古诗词

枯桐行有序

卢龙云

君不见定清寺里双高桐,疏枝直干拂苍空。jūn bù jiàn dìng qīng sì lǐ shuāng gāo tóng,shū zhī zhí gàn fú cāng kōng。
迩时荣枯忽顿改,一株摧落淩霜风。ěr shí róng kū hū dùn gǎi,yī zhū cuī luò líng shuāng fēng。
孤根未绝含生意,鬼神呵护知无穷。gū gēn wèi jué hán shēng yì,guǐ shén hē hù zhī wú qióng。
夜半高歌人不识,冥冥诧有嘘枯功。yè bàn gāo gē rén bù shí,míng míng chà yǒu xū kū gōng。
生气从兹回地底,柔条嫩绿盘根起。shēng qì cóng zī huí dì dǐ,róu tiáo nèn lǜ pán gēn qǐ。
翩翻翠叶大于盘,浥露含风姿更美。piān fān cuì yè dà yú pán,yì lù hán fēng zī gèng měi。
看看渐与碧檐齐,高枝复有摩空势。kàn kàn jiàn yǔ bì yán qí,gāo zhī fù yǒu mó kōng shì。
物理由来不可知,一任玄苍而已矣。wù lǐ yóu lái bù kě zhī,yī rèn xuán cāng ér yǐ yǐ。
世人得丧理亦然,安见浮生事事完。shì rén dé sàng lǐ yì rán,ān jiàn fú shēng shì shì wán。
有时披雾青天出,有时急雨春风颠。yǒu shí pī wù qīng tiān chū,yǒu shí jí yǔ chūn fēng diān。
栽培但使灵根在,雪干霜标年复年。zāi péi dàn shǐ líng gēn zài,xuě gàn shuāng biāo nián fù nián。
不因零落归山涧,会须千尺能参天。bù yīn líng luò guī shān jiàn,huì xū qiān chǐ néng cān tiān。

卢龙云

明广东南海人,字少从。万历十一年进士。授马平知县,补邯郸,治行为诸县之最。复补长乐,以忤权要,左迁江西藩幕。累官至贵州布政司参议。有《四留堂稿》、《谈诗类要》。 卢龙云的作品>>

猜您喜欢

秋怀

卢龙云

山前木叶向人秋,屋外溪声带雨流。shān qián mù yè xiàng rén qiū,wū wài xī shēng dài yǔ liú。
吹雁西风犹自急,听来偏动旅中愁。chuī yàn xī fēng yóu zì jí,tīng lái piān dòng lǚ zhōng chóu。

郊居答友人远讯二首

卢龙云

故人千里问加餐,三径何如蜀道难。gù rén qiān lǐ wèn jiā cān,sān jìng hé rú shǔ dào nán。
耕食已能轻五斗,无心随伴索长安。gēng shí yǐ néng qīng wǔ dòu,wú xīn suí bàn suǒ zhǎng ān。

郊居答友人远讯二首

卢龙云

揽镜初看鬓有霜,闲身偏恋水云乡。lǎn jìng chū kàn bìn yǒu shuāng,xián shēn piān liàn shuǐ yún xiāng。
匡山莫讶归来早,万卷于今足草堂。kuāng shān mò yà guī lái zǎo,wàn juǎn yú jīn zú cǎo táng。

山行二首

卢龙云

出郭柴车两度行,花厓竹涧总关情。chū guō chái chē liǎng dù xíng,huā yá zhú jiàn zǒng guān qíng。
山人却讶初相识,偏向儿童问姓名。shān rén què yà chū xiāng shí,piān xiàng ér tóng wèn xìng míng。

山行二首

卢龙云

到处云林访洞天,空囊宁办买山钱。dào chù yún lín fǎng dòng tiān,kōng náng níng bàn mǎi shān qián。
千畦并注溪流水,都是人家负郭田。qiān qí bìng zhù xī liú shuǐ,dōu shì rén jiā fù guō tián。

得何明府京中书四首

卢龙云

万里书邮未易传,偶因鸿翼到南天。wàn lǐ shū yóu wèi yì chuán,ǒu yīn hóng yì dào nán tiān。
嵇生懒嫚年逾甚,只向山林结静缘。jī shēng lǎn mān nián yú shén,zhǐ xiàng shān lín jié jìng yuán。

得何明府京中书四首

卢龙云

畿南何地不耕桑,水旱相仍入奏章。jī nán hé dì bù gēng sāng,shuǐ hàn xiāng réng rù zòu zhāng。
捧檄知君趋熟道,定多奇策慰壶浆。pěng xí zhī jūn qū shú dào,dìng duō qí cè wèi hú jiāng。

得何明府京中书四首

卢龙云

偃息衡门岁月过,更开一径在烟萝。yǎn xī héng mén suì yuè guò,gèng kāi yī jìng zài yān luó。
八行已悟题书意,且向池亭葺芰荷。bā xíng yǐ wù tí shū yì,qiě xiàng chí tíng qì jì hé。

得何明府京中书四首

卢龙云

缁尘在在正西风,尊酒谈天强自雄。zī chén zài zài zhèng xī fēng,zūn jiǔ tán tiān qiáng zì xióng。
世上几人知傲吏,敢期姓字动山公。shì shàng jǐ rén zhī ào lì,gǎn qī xìng zì dòng shān gōng。

客有索余酿秫斋酒者时未有以应也口占复之二首

卢龙云

二载岩耕事秫田,秋成犹恨不逢年。èr zài yán gēng shì shú tián,qiū chéng yóu hèn bù féng nián。
瓮头春色俱无赖,比舍难教吏部眠。wèng tóu chūn sè jù wú lài,bǐ shě nán jiào lì bù mián。

客有索余酿秫斋酒者时未有以应也口占复之二首

卢龙云

三径黄花伴逐臣,深樽还待白衣人。sān jìng huáng huā bàn zhú chén,shēn zūn hái dài bái yī rén。
岂应竹叶长无分,到处垆头绿可亲。qǐ yīng zhú yè zhǎng wú fēn,dào chù lú tóu lǜ kě qīn。

飞云洞景十二首云洞藏春

卢龙云

背郭晴云绕洞门,依然飞盖旧西园。bèi guō qíng yún rào dòng mén,yī rán fēi gài jiù xī yuán。
四时卉木皆春色,最可留人倒绿尊。sì shí huì mù jiē chūn sè,zuì kě liú rén dào lǜ zūn。

飞云洞景十二首云洞藏春

卢龙云

结庐何事栖碧山,云林景物异尘寰。jié lú hé shì qī bì shān,yún lín jǐng wù yì chén huán。
飞楼竟日浮空翠,独坐层轩意自闲。fēi lóu jìng rì fú kōng cuì,dú zuò céng xuān yì zì xián。

飞云洞景十二首云洞藏春

卢龙云

荜门蓬径隐烟霞,草就玄经自一家。bì mén péng jìng yǐn yān xiá,cǎo jiù xuán jīng zì yī jiā。
载酒许人时问字,不知谁复似侯芭。zài jiǔ xǔ rén shí wèn zì,bù zhī shuí fù shì hóu bā。

飞云洞景十二首云洞藏春

卢龙云

别馆临池锦绣开,荷衣多在此中裁。bié guǎn lín chí jǐn xiù kāi,hé yī duō zài cǐ zhōng cái。
凭阑绝爱清难染,避暑何妨数举杯。píng lán jué ài qīng nán rǎn,bì shǔ hé fáng shù jǔ bēi。