罗及,充贡来中州。hé yì yú luó jí,chōng gòng lái zhōng zhōu。
金绦縻华屋,云泉谢林丘。jīn tāo mí huá wū,yún quán xiè lín qiū。
能言实阶祸,吞声亦何求。néng yán shí jiē huò,tūn shēng yì hé qiú。
主人有隐寇,窃发闻其谋。zhǔ rén yǒu yǐn kòu,qiè fā wén qí móu。
感君惠养德,一语思所酬。gǎn jūn huì yǎng dé,yī yǔ sī suǒ chóu。
惧君不见察,杀身反为尤。jù jūn bù jiàn chá,shā shēn fǎn wèi yóu。

诸生

王守仁

人生多离别,佳会难再遇。rén shēng duō lí bié,jiā huì nán zài yù。
如何百里来,三宿便辞去?rú hé bǎi lǐ lái,sān sù biàn cí qù?
有琴不肯弹,有酒不肯御。yǒu qín bù kěn dàn,yǒu jiǔ bù kěn yù。
远陟见深情,宁予有弗顾?yuǎn zhì jiàn shēn qíng,níng yǔ yǒu fú gù?
洞云还自栖,溪月谁同步?dòng yún hái zì qī,xī yuè shuí tóng bù?
不念南寺时,寒江雪将暮?bù niàn nán sì shí,hán jiāng xuě jiāng mù?
不记西园日,桃花夹川路?bù jì xī yuán rì,táo huā jiā chuān lù?
相去倏几月,秋风落高树。xiāng qù shū jǐ yuè,qiū fēng luò gāo shù。
富贵犹尘沙,浮名亦飞絮。fù guì yóu chén shā,fú míng yì fēi xù。
嗟我二三子,吾道有真趣。jiē wǒ èr sān zi,wú dào yǒu zhēn qù。
胡不携书来,茆堂好同住。hú bù xié shū lái,máo táng hǎo tóng zhù。

游来仙洞早发道中

王守仁

霜风清木叶,秋意生萧疏。shuāng fēng qīng mù yè,qiū yì shēng xiāo shū。
冲星策晓骑,幽事将有徂。chōng xīng cè xiǎo qí,yōu shì jiāng yǒu cú。
股虫乱飞掷,道狭草露濡。gǔ chóng luàn fēi zhì,dào xiá cǎo lù rú。
倾暑物晨发,征夫已先途。qīng shǔ wù chén fā,zhēng fū yǐ xiān tú。
浙米石间溜,炊火岩中庐。zhè mǐ shí jiān liū,chuī huǒ yán zhōng lú。
烟峰上初日,林鸟相嘤呼。yān fēng shàng chū rì,lín niǎo xiāng yīng hū。
意欣物情适,战胜癯色腴。yì xīn wù qíng shì,zhàn shèng qú sè yú。
行乐信宇宙,富贵非吾图。xíng lè xìn yǔ zhòu,fù guì fēi wú tú。

别友

王守仁

幽寻意方结,奈此世累牵。yōu xún yì fāng jié,nài cǐ shì lèi qiān。
凌晨驱马别,持杯且为传。líng chén qū mǎ bié,chí bēi qiě wèi chuán。
相求苦非远,山路多风烟。xiāng qiú kǔ fēi yuǎn,shān lù duō fēng yān。
所贵明哲士,秉道非苟全。suǒ guì míng zhé shì,bǐng dào fēi gǒu quán。
去矣崇令德,吾亦行归田。qù yǐ chóng lìng dé,wú yì xíng guī tián。

