古诗词

咏雁字二十四首

唐时升

翩翩六翮破寒烟,初月纤纤列宿悬。piān piān liù hé pò hán yān,chū yuè xiān xiān liè sù xuán。
雨后模糊浓淡墨,风前断续短长篇。yǔ hòu mó hú nóng dàn mò,fēng qián duàn xù duǎn zhǎng piān。
彩霞净拭红丝砚,银汉平铺白地笺。cǎi xiá jìng shì hóng sī yàn,yín hàn píng pù bái dì jiān。
自罢结绳书契起,怜君长在网罗边。zì bà jié shéng shū qì qǐ,lián jūn zhǎng zài wǎng luó biān。

唐时升

明苏州府嘉定人,字叔达。受业归有光,年未三十,弃举子业,专意古学。后入都,值塞上用兵,料虚实胜负,无一爽者。家贫好施予,灌园艺蔬,萧然自得,工诗文,与同里娄坚、程嘉燧并称练川三老。谢三宾合三人及李流芳诗文,刻为《嘉定四先生集》。 唐时升的作品>>

猜您喜欢

园中十首

唐时升

鲁国有嫠妇,太息有余悲。lǔ guó yǒu lí fù,tài xī yǒu yú bēi。
岂惟忧宗国,我爱我园葵。qǐ wéi yōu zōng guó,wǒ ài wǒ yuán kuí。
忆昨三韩外,六载悬王师。yì zuó sān hán wài,liù zài xuán wáng shī。
太仓三百万,辇送沧海湄。tài cāng sān bǎi wàn,niǎn sòng cāng hǎi méi。
今闻五将军,肆伐西南夷。jīn wén wǔ jiāng jūn,sì fá xī nán yí。
狐兔恋窟穴,此岂关安危。hú tù liàn kū xué,cǐ qǐ guān ān wēi。
传闻中朝议,何当恤疮痍。chuán wén zhōng cháo yì,hé dāng xù chuāng yí。
戎车久不驾,今且数驱驰。róng chē jiǔ bù jià,jīn qiě shù qū chí。
六军百战后,四夷不能支。liù jūn bǎi zhàn hòu,sì yí bù néng zhī。
旨哉诚高策,但恐中土疲。zhǐ zāi chéng gāo cè,dàn kǒng zhōng tǔ pí。
吾闻圣人言,佳兵不可为。wú wén shèng rén yán,jiā bīng bù kě wèi。

园中十首

唐时升

梅实须五春,橘实须六秋。méi shí xū wǔ chūn,jú shí xū liù qiū。
人命须臾间,敢保数载谋。rén mìng xū yú jiān,gǎn bǎo shù zài móu。
邻叟笑谓余,君言亦何偷。lín sǒu xiào wèi yú,jūn yán yì hé tōu。
苟非勤封殖,白首见无由。gǒu fēi qín fēng zhí,bái shǒu jiàn wú yóu。
繁英媚雪下,美实随霜收。fán yīng mèi xuě xià,měi shí suí shuāng shōu。
昔在包山麓,终日长夷犹。xī zài bāo shān lù,zhōng rì zhǎng yí yóu。
既无买山资,曷不营故丘。jì wú mǎi shān zī,hé bù yíng gù qiū。
森森寻丈材,散布林塘幽。sēn sēn xún zhàng cái,sàn bù lín táng yōu。
爱兹岁寒质,增我旸雨忧。ài zī suì hán zhì,zēng wǒ yáng yǔ yōu。
倘保黄发期,会见荫平畴。tǎng bǎo huáng fā qī,huì jiàn yīn píng chóu。
叮咛语稚子,篱落须绸缪。dīng níng yǔ zhì zi,lí luò xū chóu móu。

赠丘子成先生

唐时升

大道未丧世,朝庙何雍容。dà dào wèi sàng shì,cháo miào hé yōng róng。
两阶陈玉帛,东序悬钟镛。liǎng jiē chén yù bó,dōng xù xuán zhōng yōng。
揖让俎豆间,四海穆清风。yī ràng zǔ dòu jiān,sì hǎi mù qīng fēng。
皇图日卤莽,小儒袭章缝。huáng tú rì lǔ mǎng,xiǎo rú xí zhāng fèng。
前经委蔓草,弄笔夸雕虫。qián jīng wěi màn cǎo,nòng bǐ kuā diāo chóng。
何知藿食者,六艺罗胸中。hé zhī huò shí zhě,liù yì luó xiōng zhōng。
九成明神降,三献远祖通。jiǔ chéng míng shén jiàng,sān xiàn yuǎn zǔ tōng。
先圣递文质,后王更异同。xiān shèng dì wén zhì,hòu wáng gèng yì tóng。
礼乐如有兴,问此黄发翁。lǐ lè rú yǒu xīng,wèn cǐ huáng fā wēng。
河图与凤鸟,叹息何由逢。hé tú yǔ fèng niǎo,tàn xī hé yóu féng。

