古诗词

减字木兰花·为监司寿

曹伯启

乾坤清气。qián kūn qīng qì。
嵩岳生申名盖世。sōng yuè shēng shēn míng gài shì。
白简霜飞。bái jiǎn shuāng fēi。
不为人间鼠发机。bù wèi rén jiān shǔ fā jī。
要期庄算。yào qī zhuāng suàn。
九十春光都占断。jiǔ shí chūn guāng dōu zhàn duàn。
平秩南讹。píng zhì nán é。
管领薰风入舜歌。guǎn lǐng xūn fēng rù shùn gē。

曹伯启

元济宁砀山人,字士开。李谦弟子,笃于学问。世祖至元中为兰溪主簿,累迁常州路推官,明于决狱。延祐间历真定路总管,治尚宽简,民甚安之。五年,为司农丞,至江浙议盐法,置六仓,规定输运之期、出纳次序。至治间历官集贤学士、侍御史,迁浙西廉访使。泰定帝时,辞官归,优游乡社。性庄肃,奉身清约,在中台,所奖借名士尤多。有《汉泉漫稿》,一作《曹文贞公诗集》。 曹伯启的作品>>

猜您喜欢

漫兴

曹伯启

圣道如天不可升,文章徒写众人情。shèng dào rú tiān bù kě shēng,wén zhāng tú xiě zhòng rén qíng。
穷年矻矻今迟暮,两字虚中学未成。qióng nián kū kū jīn chí mù,liǎng zì xū zhōng xué wèi chéng。

心月相者重会维扬

曹伯启

识君黄鹤矶边路,心地高闲月影孤。shí jūn huáng hè jī biān lù,xīn dì gāo xián yuè yǐng gū。
骑鹤楼前重会面,清谈还喜指迷途。qí hè lóu qián zhòng huì miàn,qīng tán hái xǐ zhǐ mí tú。

观兰亭箕山王俣书扁二首

曹伯启

大族高名百世同,天怜佳话契元功。dà zú gāo míng bǎi shì tóng,tiān lián jiā huà qì yuán gōng。
山禽唤醒三生梦,人在循环曲水中。shān qín huàn xǐng sān shēng mèng,rén zài xún huán qū shuǐ zhōng。

观兰亭箕山王俣书扁二首

曹伯启

当年修禊适春残,此日兴庠属岁阑。dāng nián xiū xì shì chūn cán,cǐ rì xīng xiáng shǔ suì lán。
邂逅闻孙成故事,至元应作永和看。xiè hòu wén sūn chéng gù shì,zhì yuán yīng zuò yǒng hé kàn。

戏赠张仲豪经历转索东阳酒

曹伯启

吴会年来酒价高,此生无计乐陶陶。wú huì nián lái jiǔ jià gāo,cǐ shēng wú jì lè táo táo。
曲车误认明公马,归路流涎湿缊袍。qū chē wù rèn míng gōng mǎ,guī lù liú xián shī yūn páo。

挽浙东李两山宣慰四首

曹伯启

四年薄宦浙江东,一柱中流识钜公。sì nián báo huàn zhè jiāng dōng,yī zhù zhōng liú shí jù gōng。
不附权门曾速谤,孳孳扶植赖初终。bù fù quán mén céng sù bàng,zī zī fú zhí lài chū zhōng。

挽浙东李两山宣慰四首

曹伯启

契阔清芬二载强,梦中颜采自难忘。qì kuò qīng fēn èr zài qiáng,mèng zhōng yán cǎi zì nán wàng。
石城南下班荆日,卮酒临风感兴长。shí chéng nán xià bān jīng rì,zhī jiǔ lín fēng gǎn xīng zhǎng。

挽浙东李两山宣慰四首

曹伯启

恋阙丹心老益坚,短蓬长路岁寒天。liàn quē dān xīn lǎo yì jiān,duǎn péng zhǎng lù suì hán tiān。
谁知造物无情甚,华屋丘山在眼前。shuí zhī zào wù wú qíng shén,huá wū qiū shān zài yǎn qián。

挽浙东李两山宣慰四首

曹伯启

阑干独倚悼斯文,诗稿重看苦忆君。lán gàn dú yǐ dào sī wén,shī gǎo zhòng kàn kǔ yì jūn。
拭泪悠然追往昔,天南漠漠障愁云。shì lèi yōu rán zhuī wǎng xī,tiān nán mò mò zhàng chóu yún。

题廉文正公画像

曹伯启

正学孤高践履淳,虞廷元凯汉星辰。zhèng xué gū gāo jiàn lǚ chún,yú tíng yuán kǎi hàn xīng chén。
咸阳事业荆南传,百世中朝有重臣。xián yáng shì yè jīng nán chuán,bǎi shì zhōng cháo yǒu zhòng chén。

和何御史登蒋山二首

曹伯启

亭亭孤塔耸青霄,常与云林伴阒寥。tíng tíng gū tǎ sǒng qīng xiāo,cháng yǔ yún lín bàn qù liáo。
欲谢微官居胜境,恐因凉德负清朝。yù xiè wēi guān jū shèng jìng,kǒng yīn liáng dé fù qīng cháo。

和何御史登蒋山二首

曹伯启

千章夏木宜倾盖,一脉寒泉可弃瓢。qiān zhāng xià mù yí qīng gài,yī mài hán quán kě qì piáo。
眼底尘缘犹未断,仙凡咫尺路迢遥。yǎn dǐ chén yuán yóu wèi duàn,xiān fán zhǐ chǐ lù tiáo yáo。

题通通平章画梅卷

曹伯启

画出孤山清绝景,谁其作者四王孙。huà chū gū shān qīng jué jǐng,shuí qí zuò zhě sì wáng sūn。
何当更假和羹手,添就西南月一痕。hé dāng gèng jiǎ hé gēng shǒu,tiān jiù xī nán yuè yī hén。

重九寄史中丞

曹伯启

陋室维摩病绕身,诗书堆案乐清贫。lòu shì wéi mó bìng rào shēn,shī shū duī àn lè qīng pín。
世间谁似盘沟老,报国归来复报亲。shì jiān shuí shì pán gōu lǎo,bào guó guī lái fù bào qīn。

良月既望忆仲通宰公兼寄君平察推

曹伯启

闲登黄鹤旧矶头,万顷烟波起暮愁。xián dēng huáng hè jiù jī tóu,wàn qǐng yān bō qǐ mù chóu。
想像故人心似我,汉阳门外望南楼。xiǎng xiàng gù rén xīn shì wǒ,hàn yáng mén wài wàng nán lóu。