赠黄太守澍

王守仁

岁宴乡思切,客久亲旧疏。suì yàn xiāng sī qiè,kè jiǔ qīn jiù shū。
卧疴闭空院,忽来故人车。wò kē bì kōng yuàn,hū lái gù rén chē。
入门辩眉宇,喜定还惊吁。rù mén biàn méi yǔ,xǐ dìng hái jīng xū。
远行亦安适,符竹膺新除。yuǎn xíng yì ān shì,fú zhú yīng xīn chú。
荒郡号难理,况兹徵索馀。huāng jùn hào nán lǐ,kuàng zī zhēng suǒ yú。
君才素通敏,窘剧宜有纡。jūn cái sù tōng mǐn,jiǒng jù yí yǒu yū。
蛮乡虽瘴毒,逐客犹安居。mán xiāng suī zhàng dú,zhú kè yóu ān jū。
经济非复事,时还理残书。jīng jì fēi fù shì,shí hái lǐ cán shū。
山泉足游憩,鹿麋能友予。shān quán zú yóu qì,lù mí néng yǒu yǔ。
澹然穹壤内,容膝皆吾庐。dàn rán qióng rǎng nèi,róng xī jiē wú lú。
惟营垂白念,旦夕怀归图。wéi yíng chuí bái niàn,dàn xī huái guī tú。
君行勉三事,吾计终五湖。jūn xíng miǎn sān shì,wú jì zhōng wǔ hú。

寄友用韵

王守仁

怀人坐沈夜,帷灯暧幽光。huái rén zuò shěn yè,wéi dēng ài yōu guāng。
耿耿积烦绪,忽忽如有忘。gěng gěng jī fán xù,hū hū rú yǒu wàng。
玄景逝不处,朱炎化微凉。xuán jǐng shì bù chù,zhū yán huà wēi liáng。
相彼谷中葛,重阴殒衰黄。xiāng bǐ gǔ zhōng gé,zhòng yīn yǔn shuāi huáng。
感此游客子,经年未还乡。gǎn cǐ yóu kè zi,jīng nián wèi hái xiāng。
伊人不在目,丝竹徒满堂。yī rén bù zài mù,sī zhú tú mǎn táng。
天深雁书杳,梦短关塞长。tiān shēn yàn shū yǎo,mèng duǎn guān sāi zhǎng。
情好矢无数,愿言觊终偿。qíng hǎo shǐ wú shù,yuàn yán jì zhōng cháng。
惠我金石编,徽音激宫商。huì wǒ jīn shí biān,huī yīn jī gōng shāng。
驰辉不可即,式尔增予伤。chí huī bù kě jí,shì ěr zēng yǔ shāng。
馨香袭肝膂,聊用心中藏。xīn xiāng xí gān lǚ,liáo yòng xīn zhōng cáng。

秋夜

王守仁

树暝栖翼喧,萤飞夜堂静。shù míng qī yì xuān,yíng fēi yè táng jìng。
遥穹出晴月,低檐入峰影。yáo qióng chū qíng yuè,dī yán rù fēng yǐng。
窅然坐幽独,怵尔抱深警。yǎo rán zuò yōu dú,chù ěr bào shēn jǐng。
年徂道无闻,心违迹未屏。nián cú dào wú wén,xīn wéi jì wèi píng。
萧瑟中林秋,云凝松桂冷。xiāo sè zhōng lín qiū,yún níng sōng guì lěng。
山泉岂无适?离人怀故境。shān quán qǐ wú shì?lí rén huái gù jìng。
安得驾云鸿,高飞越南景。ān dé jià yún hóng,gāo fēi yuè nán jǐng。

采薪二首

王守仁

朝采山上荆,暮采谷中慄。cháo cǎi shān shàng jīng,mù cǎi gǔ zhōng lì。
深谷多凄风,霜露沾衣湿。shēn gǔ duō qī fēng,shuāng lù zhān yī shī。
采薪勿辞辛,昨来断薪拾。cǎi xīn wù cí xīn,zuó lái duàn xīn shí。
晚归阴壑底,抱瓮还自汲。wǎn guī yīn hè dǐ,bào wèng hái zì jí。
薪水良独劳,不愧吾食力。xīn shuǐ liáng dú láo,bù kuì wú shí lì。