对酒怀里中诸同好四首

唐时升

济之沈沦者,家有常稔田。jì zhī shěn lún zhě,jiā yǒu cháng rěn tián。
不能治生产,朝夕长燕闲。bù néng zhì shēng chǎn,cháo xī zhǎng yàn xián。
甘泉贮屋后,美荫交堂前。gān quán zhù wū hòu,měi yīn jiāo táng qián。
茶香至日夕,围棋自穷年。chá xiāng zhì rì xī,wéi qí zì qióng nián。
客来辄呼酒,五木锵锵然。kè lái zhé hū jiǔ,wǔ mù qiāng qiāng rán。
所贵志意惬,何必致肥鲜。suǒ guì zhì yì qiè,hé bì zhì féi xiān。
东风卷海水,震荡娄江?。dōng fēng juǎn hǎi shuǐ,zhèn dàng lóu jiāng ruán。
玉粒入洪涛,所忧粥与饘。yù lì rù hóng tāo,suǒ yōu zhōu yǔ zhān。
亦知性好客,何以得酒钱。yì zhī xìng hǎo kè,hé yǐ dé jiǔ qián。
咫尺行游地,欲往还迍邅。zhǐ chǐ xíng yóu dì,yù wǎng hái zhūn zhān。

对酒怀里中诸同好四首

唐时升

伯咸意落落,宾客常满堂。bó xián yì luò luò,bīn kè cháng mǎn táng。
通达晓万事,要言不可忘。tōng dá xiǎo wàn shì,yào yán bù kě wàng。
肃焉老成人,而亦好壶觞。sù yān lǎo chéng rén,ér yì hǎo hú shāng。
晋楚争盟主,申韩制令章。jìn chǔ zhēng méng zhǔ,shēn hán zhì lìng zhāng。
我时在其间,得隽神扬扬。wǒ shí zài qí jiān,dé juàn shén yáng yáng。
烈士惜暮年,读书城南庄。liè shì xī mù nián,dú shū chéng nán zhuāng。
出门荫榆柳,临沼出鱮鲂。chū mén yīn yú liǔ,lín zhǎo chū xù fáng。
田庐信可乐,奈此道路长。tián lú xìn kě lè,nài cǐ dào lù zhǎng。
忆昔酩酊饮,一月八九场。yì xī mǐng dīng yǐn,yī yuè bā jiǔ chǎng。
今此不十一,余日多凄凉。jīn cǐ bù shí yī,yú rì duō qī liáng。

对酒怀里中诸同好四首

唐时升

伯隅人如玉,文质烂有余。bó yú rén rú yù,wén zhì làn yǒu yú。
纵令樵苏绝,岂与芝兰疏。zòng lìng qiáo sū jué,qǐ yǔ zhī lán shū。
况乃陈鼎食,文窗夹绮疏。kuàng nǎi chén dǐng shí,wén chuāng jiā qǐ shū。
石阑凉风至,山阁霁雪初。shí lán liáng fēng zhì,shān gé jì xuě chū。
树色依几席,花香媚衣裾。shù sè yī jǐ xí,huā xiāng mèi yī jū。
应门谢高盖,入座多比庐。yīng mén xiè gāo gài,rù zuò duō bǐ lú。
易水清且泻,薏苡动盈车。yì shuǐ qīng qiě xiè,yì yǐ dòng yíng chē。
北人善酿法,吴越不能如。běi rén shàn niàng fǎ,wú yuè bù néng rú。
安得共一醉,以洗久郁纡。ān dé gòng yī zuì,yǐ xǐ jiǔ yù yū。
亭云西北征,伫立以踌躇。tíng yún xī běi zhēng,zhù lì yǐ chóu chú。

