古诗词

洪熙乙巳秋仲赐观内苑珍禽奇兽应制赋

夏原吉

六龙初御乾坤肃,玉烛和调民物育。liù lóng chū yù qián kūn sù,yù zhú hé diào mín wù yù。
爰开禁籞集廷臣,少肆馀闲阅奇畜。yuán kāi jìn yù jí tíng chén,shǎo sì yú xián yuè qí chù。
时维秋仲天气清,纤尘不起香风轻。shí wéi qiū zhòng tiān qì qīng,xiān chén bù qǐ xiāng fēng qīng。
虞官圉宰杂遝进,珍禽瑞兽纷纭呈。yú guān yǔ zǎi zá tà jìn,zhēn qín ruì shòu fēn yún chéng。
狻猊侧踞真雄猛,钩爪金毛睛炯炯。suān ní cè jù zhēn xióng měng,gōu zhǎo jīn máo jīng jiǒng jiǒng。
彩毬戏罢拂霜髯,百兽潜窥敢驰骋。cǎi qiú xì bà fú shuāng rán,bǎi shòu qián kuī gǎn chí chěng。
须臾玄鹿来轩墀,丰肌黭黮犹乌犀。xū yú xuán lù lái xuān chí,fēng jī yǎn dǎn yóu wū xī。
若非食野沾煤雨,应是寻泉堕墨池。ruò fēi shí yě zhān méi yǔ,yīng shì xún quán duò mò chí。
双羊继出仍珍美,腹若垂囊背如砥。shuāng yáng jì chū réng zhēn měi,fù ruò chuí náng bèi rú dǐ。
煌煌宝辔轻笼头,轧轧朱轮低载尾。huáng huáng bǎo pèi qīng lóng tóu,yà yà zhū lún dī zài wěi。
花阴小大霜姿?,金环约项声隆然。huā yīn xiǎo dà shuāng zī,jīn huán yuē xiàng shēng lóng rán。
盘旋倏忽作人立,何殊雪洞飞来仙。pán xuán shū hū zuò rén lì,hé shū xuě dòng fēi lái xiān。
又看福禄并神鹿,毛质鲜庞实灵物。yòu kàn fú lù bìng shén lù,máo zhì xiān páng shí líng wù。
羚羊缓步苍苔边,修角撑空亦奇独。líng yáng huǎn bù cāng tái biān,xiū jiǎo chēng kōng yì qí dú。
柙中玉鼠洁且驯,朱樱贯目脂涂唇。xiá zhōng yù shǔ jié qiě xùn,zhū yīng guàn mù zhī tú chún。
想应窃饵琼芝足,故看银袍觐紫宸。xiǎng yīng qiè ěr qióng zhī zú,gù kàn yín páo jìn zǐ chén。
驼鸡耸立谁其侣,骈趾青瞳高尺许。tuó jī sǒng lì shuí qí lǚ,pián zhǐ qīng tóng gāo chǐ xǔ。
或时振翼将何如,志在冲霄学鹏举。huò shí zhèn yì jiāng hé rú,zhì zài chōng xiāo xué péng jǔ。
雕笼鹦鹉色更奇,细观熟玩心忘疲。diāo lóng yīng wǔ sè gèng qí,xì guān shú wán xīn wàng pí。
呈祥虽未衔图瑞,调舌应能唱寿词。chéng xiáng suī wèi xián tú ruì,diào shé yīng néng chàng shòu cí。
三三两两宾郎雀,短喙珊瑚新琢削。sān sān liǎng liǎng bīn láng què,duǎn huì shān hú xīn zuó xuē。
飞翔宝槛恣喧呼,似欲临风脱金钥。fēi xiáng bǎo kǎn zì xuān hū,shì yù lín fēng tuō jīn yào。
徘徊重睹花斑鸡,冠丹颊翠衣裳缁。pái huái zhòng dǔ huā bān jī,guān dān jiá cuì yī shang zī。
是谁巧把晴空雪,散作身章若缀?。shì shuí qiǎo bǎ qíng kōng xuě,sàn zuò shēn zhāng ruò zhuì qí。
载欣载羡双鸠鸟,质傅铅花光皎皎。zài xīn zài xiàn shuāng jiū niǎo,zhì fù qiān huā guāng jiǎo jiǎo。
雄雌并立清飙前,贞静幽闲一何好。xióng cí bìng lì qīng biāo qián,zhēn jìng yōu xián yī hé hǎo。
多情尤有白画眉,双眉画得天然殊。duō qíng yóu yǒu bái huà méi,shuāng méi huà dé tiān rán shū。
从今京兆多才思,对此应惭画不如。cóng jīn jīng zhào duō cái sī,duì cǐ yīng cán huà bù rú。
盆池一物龟相类,出没清波名玳瑁。pén chí yī wù guī xiāng lèi,chū méi qīng bō míng dài mào。
锦鳞日映光陆离,谁数南溟紫文贝。jǐn lín rì yìng guāng lù lí,shuí shù nán míng zǐ wén bèi。
吁嗟致此诚非常,皆由圣德通遐方。xū jiē zhì cǐ chéng fēi cháng,jiē yóu shèng dé tōng xiá fāng。
遐方感慕贡珍异,故兹苑囿多辉光。xiá fāng gǎn mù gòng zhēn yì,gù zī yuàn yòu duō huī guāng。
我皇继体朝群辟,蝼蚁微臣幸供职。wǒ huáng jì tǐ cháo qún pì,lóu yǐ wēi chén xìng gōng zhí。
如斯一一承恩观,拜舞金门喜何极。rú sī yī yī chéng ēn guān,bài wǔ jīn mén xǐ hé jí。
愿言圣德超虞唐,普天率土咸来王。yuàn yán shèng dé chāo yú táng,pǔ tiān lǜ tǔ xián lái wáng。
诸祥毕集四灵至,千秋万岁皇图昌。zhū xiáng bì jí sì líng zhì,qiān qiū wàn suì huáng tú chāng。

