古诗词

侠香亭是要离专诸梁鸿葬处为周公瑕赋

王叔承

阖闾城头垂白云,周家亭子当斜曛。hé lǘ chéng tóu chuí bái yún,zhōu jiā tíng zi dāng xié xūn。
后有专诸墓,前有要离坟。hòu yǒu zhuān zhū mù,qián yǒu yào lí fén。
梁鸿客冢落其畔,断碑荒草愁氤氲。liáng hóng kè zhǒng luò qí pàn,duàn bēi huāng cǎo chóu yīn yūn。
雄心不朽地自烂,侠骨生香天欲焚。xióng xīn bù xiǔ dì zì làn,xiá gǔ shēng xiāng tiān yù fén。
洒酒浇青天,烧纸问白骨。sǎ jiǔ jiāo qīng tiān,shāo zhǐ wèn bái gǔ。
名呼千年鬼,应声如咄咄。míng hū qiān nián guǐ,yīng shēng rú duō duō。
往事忽在前,怒立头上发。wǎng shì hū zài qián,nù lì tóu shàng fā。
江风飞剑鱼喷刀,王僚庆忌如吹毛。jiāng fēng fēi jiàn yú pēn dāo,wáng liáo qìng jì rú chuī máo。
谁言南人太孺子,吴门气夺秦关高。shuí yán nán rén tài rú zi,wú mén qì duó qín guān gāo。
出关先生五噫去,舂米却慕延陵豪。chū guān xiān shēng wǔ yī qù,chōng mǐ què mù yán líng háo。
主人知客亦已晚,死同剑侠埋蓬蒿。zhǔ rén zhī kè yì yǐ wǎn,sǐ tóng jiàn xiá mái péng hāo。
今日亭长生相逢,击鲜置酒非伯通。jīn rì tíng zhǎng shēng xiāng féng,jī xiān zhì jiǔ fēi bó tōng。
当年三子我谁是,著书学剑皆成空。dāng nián sān zi wǒ shuí shì,zhù shū xué jiàn jiē chéng kōng。
壁鱼浪蚀五车字,纯钩血死秋芙蓉。bì yú làng shí wǔ chē zì,chún gōu xuè sǐ qiū fú róng。
行将变名姓,吴市酣冥冥。xíng jiāng biàn míng xìng,wú shì hān míng míng。
君无擅声价,日写《黄庭经》。jūn wú shàn shēng jià,rì xiě huáng tíng jīng。
不如铲却退笔冢,酒花春满荼綍青。bù rú chǎn què tuì bǐ zhǒng,jiǔ huā chūn mǎn tú fú qīng。
君不见尊前侠香吹不了,太玄寂寞成都亭。jūn bù jiàn zūn qián xiá xiāng chuī bù le,tài xuán jì mò chéng dōu tíng。

王叔承

王叔承(1537—1601) 明诗人。初名光允,字叔承,晚更名灵岳,字子幻,自号昆仑承山人,吴江人。喜游学,纵游齐、鲁、燕、赵,又入闽赴楚。叔承以其无礼贤下士之实意,赋诗离去。又客大学士李春芳家,嗜酒。春芳有所纂述,常醉卧弗应,久之乃请其归。太仓王锡爵是其布衣之交,对三王并封之议,遗书数千言规劝之,锡爵为此叹服不已。其诗为王世贞兄弟所推崇。曾纵观西苑园内之胜,作汉宫曲数十阕,流传于禁中。著作有《潇湘编》、《吴越游集》、《宫词》、《壮游编》、《蟭螟寄杂录》、《后吴越编》、《荔子编》、《岳色编》、《芙蓉阁遗稿》等。 王叔承的作品>>

猜您喜欢

宫词一百首

王叔承

天上仙源水暗流,漫题佳句落金沟。tiān shàng xiān yuán shuǐ àn liú,màn tí jiā jù luò jīn gōu。
凭谁拾取新红叶,万种闺情一片秋。píng shuí shí qǔ xīn hóng yè,wàn zhǒng guī qíng yī piàn qiū。

宫词一百首

王叔承

梨园歌断万花天,风雨寒铃忆旧筵。lí yuán gē duàn wàn huā tiān,fēng yǔ hán líng yì jiù yán。
怪得人间传秘曲,江南春老李龟年。guài dé rén jiān chuán mì qū,jiāng nán chūn lǎo lǐ guī nián。

