古诗词

君不见苕川席上戏赠晋陵朱说书

王叔承

君不见苏秦无赖子,开口风涛吞万里。jūn bù jiàn sū qín wú lài zi,kāi kǒu fēng tāo tūn wàn lǐ。
只为家无二顷田,播乱乾坤斗群蚁。zhǐ wèi jiā wú èr qǐng tián,bō luàn qián kūn dòu qún yǐ。
张仪大笑世亦倾,妻子休愁舌未死。zhāng yí dà xiào shì yì qīng,qī zi xiū chóu shé wèi sǐ。
朱生有口亦不尘,千古旧事翻为新。zhū shēng yǒu kǒu yì bù chén,qiān gǔ jiù shì fān wèi xīn。
掀唇击掌变态尽,能令人喜能令颦。xiān chún jī zhǎng biàn tài jǐn,néng lìng rén xǐ néng lìng pín。
刘项兴亡在顷刻,唤来野鬼皆生人。liú xiàng xīng wáng zài qǐng kè,huàn lái yě guǐ jiē shēng rén。
棚头傀儡影中戏,英雄一往谁复真。péng tóu guī lěi yǐng zhōng xì,yīng xióng yī wǎng shuí fù zhēn。
君不见罗生《水浒传》,史才别逞文辉烂。jūn bù jiàn luó shēng shuǐ hǔ chuán,shǐ cái bié chěng wén huī làn。
草莽雄心不自成,指点罡星洒江汉。cǎo mǎng xióng xīn bù zì chéng,zhǐ diǎn gāng xīng sǎ jiāng hàn。
马迁丘明走笔端,神机颠倒庄周幻。mǎ qiān qiū míng zǒu bǐ duān,shén jī diān dào zhuāng zhōu huàn。
滑稽玩世天所嗔,语落芦花秋梦断。huá jī wán shì tiān suǒ chēn,yǔ luò lú huā qiū mèng duàn。
太史弄奇《左传》浮,达人往往疑《春秋》。tài shǐ nòng qí zuǒ chuán fú,dá rén wǎng wǎng yí chūn qiū。
土中髑髅难自辨,霜寒草白虫啾啾。tǔ zhōng dú lóu nán zì biàn,shuāng hán cǎo bái chóng jiū jiū。
男儿有眼不如瞽,无端信书被书苦,秦火微茫隔荒楚。nán ér yǒu yǎn bù rú gǔ,wú duān xìn shū bèi shū kǔ,qín huǒ wēi máng gé huāng chǔ。
稗官国史争颉颃,回首黄粱犹在釜。bài guān guó shǐ zhēng jié háng,huí shǒu huáng liáng yóu zài fǔ。
尧囚舜篡然不然,齐东野人历历数。yáo qiú shùn cuàn rán bù rán,qí dōng yě rén lì lì shù。
玉帝阎罗老无力,白日人间纵妖蛊。yù dì yán luó lǎo wú lì,bái rì rén jiān zòng yāo gǔ。
抚剑四顾余不平,且把葡萄听《水浒》。fǔ jiàn sì gù yú bù píng,qiě bǎ pú táo tīng shuǐ hǔ。

王叔承

王叔承(1537—1601) 明诗人。初名光允,字叔承,晚更名灵岳,字子幻,自号昆仑承山人,吴江人。喜游学,纵游齐、鲁、燕、赵,又入闽赴楚。叔承以其无礼贤下士之实意,赋诗离去。又客大学士李春芳家,嗜酒。春芳有所纂述,常醉卧弗应,久之乃请其归。太仓王锡爵是其布衣之交,对三王并封之议,遗书数千言规劝之,锡爵为此叹服不已。其诗为王世贞兄弟所推崇。曾纵观西苑园内之胜,作汉宫曲数十阕,流传于禁中。著作有《潇湘编》、《吴越游集》、《宫词》、《壮游编》、《蟭螟寄杂录》、《后吴越编》、《荔子编》、《岳色编》、《芙蓉阁遗稿》等。 王叔承的作品>>

猜您喜欢

宫词一百首

王叔承

枝头点点送纤霞,翠阁临春锁丽华。zhī tóu diǎn diǎn sòng xiān xiá,cuì gé lín chūn suǒ lì huá。
十月冰霜满京国,宫人争唱《后庭花》。shí yuè bīng shuāng mǎn jīng guó,gōng rén zhēng chàng hòu tíng huā。

宫词一百首

王叔承

玉漏声寒夜色虚,按残宫籍幸来疏。yù lòu shēng hán yè sè xū,àn cán gōng jí xìng lái shū。
当时御辇迎欢日,曾向芭蕉叶上书。dāng shí yù niǎn yíng huān rì,céng xiàng bā jiāo yè shàng shū。