夏原吉

明江西德兴人,迁湖广长沙府湘阴,字惟哲。洪武二十三年举人。入太学,擢户部主事。永乐初进尚书,主持浙西、苏、松治水事。布衣徒步,日夜经划。七年,兼摄行在礼部、兵部、都察院事。十九年,以谏帝北征沙漠,系狱。二十二年,成祖死,仁宗即位,获释。累进太子少保、兼少傅,尚书如故。宣宗即位后,以旧辅益亲重。汉王高煦反,原吉与杨荣劝帝亲征平叛。宣德五年,卒官。历事五朝,外掌度支,内预机务,为政能持大体。卒谥忠靖。有《夏忠靖公集》。 夏原吉的作品>>

猜您喜欢

看画

夏原吉

凉生白纻酒醒初,四辟筠窗看画图。liáng shēng bái zhù jiǔ xǐng chū,sì pì yún chuāng kàn huà tú。
烟水茫茫山叠叠,恍如身在洞庭湖。yān shuǐ máng máng shān dié dié,huǎng rú shēn zài dòng tíng hú。

题李教谕临清轩

夏原吉

屋下清流屋上山,红尘飞不到其间。wū xià qīng liú wū shàng shān,hóng chén fēi bù dào qí jiān。
晚凉月白酒初醒,一曲沧浪闲倚阑。wǎn liáng yuè bái jiǔ chū xǐng,yī qū cāng làng xián yǐ lán。

再题松风阁

夏原吉

神鳌掣断黄金索,化作髯龙立槛前。shén áo chè duàn huáng jīn suǒ,huà zuò rán lóng lì kǎn qián。
赑屃夜深相激搏,道人浑讶卧楼船。bì xì yè shēn xiāng jī bó,dào rén hún yà wò lóu chuán。

题画

夏原吉

短棹初移岳麓时,水光山色不胜奇。duǎn zhào chū yí yuè lù shí,shuǐ guāng shān sè bù shèng qí。
如今客里看图画,忍把霜毫写旧诗。rú jīn kè lǐ kàn tú huà,rěn bǎ shuāng háo xiě jiù shī。

