古诗词

枯桐行有序

卢龙云

君不见定清寺里双高桐,疏枝直干拂苍空。jūn bù jiàn dìng qīng sì lǐ shuāng gāo tóng,shū zhī zhí gàn fú cāng kōng。
迩时荣枯忽顿改,一株摧落淩霜风。ěr shí róng kū hū dùn gǎi,yī zhū cuī luò líng shuāng fēng。
孤根未绝含生意,鬼神呵护知无穷。gū gēn wèi jué hán shēng yì,guǐ shén hē hù zhī wú qióng。
夜半高歌人不识,冥冥诧有嘘枯功。yè bàn gāo gē rén bù shí,míng míng chà yǒu xū kū gōng。
生气从兹回地底,柔条嫩绿盘根起。shēng qì cóng zī huí dì dǐ,róu tiáo nèn lǜ pán gēn qǐ。
翩翻翠叶大于盘,浥露含风姿更美。piān fān cuì yè dà yú pán,yì lù hán fēng zī gèng měi。
看看渐与碧檐齐,高枝复有摩空势。kàn kàn jiàn yǔ bì yán qí,gāo zhī fù yǒu mó kōng shì。
物理由来不可知,一任玄苍而已矣。wù lǐ yóu lái bù kě zhī,yī rèn xuán cāng ér yǐ yǐ。
世人得丧理亦然,安见浮生事事完。shì rén dé sàng lǐ yì rán,ān jiàn fú shēng shì shì wán。
有时披雾青天出,有时急雨春风颠。yǒu shí pī wù qīng tiān chū,yǒu shí jí yǔ chūn fēng diān。
栽培但使灵根在,雪干霜标年复年。zāi péi dàn shǐ líng gēn zài,xuě gàn shuāng biāo nián fù nián。
不因零落归山涧,会须千尺能参天。bù yīn líng luò guī shān jiàn,huì xū qiān chǐ néng cān tiān。

卢龙云

明广东南海人,字少从。万历十一年进士。授马平知县,补邯郸,治行为诸县之最。复补长乐,以忤权要,左迁江西藩幕。累官至贵州布政司参议。有《四留堂稿》、《谈诗类要》。 卢龙云的作品>>

猜您喜欢

雨中闻莺二首

卢龙云

细雨催春暮,流莺尽日啼。xì yǔ cuī chūn mù,liú yīng jǐn rì tí。
湿枝愁并坐,似亦厌卑栖。shī zhī chóu bìng zuò,shì yì yàn bēi qī。

雨中闻莺二首

卢龙云

百啭声逾滑,群飞羽未干。bǎi zhuàn shēng yú huá,qún fēi yǔ wèi gàn。
上林新绿满,容易一枝安。shàng lín xīn lǜ mǎn,róng yì yī zhī ān。

王莽城二首

卢龙云

残堞馀秋草,颓垣带夕阳。cán dié yú qiū cǎo,tuí yuán dài xī yáng。
当年曾下士,谁为语兴亡。dāng nián céng xià shì,shuí wèi yǔ xīng wáng。

王莽城二首

卢龙云

杨风吹马首,棘露染车尘。yáng fēng chuī mǎ shǒu,jí lù rǎn chē chén。
不见谈玄宅,何人复美新。bù jiàn tán xuán zhái,hé rén fù měi xīn。

秋雨四首

卢龙云

兀坐松轩晚,秋因雨作声。wù zuò sōng xuān wǎn,qiū yīn yǔ zuò shēng。
步檐听不尽,呼酒对愁倾。bù yán tīng bù jǐn,hū jiǔ duì chóu qīng。

秋雨四首

卢龙云

雨意真无赖,银釭夜寂寥。yǔ yì zhēn wú lài,yín gāng yè jì liáo。
似添更漏永,耿耿自长宵。shì tiān gèng lòu yǒng,gěng gěng zì zhǎng xiāo。

秋雨四首

卢龙云

欲作愁霖赋,愁多思不禁。yù zuò chóu lín fù,chóu duō sī bù jìn。
可怜中夜月,无奈掩秋阴。kě lián zhōng yè yuè,wú nài yǎn qiū yīn。

秋雨四首

卢龙云

积雨寒孤枕,梦回不当家。jī yǔ hán gū zhěn,mèng huí bù dāng jiā。
遥知秋水外,无限荻芦花。yáo zhī qiū shuǐ wài,wú xiàn dí lú huā。

冉伯牛墓二首

卢龙云

寂寞先贤墓,千年马鬣坟。jì mò xiān xián mù,qiān nián mǎ liè fén。
可怜七十子,德行几如君。kě lián qī shí zi,dé xíng jǐ rú jūn。

冉伯牛墓二首

卢龙云

自古天难定,斯人疾久婴。zì gǔ tiān nán dìng,sī rén jí jiǔ yīng。
止馀南牖诀,堪与暴平生。zhǐ yú nán yǒu jué,kān yǔ bào píng shēng。

雁声

卢龙云

旅雁知秋早,羁人念远劳。lǚ yàn zhī qiū zǎo,jī rén niàn yuǎn láo。
尺书凭去翼,先恐粤山高。chǐ shū píng qù yì,xiān kǒng yuè shān gāo。

题画四首

卢龙云

莺啭千林日,花含万壑烟。yīng zhuàn qiān lín rì,huā hán wàn hè yān。
看春殊未倦,匹马故留连。kàn chūn shū wèi juàn,pǐ mǎ gù liú lián。

题画四首

卢龙云

林润齐新竹,池光净绿荷。lín rùn qí xīn zhú,chí guāng jìng lǜ hé。
风来能却暑,轩榭晚凉多。fēng lái néng què shǔ,xuān xiè wǎn liáng duō。

题画四首

卢龙云

万木迎寒序,春华已变衰。wàn mù yíng hán xù,chūn huá yǐ biàn shuāi。
只馀篱畔菊,霜后转多姿。zhǐ yú lí pàn jú,shuāng hòu zhuǎn duō zī。

题画四首

卢龙云

雪里春潜动,疏梅故着花。xuě lǐ chūn qián dòng,shū méi gù zhe huā。
冲寒仍索笑,随意到山家。chōng hán réng suǒ xiào,suí yì dào shān jiā。