古诗词

过高囧寺天直墓道

屈士煌

宿草何须哭,生初耿至今。sù cǎo hé xū kū,shēng chū gěng zhì jīn。
名完千载后,事了一生心。míng wán qiān zài hòu,shì le yī shēng xīn。
劲节悬霜气,寒楸落日阴。jìn jié xuán shuāng qì,hán qiū luò rì yīn。
斯人不可作,惆怅少知音。sī rén bù kě zuò,chóu chàng shǎo zhī yīn。

屈士煌

屈士煌,闻李定国率师复高、雷、廉州三府,士煌与兄微服往从不果,乃入化州。时靖氛将军邓耀屯龙门岛,亲迎之。后李定国护驾入滇,士煌乃赍表跋涉前往。既达,上书陈三大计六要务,且极陈孙可望之恶。授兵部司务,试职方司主事。清军进逼,永历帝走永昌,士煌兄弟昼夜追之不及,遂东还。抵家而所聘未娶之妻苏氏已郁悒以终,弟士煜亦死难四年矣。未几,兄士燝、弟士灼、士熺具殁。士煌独立奉母,后亦先母而卒。其诗今存八十馀首。清陈伯陶《胜朝粤东遗民录》卷一有传。 屈士煌的作品>>

猜您喜欢

羊城秋忆

屈士煌

怪风吹雨入松窗,数万王师返桂泷。guài fēng chuī yǔ rù sōng chuāng,shù wàn wáng shī fǎn guì lóng。
肯信泮池为止水,敢云珠海是乌江。kěn xìn pàn chí wèi zhǐ shuǐ,gǎn yún zhū hǎi shì wū jiāng。
十千酒债赊蛮市,八百钟声渡海幢。shí qiān jiǔ zhài shē mán shì,bā bǎi zhōng shēng dù hǎi chuáng。
悔不知情凉幻化,火坑无路毒龙降。huǐ bù zhī qíng liáng huàn huà,huǒ kēng wú lù dú lóng jiàng。

羊城秋忆

屈士煌

何堪事事忆前朝,芳草王孙马首骄。hé kān shì shì yì qián cháo,fāng cǎo wáng sūn mǎ shǒu jiāo。
镜破乐昌终有会,珠还合浦已无聊。jìng pò lè chāng zhōng yǒu huì,zhū hái hé pǔ yǐ wú liáo。
巢空岂见遗完卵,树老曾无发旧条。cháo kōng qǐ jiàn yí wán luǎn,shù lǎo céng wú fā jiù tiáo。
十二阑干秋水碧,月明犹记教吹箫。shí èr lán gàn qiū shuǐ bì,yuè míng yóu jì jiào chuī xiāo。

羊城秋忆

屈士煌

拈花谁识忏轻肥,日暮君王共辇归。niān huā shuí shí chàn qīng féi,rì mù jūn wáng gòng niǎn guī。
庭曲听来风景在,霓裳歌罢主人非。tíng qū tīng lái fēng jǐng zài,ní shang gē bà zhǔ rén fēi。
蛛丝落落寻窗织,萤火茫茫傍水飞。zhū sī luò luò xún chuāng zhī,yíng huǒ máng máng bàng shuǐ fēi。
不敢笑啼空有泪,灯前悲湿旧罗衣。bù gǎn xiào tí kōng yǒu lèi,dēng qián bēi shī jiù luó yī。

羊城秋忆

屈士煌

知无不散是华筵,梦破巫山十二尖。zhī wú bù sàn shì huá yán,mèng pò wū shān shí èr jiān。
宰相读书知国号,老奴相见认香奁。zǎi xiāng dú shū zhī guó hào,lǎo nú xiāng jiàn rèn xiāng lián。
红楼燕子坭空落,绿野蜂儿腻不嫌。hóng lóu yàn zi ní kōng luò,lǜ yě fēng ér nì bù xián。
得失漫劳孤寡怨,好还天道自应然。dé shī màn láo gū guǎ yuàn,hǎo hái tiān dào zì yīng rán。

山居三十韵

屈士煌

历历烟销破寺东,避人深处独书空。lì lì yān xiāo pò sì dōng,bì rén shēn chù dú shū kōng。
文藏二酉升沉外,名寄寒山寂寞中。wén cáng èr yǒu shēng chén wài,míng jì hán shān jì mò zhōng。
无事翻经销永日,此时弹剑想长虹。wú shì fān jīng xiāo yǒng rì,cǐ shí dàn jiàn xiǎng zhǎng hóng。
年来胜事看成幻,得失何妨学塞翁。nián lái shèng shì kàn chéng huàn,dé shī hé fáng xué sāi wēng。

山居三十韵

屈士煌

轻衫剪剪入秋容,岩壑苍然似病浓。qīng shān jiǎn jiǎn rù qiū róng,yán hè cāng rán shì bìng nóng。
顾盼沾衣千古泪,梦魂虚阁五更钟。gù pàn zhān yī qiān gǔ lèi,mèng hún xū gé wǔ gèng zhōng。
溪烟吹落多成雨,云片飞来半是峰。xī yān chuī luò duō chéng yǔ,yún piàn fēi lái bàn shì fēng。
欲识此山真面目,推窗重数北堤松。yù shí cǐ shān zhēn miàn mù,tuī chuāng zhòng shù běi dī sōng。

山居三十韵

屈士煌

空翠无声湿纸窗,一天如水坐银缸。kōng cuì wú shēng shī zhǐ chuāng,yī tiān rú shuǐ zuò yín gāng。
每看松桂因怀土,思撷芙蓉懒涉江。měi kàn sōng guì yīn huái tǔ,sī xié fú róng lǎn shè jiāng。
禅寂尔时思过半,云泉此日可无双。chán jì ěr shí sī guò bàn,yún quán cǐ rì kě wú shuāng。
十年久笑文章误,吟绪支离正未降。shí nián jiǔ xiào wén zhāng wù,yín xù zhī lí zhèng wèi jiàng。