宫词一百首

王叔承

宝马图开雕锦鞍,殿前挥洒汗飞丹。bǎo mǎ tú kāi diāo jǐn ān,diàn qián huī sǎ hàn fēi dān。
婕妤手捧将军赐,玉甲光摇玛瑙盘。jié yú shǒu pěng jiāng jūn cì,yù jiǎ guāng yáo mǎ nǎo pán。

宫词一百首

王叔承

深宫窈窕断人烟,春去春来只自怜。shēn gōng yǎo tiǎo duàn rén yān,chūn qù chūn lái zhǐ zì lián。
共说髫时花底乐,游郎无数看秋千。gòng shuō tiáo shí huā dǐ lè,yóu láng wú shù kàn qiū qiān。

宫词一百首

王叔承

长生秋殿夜焚香,暗语盟心礼法王。zhǎng shēng qiū diàn yè fén xiāng,àn yǔ méng xīn lǐ fǎ wáng。
手录藏经还自窾,阿环亲为李三郎。shǒu lù cáng jīng hái zì kuǎn,ā huán qīn wèi lǐ sān láng。

宫词一百首

王叔承

傀儡那能识幸姬,含情流盼向天帷。guī lěi nà néng shí xìng jī,hán qíng liú pàn xiàng tiān wéi。
也知歌舞偏怜色,何事君王怒偃师。yě zhī gē wǔ piān lián sè,hé shì jūn wáng nù yǎn shī。

宫词一百首

王叔承

卿云缥缈覆长安,仙仗凌霄颂百官。qīng yún piāo miǎo fù zhǎng ān,xiān zhàng líng xiāo sòng bǎi guān。
芝草忽生涵德殿,昭仪捧出侍臣看。zhī cǎo hū shēng hán dé diàn,zhāo yí pěng chū shì chén kàn。

宫词一百首

王叔承

一见君王认未真,依稀聊记梦中身。yī jiàn jūn wáng rèn wèi zhēn,yī xī liáo jì mèng zhōng shēn。
闲窗试作丹青像,阿监惊看拜圣人。xián chuāng shì zuò dān qīng xiàng,ā jiān jīng kàn bài shèng rén。

宫词一百首

王叔承

朝元阁上翠烟横,太乙坛前白露明。cháo yuán gé shàng cuì yān héng,tài yǐ tán qián bái lù míng。
曾侍上皇供法曲,蹋歌犹带步虚声。céng shì shàng huáng gōng fǎ qū,tà gē yóu dài bù xū shēng。

宫词一百首

王叔承

学士风流女秘书,五姬更进尚宫除。xué shì fēng liú nǚ mì shū,wǔ jī gèng jìn shàng gōng chú。
君王莫得虚临幸,妾在彤帏注起居。jūn wáng mò dé xū lín xìng,qiè zài tóng wéi zhù qǐ jū。

宫词一百首

王叔承

络纬啼秋梧月深,碧纱描粉绣观音。luò wěi tí qiū wú yuè shēn,bì shā miáo fěn xiù guān yīn。
女僧闻作盂兰会,乞假中元施宝簪。nǚ sēng wén zuò yú lán huì,qǐ jiǎ zhōng yuán shī bǎo zān。

宫词一百首

王叔承

一拜昭容便直庐,丝纶窈窕自唐虞。yī bài zhāo róng biàn zhí lú,sī lún yǎo tiǎo zì táng yú。
十年独视通天草,彩笔含春落玺书。shí nián dú shì tōng tiān cǎo,cǎi bǐ hán chūn luò xǐ shū。

宫词一百首

王叔承

长宵无奈玉床寒,结得中官姊妹欢。zhǎng xiāo wú nài yù chuáng hán,jié dé zhōng guān zǐ mèi huān。
暗赠流苏双凤带,叮咛莫遣外家看。àn zèng liú sū shuāng fèng dài,dīng níng mò qiǎn wài jiā kàn。

宫词一百首

王叔承

家本邯郸歌舞仙,龙袍从猎并金鞯。jiā běn hán dān gē wǔ xiān,lóng páo cóng liè bìng jīn jiān。
玉颜恰与天颜似,忽误将军跪马前。yù yán qià yǔ tiān yán shì,hū wù jiāng jūn guì mǎ qián。

宫词一百首

王叔承

诏点伶官又采诗,谱翻奇调学来迟。zhào diǎn líng guān yòu cǎi shī,pǔ fān qí diào xué lái chí。
新词半是龙标尉,舞向歌前合《柘枝》。xīn cí bàn shì lóng biāo wèi,wǔ xiàng gē qián hé zhè zhī。
130«3456789