题嫦娥奔月图

夏原吉

因贪不死偷灵药,遁迹蟾宫实异常。yīn tān bù sǐ tōu líng yào,dùn jì chán gōng shí yì cháng。
何事尘心未能已,重将新曲教三郎。hé shì chén xīn wèi néng yǐ,zhòng jiāng xīn qū jiào sān láng。

闲云二首

夏原吉

飘然出岫本无心,偶尔从龙学作霖。piāo rán chū xiù běn wú xīn,ǒu ěr cóng lóng xué zuò lín。
大地枯荄沾既足,好寻猿鹤故山深。dà dì kū gāi zhān jì zú,hǎo xún yuán hè gù shān shēn。

闲云二首

夏原吉

我爱闲云尽日闲,故来相对一怡颜。wǒ ài xián yún jǐn rì xián,gù lái xiāng duì yī yí yán。
无端天外微风起,吹过南山又北山。wú duān tiān wài wēi fēng qǐ,chuī guò nán shān yòu běi shān。

题吴志道所藏画竹

夏原吉

阶前十个徒夸美,渭曲千竿浪得名。jiē qián shí gè tú kuā měi,wèi qū qiān gān làng dé míng。
何似壁间三四叶,顿令庭际俗尘清。hé shì bì jiān sān sì yè,dùn lìng tíng jì sú chén qīng。

题画梅

夏原吉

三阳地底未全回,万玉枝头已占魁。sān yáng dì dǐ wèi quán huí,wàn yù zhī tóu yǐ zhàn kuí。
老我罗浮无复梦,谩怜香色坐莓苔。lǎo wǒ luó fú wú fù mèng,mán lián xiāng sè zuò méi tái。

秋暮蚊

夏原吉

白露瀼瀼水叶稀,痴蚊犹自闹窗扉。bái lù ráng ráng shuǐ yè xī,chī wén yóu zì nào chuāng fēi。
生来祇解趋炎热,未识行藏出处机。shēng lái qí jiě qū yán rè,wèi shí xíng cáng chū chù jī。

蜘蛛

夏原吉

东挂西牵结网罗,心心只欲网虫蛾。dōng guà xī qiān jié wǎng luó,xīn xīn zhǐ yù wǎng chóng é。
宁知一堕儿童手,心绪虽多奈若何。níng zhī yī duò ér tóng shǒu,xīn xù suī duō nài ruò hé。

题赵尚书所藏花鸟四首画眉

夏原吉

京兆多情世或羞,那知山鸟更风流。jīng zhào duō qíng shì huò xiū,nà zhī shān niǎo gèng fēng liú。
双眉画得天然美,肯向东风媚白头。shuāng méi huà dé tiān rán měi,kěn xiàng dōng fēng mèi bái tóu。

题赵尚书所藏花鸟四首画眉

夏原吉

琼枝花发雨晴初,林雀衔虫哺小雏。qióng zhī huā fā yǔ qíng chū,lín què xián chóng bǔ xiǎo chú。
食处饥肠虽暂饱,衔来物命肯怜无。shí chù jī cháng suī zàn bǎo,xián lái wù mìng kěn lián wú。

题赵尚书所藏花鸟四首画眉

夏原吉

缁衣轻拂桂香清,终日间关学巧声。zī yī qīng fú guì xiāng qīng,zhōng rì jiān guān xué qiǎo shēng。
不是趋时弄喉舌,朝阳要共凤和鸣。bù shì qū shí nòng hóu shé,cháo yáng yào gòng fèng hé míng。

题赵尚书所藏花鸟四首画眉

夏原吉

林木无声雪色残,一枝晴玉倚琅玕。lín mù wú shēng xuě sè cán,yī zhī qíng yù yǐ láng gān。
双禽何处栖来晚,重拂金衣度岁寒。shuāng qín hé chù qī lái wǎn,zhòng fú jīn yī dù suì hán。