山居三十韵

屈士煌

爱此幽丛住几时,松篁俱作老相知。ài cǐ yōu cóng zhù jǐ shí,sōng huáng jù zuò lǎo xiāng zhī。
人无真火冰为骨,心入寒灰藕未丝。rén wú zhēn huǒ bīng wèi gǔ,xīn rù hán huī ǒu wèi sī。
野梦常悬疏雨断,冷情偏逐薄云吹。yě mèng cháng xuán shū yǔ duàn,lěng qíng piān zhú báo yún chuī。
沉吟把酒浇山色,绝壁淋漓秋四垂。chén yín bǎ jiǔ jiāo shān sè,jué bì lín lí qiū sì chuí。

山居三十韵

屈士煌

溪光林响近依稀,如此山川信所归。xī guāng lín xiǎng jìn yī xī,rú cǐ shān chuān xìn suǒ guī。
十载伤心天也帝,半生回首是耶非。shí zài shāng xīn tiān yě dì,bàn shēng huí shǒu shì yé fēi。
桥头折柳思横笛,竹里搴云欲补衣。qiáo tóu zhé liǔ sī héng dí,zhú lǐ qiān yún yù bǔ yī。
杯酒醉呼龙未起,自携长鍊挂秋晖。bēi jiǔ zuì hū lóng wèi qǐ,zì xié zhǎng liàn guà qiū huī。

山居三十韵

屈士煌

衡门新水漾成渠,桐叶凋霜下草庐。héng mén xīn shuǐ yàng chéng qú,tóng yè diāo shuāng xià cǎo lú。
每惜悲歌酒徒尽,谁怜迟暮美人疏。měi xī bēi gē jiǔ tú jǐn,shuí lián chí mù měi rén shū。
春秋著作成公案,月旦身名任史书。chūn qiū zhù zuò chéng gōng àn,yuè dàn shēn míng rèn shǐ shū。
多少远怀长不寐,江湖消息渺愁予。duō shǎo yuǎn huái zhǎng bù mèi,jiāng hú xiāo xī miǎo chóu yǔ。

山居三十韵

屈士煌

千峰如画不能图,远水当窗镜是湖。qiān fēng rú huà bù néng tú,yuǎn shuǐ dāng chuāng jìng shì hú。
梦里浮沉春婉转,人间南北鬼揶揄。mèng lǐ fú chén chūn wǎn zhuǎn,rén jiān nán běi guǐ yé yú。
望迷故国心同折,坐破寒山眼独枯。wàng mí gù guó xīn tóng zhé,zuò pò hán shān yǎn dú kū。
徙倚放歌长啸起,此生怀抱在冰壶。xǐ yǐ fàng gē zhǎng xiào qǐ,cǐ shēng huái bào zài bīng hú。

山居三十韵

屈士煌

心识长安莫向西,柴门幽绝怯闻鸡。xīn shí zhǎng ān mò xiàng xī,chái mén yōu jué qiè wén jī。
片云入眼谁堪白,半面于人不可啼。piàn yún rù yǎn shuí kān bái,bàn miàn yú rén bù kě tí。
梦破寂寥孤榻冷,目无山水四天低。mèng pò jì liáo gū tà lěng,mù wú shān shuǐ sì tiān dī。
深情最是忘言地,桃李苍凉自满蹊。shēn qíng zuì shì wàng yán dì,táo lǐ cāng liáng zì mǎn qī。

山居三十韵

屈士煌

漫将心迹寄天涯,欲讯升沉恐未谐。màn jiāng xīn jì jì tiān yá,yù xùn shēng chén kǒng wèi xié。
自惜烟霞多痼疾,谁言草泽有椎埋。zì xī yān xiá duō gù jí,shuí yán cǎo zé yǒu chuí mái。
素琴深浅终难定,长剑雌雄不易猜。sù qín shēn qiǎn zhōng nán dìng,zhǎng jiàn cí xióng bù yì cāi。
拂袖不辞高退缩,青天云海一芒鞋。fú xiù bù cí gāo tuì suō,qīng tiān yún hǎi yī máng xié。

山居三十韵

屈士煌

物外风霜自劫灰,住残萝薜首频回。wù wài fēng shuāng zì jié huī,zhù cán luó bì shǒu pín huí。
东西南北人何处,三万六千春去来。dōng xī nán běi rén hé chù,sān wàn liù qiān chūn qù lái。
歌遏行云声是玉,卧当流水影如梅。gē è xíng yún shēng shì yù,wò dāng liú shuǐ yǐng rú méi。
登高欲赋还惆怅,愁绝江南不可哀。dēng gāo yù fù hái chóu chàng,chóu jué jiāng nán bù kě āi。

山居三十韵

屈士煌

高居谈咏雨无尘,选胜探奇快绝伦。gāo jū tán yǒng yǔ wú chén,xuǎn shèng tàn qí kuài jué lún。
击筑莫须悲往事,传灯今又见何人。jī zhù mò xū bēi wǎng shì,chuán dēng jīn yòu jiàn hé rén。
烽烟地作经年别,寥落家还去日贫。fēng yān dì zuò jīng nián bié,liáo luò jiā hái qù rì pín。
未必物缘消遣得,时时回首泪沾巾。wèi bì wù yuán xiāo qiǎn dé,shí shí huí shǒu lèi zhān jīn。
7412345