采薪二首

王守仁

倚担青岩际,历斧崖下石。yǐ dān qīng yán jì,lì fǔ yá xià shí。
持斧起环顾,长松百馀尺。chí fǔ qǐ huán gù,zhǎng sōng bǎi yú chǐ。
徘徊不忍挥,俯略涧边棘。pái huái bù rěn huī,fǔ lüè jiàn biān jí。
同行笑吾馁,尔斧安用历?tóng xíng xiào wú něi,ěr fǔ ān yòng lì?
快意岂不能?物材各有适。kuài yì qǐ bù néng?wù cái gè yǒu shì。
可以相天子,众稚讵足识。kě yǐ xiāng tiān zi,zhòng zhì jù zú shí。

别湛甘泉二首

王守仁

行子朝欲发,驱车不得留。xíng zi cháo yù fā,qū chē bù dé liú。
驱车下长阪,顾见城东楼。qū chē xià zhǎng bǎn,gù jiàn chéng dōng lóu。
远别情已惨,况此艰难秋。yuǎn bié qíng yǐ cǎn,kuàng cǐ jiān nán qiū。
分手诀河梁,涕下不可收。fēn shǒu jué hé liáng,tì xià bù kě shōu。
车行望渐杳,飞埃越层丘。chē xíng wàng jiàn yǎo,fēi āi yuè céng qiū。
迟回歧路侧,孰知我心忧。chí huí qí lù cè,shú zhī wǒ xīn yōu。

别湛甘泉二首

王守仁

我心忧以伤,君去阻且长。wǒ xīn yōu yǐ shāng,jūn qù zǔ qiě zhǎng。
一别岂得已,母老思所将。yī bié qǐ dé yǐ,mǔ lǎo sī suǒ jiāng。
奉命危难际,流俗反猜量。fèng mìng wēi nán jì,liú sú fǎn cāi liàng。
黄鹄万里逝,岂伊为稻粱?huáng gǔ wàn lǐ shì,qǐ yī wèi dào liáng?
栋火及毛羽,燕雀犹栖堂。dòng huǒ jí máo yǔ,yàn què yóu qī táng。
跳梁多不测,君行戒前途。tiào liáng duō bù cè,jūn xíng jiè qián tú。
达命谅何滞,将母能忘虞。dá mìng liàng hé zhì,jiāng mǔ néng wàng yú。
安居尤阱护,关路非歧岖。ān jū yóu jǐng hù,guān lù fēi qí qū。
令德崇易简,可以知险阻。lìng dé chóng yì jiǎn,kě yǐ zhī xiǎn zǔ。
结茆湖水阴,幽期终不忘。jié máo hú shuǐ yīn,yōu qī zhōng bù wàng。
伊尔得相就,我心亦何伤。yī ěr dé xiāng jiù,wǒ xīn yì hé shāng。
世艰变倏忽,人命非可常。shì jiān biàn shū hū,rén mìng fēi kě cháng。
斯文天未坠,别短会日长。sī wén tiān wèi zhuì,bié duǎn huì rì zhǎng。
南寺春月夜,风泉闲竹房。nán sì chūn yuè yè,fēng quán xián zhú fáng。
逢僧或停楫,先扫白云床。féng sēng huò tíng jí,xiān sǎo bái yún chuáng。

赠别黄宗贤

王守仁

古人戒从恶,今人戒从善。gǔ rén jiè cóng è,jīn rén jiè cóng shàn。
从恶乃同污,从善翻滋怨。cóng è nǎi tóng wū,cóng shàn fān zī yuàn。
纷纷嫉娼兴,指谪相非讪。fēn fēn jí chāng xīng,zhǐ zhé xiāng fēi shàn。
自非笃信士,依违多背面。zì fēi dǔ xìn shì,yī wéi duō bèi miàn。
宁知竟漂流,沦胥亦污贱。níng zhī jìng piāo liú,lún xū yì wū jiàn。
卓哉汪陂子,奋身勇厥践。zhuó zāi wāng bēi zi,fèn shēn yǒng jué jiàn。
拂衣还旧山,雾隐期豹变。fú yī hái jiù shān,wù yǐn qī bào biàn。
嗟嗟吾党贤,白黑匪难辩。jiē jiē wú dǎng xián,bái hēi fěi nán biàn。

