古诗词

为廷尉正林君题贞烈卷有引

卢龙云

航海当年宋祚屯,天教虏祸到瓯闽。háng hǎi dāng nián sòng zuò tún,tiān jiào lǔ huò dào ōu mǐn。
修戈未展同仇志,投袂难全远害身。xiū gē wèi zhǎn tóng chóu zhì,tóu mèi nán quán yuǎn hài shēn。
百口并缘兵革苦,千家俱属乱离频。bǎi kǒu bìng yuán bīng gé kǔ,qiān jiā jù shǔ luàn lí pín。
闺闱烈行犹堪纪,粉黛徽音却未湮。guī wéi liè xíng yóu kān jì,fěn dài huī yīn què wèi yān。
蹈海成仁甘自陨,吁天举目叹无亲。dǎo hǎi chéng rén gān zì yǔn,xū tiān jǔ mù tàn wú qīn。
闽山地隔千重嶂,洛水桥通万里津。mǐn shān dì gé qiān zhòng zhàng,luò shuǐ qiáo tōng wàn lǐ jīn。
气压沧波长浩荡,名于叠献比嶙峋。qì yā cāng bō zhǎng hào dàng,míng yú dié xiàn bǐ lín xún。
夫因里选曾闻达,道为时艰尚隐沦。fū yīn lǐ xuǎn céng wén dá,dào wèi shí jiān shàng yǐn lún。
胡元闰位终难屈,淑媛贞魂并未伸。hú yuán rùn wèi zhōng nán qū,shū yuàn zhēn hún bìng wèi shēn。
英烈祗堪垂野史,褒扬何自贲皇纶。yīng liè zhī kān chuí yě shǐ,bāo yáng hé zì bēn huáng lún。
风高永足传天下,世远谁同问海滨。fēng gāo yǒng zú chuán tiān xià,shì yuǎn shuí tóng wèn hǎi bīn。
异代庆馀幽竟阐,闻孙光裕意全真。yì dài qìng yú yōu jìng chǎn,wén sūn guāng yù yì quán zhēn。
欲缘俎豆兴堂构,爰采歌谣慰穸窀。yù yuán zǔ dòu xīng táng gòu,yuán cǎi gē yáo wèi xī zhūn。
士女一时俱劲节,芳香千载共贞珉。shì nǚ yī shí jù jìn jié,fāng xiāng qiān zài gòng zhēn mín。
绵绵世泽知能永,奕奕家声喜渐新。mián mián shì zé zhī néng yǒng,yì yì jiā shēng xǐ jiàn xīn。
纪载未须烦郡邑,却应感召见祥臻。jì zài wèi xū fán jùn yì,què yīng gǎn zhào jiàn xiáng zhēn。

卢龙云

明广东南海人,字少从。万历十一年进士。授马平知县,补邯郸,治行为诸县之最。复补长乐,以忤权要,左迁江西藩幕。累官至贵州布政司参议。有《四留堂稿》、《谈诗类要》。 卢龙云的作品>>

猜您喜欢

恒心堂为周医题

卢龙云

活世功多未易能,真心一点自堪凭。huó shì gōng duō wèi yì néng,zhēn xīn yī diǎn zì kān píng。
何须在处求仁术,圣训昭昭但有恒。hé xū zài chù qiú rén shù,shèng xùn zhāo zhāo dàn yǒu héng。

题道人隐居图

卢龙云

深谷松云护结庐,万山回合径盘纡。shēn gǔ sōng yún hù jié lú,wàn shān huí hé jìng pán yū。
道人已悟青牛诀,别有玄亭自著书。dào rén yǐ wù qīng niú jué,bié yǒu xuán tíng zì zhù shū。

寄题壶山诸景十首有引沙堤横玉

卢龙云

长堤如带玉为堆,不减昆丘石洞开。zhǎng dī rú dài yù wèi duī,bù jiǎn kūn qiū shí dòng kāi。
似为明时徵海晏,川原随处效珍来。shì wèi míng shí zhēng hǎi yàn,chuān yuán suí chù xiào zhēn lái。

寄题壶山诸景十首有引沙堤横玉

卢龙云

澄潭山下一壶悬,须信壶中别有天。chéng tán shān xià yī hú xuán,xū xìn hú zhōng bié yǒu tiān。
潮退真源清自见,堪将仙液拟流泉。cháo tuì zhēn yuán qīng zì jiàn,kān jiāng xiān yè nǐ liú quán。

