古诗词

拟古诗七十首

盛时泰

流英辞嫣红,芳苔敞初碧。liú yīng cí yān hóng,fāng tái chǎng chū bì。
感兹春日晴,欣此夏云色。gǎn zī chūn rì qíng,xīn cǐ xià yún sè。
高天下薰风,中林启瑶席。gāo tiān xià xūn fēng,zhōng lín qǐ yáo xí。
闲怡众蔚舒,静悦清商激。xián yí zhòng wèi shū,jìng yuè qīng shāng jī。
怀中瑶华音,门前车马客。huái zhōng yáo huá yīn,mén qián chē mǎ kè。
怀刺始见投,牵裳不假帻。huái cì shǐ jiàn tóu,qiān shang bù jiǎ zé。
容辉一以遘,琴樽惬所适。róng huī yī yǐ gòu,qín zūn qiè suǒ shì。
骂坐无往人,投辖有新迹。mà zuò wú wǎng rén,tóu xiá yǒu xīn jì。
幸此休沐闲,无言朝请迫。xìng cǐ xiū mù xián,wú yán cháo qǐng pò。
明星方在户,鸡鸣以为则。míng xīng fāng zài hù,jī míng yǐ wèi zé。

盛时泰

明应天府上元人,字仲交,号云浦。嘉靖时贡生。笃学有才气。喜藏书。善画水墨山水竹石,亦工书法。有《城山堂集》、《牛首山志》等。 盛时泰的作品>>

猜您喜欢

题史痴翁画

盛时泰

老树丫牙铁作柯,乱竹纵横拂云起。lǎo shù yā yá tiě zuò kē,luàn zhú zòng héng fú yún qǐ。
谁知一段秣陵秋,写在痴翁半边纸。shuí zhī yī duàn mò líng qiū,xiě zài chī wēng bàn biān zhǐ。
痴翁痴翁蓬莱精,有时拈笔人皆惊。chī wēng chī wēng péng lái jīng,yǒu shí niān bǐ rén jiē jīng。
想见卧痴楼上景,狂歌醉舞鸣秦筝。xiǎng jiàn wò chī lóu shàng jǐng,kuáng gē zuì wǔ míng qín zhēng。
我本大城山里客,看君图画来君宅。wǒ běn dà chéng shān lǐ kè,kàn jūn tú huà lái jūn zhái。
出门却被强题诗,坐对疏棚豆花白。chū mén què bèi qiáng tí shī,zuò duì shū péng dòu huā bái。

桧径

盛时泰

苍色映池水,萧萧生暮寒。cāng sè yìng chí shuǐ,xiāo xiāo shēng mù hán。
有时秋雨中,遥见山僧还。yǒu shí qiū yǔ zhōng,yáo jiàn shān sēng hái。

城山六言四首

盛时泰

微雨才沾麦脚,软风刚报花枝。wēi yǔ cái zhān mài jiǎo,ruǎn fēng gāng bào huā zhī。
田舍春光几许,江南上巳临时。tián shě chūn guāng jǐ xǔ,jiāng nán shàng sì lín shí。

城山六言四首

盛时泰

禾黍平连远陌,牛羊半下重冈。hé shǔ píng lián yuǎn mò,niú yáng bàn xià zhòng gāng。
花影垂帘弄色,茶烟隔屋吹香。huā yǐng chuí lián nòng sè,chá yān gé wū chuī xiāng。

城山六言四首

盛时泰

樵语深林若啸,泉声隔树如雷。qiáo yǔ shēn lín ruò xiào,quán shēng gé shù rú léi。
少妇机丝未罢,老翁社饮初回。shǎo fù jī sī wèi bà,lǎo wēng shè yǐn chū huí。

城山六言四首

盛时泰

曲涧鱼游碧藻,寒莎蛩响千林。qū jiàn yú yóu bì zǎo,hán shā qióng xiǎng qiān lín。
西社归因卖畚,东邻出为修琴。xī shè guī yīn mài běn,dōng lín chū wèi xiū qín。
36123