四明观白水二首其一

王守仁

邑南富岩壑,白水尤奇观。yì nán fù yán hè,bái shuǐ yóu qí guān。
兴来每思往,十年就兹观。xīng lái měi sī wǎng,shí nián jiù zī guān。
停驺指绝壁,涉涧缘危蟠。tíng zōu zhǐ jué bì,shè jiàn yuán wēi pán。
百源旱方歇,云际犹飞湍。bǎi yuán hàn fāng xiē,yún jì yóu fēi tuān。
霏霏洒林薄,漠漠凝风寒。fēi fēi sǎ lín báo,mò mò níng fēng hán。
前闻若未惬,仰视终莫攀。qián wén ruò wèi qiè,yǎng shì zhōng mò pān。
石阴署气薄,流触溯回澜。shí yīn shǔ qì báo,liú chù sù huí lán。
兹游讵盘乐,养静意所关。zī yóu jù pán lè,yǎng jìng yì suǒ guān。
逝者谅如斯,哀此岁月残。shì zhě liàng rú sī,āi cǐ suì yuè cán。
择幽虽得所,避时时犹难。zé yōu suī dé suǒ,bì shí shí yóu nán。
刘樊古方外,感慨有馀叹。liú fán gǔ fāng wài,gǎn kǎi yǒu yú tàn。

书杖锡寺

王守仁

杖锡青冥端,涧壁环天险。zhàng xī qīng míng duān,jiàn bì huán tiān xiǎn。
垂岩下陡壑,涉水攀绝巘。chuí yán xià dǒu hè,shè shuǐ pān jué yǎn。
溪深听喧瀑,路绝骇危栈。xī shēn tīng xuān pù,lù jué hài wēi zhàn。
扪萝登峻极,披翳见平衍。mén luó dēng jùn jí,pī yì jiàn píng yǎn。
僧逋寄孤衲,守废遗荒殿。sēng bū jì gū nà,shǒu fèi yí huāng diàn。
伤兹穷僻墟,曾未诛求免。shāng zī qióng pì xū,céng wèi zhū qiú miǎn。
探幽冀累息,愤时翻意惨。tàn yōu jì lèi xī,fèn shí fān yì cǎn。
拯援才已疏,栖迟心益眷。zhěng yuán cái yǐ shū,qī chí xīn yì juàn。
哀猿啸春嶂,悬灯宿西崦。āi yuán xiào chūn zhàng,xuán dēng sù xī yān。
诛茆竟何时,白云愧舒卷。zhū máo jìng hé shí,bái yún kuì shū juǎn。

梧桐江用韵

王守仁

凤鸟久不至,梧桐生高冈。fèng niǎo jiǔ bù zhì,wú tóng shēng gāo gāng。
我来竟日坐,清阴洒衣裳。wǒ lái jìng rì zuò,qīng yīn sǎ yī shang。
援琴俯流水,调短意苦长。yuán qín fǔ liú shuǐ,diào duǎn yì kǔ zhǎng。
遗音满空谷,随风递悠扬。yí yīn mǎn kōng gǔ,suí fēng dì yōu yáng。
人生贵自得,外慕非所臧。rén shēng guì zì dé,wài mù fēi suǒ zāng。
颜子岂忘世,仲尼固遑遑。yán zi qǐ wàng shì,zhòng ní gù huáng huáng。
已矣复何事,吾道归沧浪。yǐ yǐ fù hé shì,wú dào guī cāng làng。