宫词一百首

王叔承

圣人嘉礼诏亲农,万国元年开景龙。shèng rén jiā lǐ zhào qīn nóng,wàn guó yuán nián kāi jǐng lóng。
内侍半天传玉册,百花深处见昭容。nèi shì bàn tiān chuán yù cè,bǎi huā shēn chù jiàn zhāo róng。

宫词一百首

王叔承

掖庭清晓降神仙,争贺青阳太子笺。yē tíng qīng xiǎo jiàng shén xiān,zhēng hè qīng yáng tài zi jiān。
报出阁门分内赐,满朝皆得洗儿钱。bào chū gé mén fēn nèi cì,mǎn cháo jiē dé xǐ ér qián。

宫词一百首

王叔承

江南江北锦帆来,妾自商歌妾自哀。jiāng nán jiāng běi jǐn fān lái,qiè zì shāng gē qiè zì āi。
百曲迷楼春不住,杨花飘荡李花开。bǎi qū mí lóu chūn bù zhù,yáng huā piāo dàng lǐ huā kāi。

宫词一百首

王叔承

复道冥冥绣户扃,灯花落尽曙烟青。fù dào míng míng xiù hù jiōng,dēng huā luò jǐn shǔ yān qīng。
春寒肯怨鸾衾薄,暗拂朱帘望小星。chūn hán kěn yuàn luán qīn báo,àn fú zhū lián wàng xiǎo xīng。

宫词一百首

王叔承

六院诸姨献宝新,天家生日幸宜春。liù yuàn zhū yí xiàn bǎo xīn,tiān jiā shēng rì xìng yí chūn。
凤衫噀熨蔷薇露,晓进龙床喜称身。fèng shān xùn yùn qiáng wēi lù,xiǎo jìn lóng chuáng xǐ chēng shēn。

宫词一百首

王叔承

上巳春回太液池,天青水碧晚妆迟。shàng sì chūn huí tài yè chí,tiān qīng shuǐ bì wǎn zhuāng chí。
一痕初月垂芳树,学得纤纤新黛眉。yī hén chū yuè chuí fāng shù,xué dé xiān xiān xīn dài méi。

宫词一百首

王叔承

盈盈红玉晚妆新,静倚菱花自写真。yíng yíng hóng yù wǎn zhuāng xīn,jìng yǐ líng huā zì xiě zhēn。
一片青霞生袜底,满宫传是洛妃神。yī piàn qīng xiá shēng wà dǐ,mǎn gōng chuán shì luò fēi shén。

宫词一百首

王叔承

山色移青入画眉,绮疏春旭寄幽思。shān sè yí qīng rù huà méi,qǐ shū chūn xù jì yōu sī。
蜀藤新进松花纸,临出曹娥江上碑。shǔ téng xīn jìn sōng huā zhǐ,lín chū cáo é jiāng shàng bēi。

宫词一百首

王叔承

西清环佩水泠泠,片月初生云母屏。xī qīng huán pèi shuǐ líng líng,piàn yuè chū shēng yún mǔ píng。
却遇玉真公主到,碧萤飞照蕊珠经。què yù yù zhēn gōng zhǔ dào,bì yíng fēi zhào ruǐ zhū jīng。

宫词一百首

王叔承

宫草平阶拥泪痕,檐禽浙浙送黄昏。gōng cǎo píng jiē yōng lèi hén,yán qín zhè zhè sòng huáng hūn。
君王岂是并州估,明月梨花独掩门。jūn wáng qǐ shì bìng zhōu gū,míng yuè lí huā dú yǎn mén。

宫词一百首

王叔承

汉王击筑慕边勋,妾抱箜篌歌塞云。hàn wáng jī zhù mù biān xūn,qiè bào kōng hóu gē sāi yún。
莫遣玉关消息断,侬家况有卫将军。mò qiǎn yù guān xiāo xī duàn,nóng jiā kuàng yǒu wèi jiāng jūn。

宫词一百首

王叔承

夜深刀尺烛花殷,九月边衣诏内颁。yè shēn dāo chǐ zhú huā yīn,jiǔ yuè biān yī zhào nèi bān。
不合题诗落寒絮,宫愁传遍玉门关。bù hé tí shī luò hán xù,gōng chóu chuán biàn yù mén guān。

宫词一百首

王叔承

风流阵罢更迷藏,偷入离宫伏御床。fēng liú zhèn bà gèng mí cáng,tōu rù lí gōng fú yù chuáng。
却向紫薇深处觅,眼花搴着圣人裳。què xiàng zǐ wēi shēn chù mì,yǎn huā qiān zhe shèng rén shang。