寄题壶山诸景十首有引沙堤横玉

卢龙云

奇峰巀嶪驾洪涛,何必三山并戴鳌。qí fēng jié yè jià hóng tāo,hé bì sān shān bìng dài áo。
海若固应怜负重,化来此地转孤高。hǎi ruò gù yīng lián fù zhòng,huà lái cǐ dì zhuǎn gū gāo。

寄题壶山诸景十首有引沙堤横玉

卢龙云

岧峣异石出岩头,一派潮声向此收。tiáo yáo yì shí chū yán tóu,yī pài cháo shēng xiàng cǐ shōu。
疑是山灵因望海,独能端笏礼阳侯。yí shì shān líng yīn wàng hǎi,dú néng duān hù lǐ yáng hóu。

寄题壶山诸景十首有引沙堤横玉

卢龙云

崇岩百丈俯芳洲,壁立当霄据上游。chóng yán bǎi zhàng fǔ fāng zhōu,bì lì dāng xiāo jù shàng yóu。
一任浮云自来往,巍巍巨镇古今留。yī rèn fú yún zì lái wǎng,wēi wēi jù zhèn gǔ jīn liú。

寄题壶山诸景十首有引沙堤横玉

卢龙云

百道山泉出峡来,汪洋赴壑尚萦回。bǎi dào shān quán chū xiá lái,wāng yáng fù hè shàng yíng huí。
已知学海终能至,须识灵源向此开。yǐ zhī xué hǎi zhōng néng zhì,xū shí líng yuán xiàng cǐ kāi。

寄题壶山诸景十首有引沙堤横玉

卢龙云

草色苍苍海雾盈,污邪何日始堪耕。cǎo sè cāng cāng hǎi wù yíng,wū xié hé rì shǐ kān gēng。
沧桑莫说功难就,已藉居人力渐成。cāng sāng mò shuō gōng nán jiù,yǐ jí jū rén lì jiàn chéng。

寄题壶山诸景十首有引沙堤横玉

卢龙云

群峰叠叠起青莲,朝暮溟蒙泛瑞烟。qún fēng dié dié qǐ qīng lián,cháo mù míng méng fàn ruì yān。
岂是孤根沾广润,芳标时映海中天。qǐ shì gū gēn zhān guǎng rùn,fāng biāo shí yìng hǎi zhōng tiān。

寄题壶山诸景十首有引沙堤横玉

卢龙云

何处浮来海上槎,寻源此地若为家。hé chù fú lái hǎi shàng chá,xún yuán cǐ dì ruò wèi jiā。
常邀夜月沧波外,大有辉光照荻花。cháng yāo yè yuè cāng bō wài,dà yǒu huī guāng zhào dí huā。

寄题壶山诸景十首有引沙堤横玉

卢龙云

广乐何年到海隈,犹馀鼓迹蚀苍苔。guǎng lè hé nián dào hǎi wēi,yóu yú gǔ jì shí cāng tái。
波恬已幸梯航远,不遣扬桴此日来。bō tián yǐ xìng tī háng yuǎn,bù qiǎn yáng fú cǐ rì lái。

观迎春四首

卢龙云

翩翩队舞鼓如雷,共喜春从此日来。piān piān duì wǔ gǔ rú léi,gòng xǐ chūn cóng cǐ rì lái。
试看东皇司令始,条风吹雨净纤埃。shì kàn dōng huáng sī lìng shǐ,tiáo fēng chuī yǔ jìng xiān āi。

观迎春四首

卢龙云

东郊淑气接长干,帝里春还万户欢。dōng jiāo shū qì jiē zhǎng gàn,dì lǐ chūn hái wàn hù huān。
几向寒梅问消息,今朝得与众同看。jǐ xiàng hán méi wèn xiāo xī,jīn cháo dé yǔ zhòng tóng kàn。

观迎春四首

卢龙云

春到江南觉独先,蓂开三叶景初妍。chūn dào jiāng nán jué dú xiān,míng kāi sān yè jǐng chū yán。
阳和散作人间乐,社酒新丰美十千。yáng hé sàn zuò rén jiān lè,shè jiǔ xīn fēng měi shí qiān。