对酒怀里中诸同好四首

唐时升

孺谷本清真,潇洒意遗俗。rú gǔ běn qīng zhēn,xiāo sǎ yì yí sú。
翩翩谢纨绮,咥咥亲醽醁。piān piān xiè wán qǐ,xì xì qīn líng lù。
室中治书郎,美者颜如玉。shì zhōng zhì shū láng,měi zhě yán rú yù。
素手行深杯,朱唇度丽曲。sù shǒu xíng shēn bēi,zhū chún dù lì qū。
春寒同衾裯,夜半唤炬烛。chūn hán tóng qīn chóu,yè bàn huàn jù zhú。
一朝人事非,七尺如湿束。yī cháo rén shì fēi,qī chǐ rú shī shù。
宁辞案牍烦,幸免缧绁辱。níng cí àn dú fán,xìng miǎn léi xiè rǔ。
忆昔过从时,光景何由赎。yì xī guò cóng shí,guāng jǐng hé yóu shú。
岂不思同忧,事势多踯躅。qǐ bù sī tóng yōu,shì shì duō zhí zhú。
纵有酒如泉,悒悒何能沃。zòng yǒu jiǔ rú quán,yì yì hé néng wò。

送殷无美先生之南都三首其二

唐时升

睚眦将何如,谗口多嗫嚅。yá zì jiāng hé rú,chán kǒu duō niè rú。
白璧点青蝇,一掷在路隅。bái bì diǎn qīng yíng,yī zhì zài lù yú。
拂衣辞文陛,行行至南都。fú yī cí wén bì,xíng xíng zhì nán dōu。
孤臣譬老马,尝历万里途。gū chén pì lǎo mǎ,cháng lì wàn lǐ tú。
銮车方警路,曷不备先驱。luán chē fāng jǐng lù,hé bù bèi xiān qū。
所虑骖驷间,道远将为瘏。suǒ lǜ cān sì jiān,dào yuǎn jiāng wèi tú。
寄言百有位,日中不须臾。jì yán bǎi yǒu wèi,rì zhōng bù xū yú。
毋令漆室女,太息长嘻吁。wú lìng qī shì nǚ,tài xī zhǎng xī xū。

送殷无美先生之南都三首其二

唐时升

嘻吁不能忘,夜坐观天狼。xī xū bù néng wàng,yè zuò guān tiān láng。
天狼何晔晔,弧矢不可张。tiān láng hé yè yè,hú shǐ bù kě zhāng。
幸逢明盛世,悠悠以徜徉。xìng féng míng shèng shì,yōu yōu yǐ cháng yáng。
还顾我园葵,无乃躏蹂伤。hái gù wǒ yuán kuí,wú nǎi lìn róu shāng。
悲歌送行役,亹亹连篇章。bēi gē sòng xíng yì,wěi wěi lián piān zhāng。
岂惜千里远,含愁迫中肠。qǐ xī qiān lǐ yuǎn,hán chóu pò zhōng cháng。
若人尚弃置,短褐徒遑遑。ruò rén shàng qì zhì,duǎn hè tú huáng huáng。
黄头趣刺船,努力前途长。huáng tóu qù cì chuán,nǔ lì qián tú zhǎng。

和归田园居六首幽居鲜人事日涉舍后池上有作

唐时升

士方不遇时,意气常鞅鞅。shì fāng bù yù shí,yì qì cháng yāng yāng。
野鹤在鸡栖,能无云际想。yě hè zài jī qī,néng wú yún jì xiǎng。
羽毛正离披,九霄安得往。yǔ máo zhèng lí pī,jiǔ xiāo ān dé wǎng。
君看园中蔬,亦因膏雨长。jūn kàn yuán zhōng shū,yì yīn gāo yǔ zhǎng。
人生何不为,达者贵道广。rén shēng hé bù wèi,dá zhě guì dào guǎng。
衡门且栖迟,世人正卤莽。héng mén qiě qī chí,shì rén zhèng lǔ mǎng。

和归田园居六首幽居鲜人事日涉舍后池上有作

唐时升

人生无丰约,素位皆可娱。rén shēng wú fēng yuē,sù wèi jiē kě yú。
君看公侯第,转眼为丘墟。jūn kàn gōng hóu dì,zhuǎn yǎn wèi qiū xū。
当时土木丽,焕若天神居。dāng shí tǔ mù lì,huàn ruò tiān shén jū。
宁知不再世,榛枥生根株。níng zhī bù zài shì,zhēn lì shēng gēn zhū。
却羡茅茨下,父子得晏如。què xiàn máo cí xià,fù zi dé yàn rú。
怡怡灌园者,勤事五亩余。yí yí guàn yuán zhě,qín shì wǔ mǔ yú。
鬻蔬供朝夕,罂罍幸不虚。yù shū gōng cháo xī,yīng léi xìng bù xū。
月明招邻叟,暂能相就无。yuè míng zhāo lín sǒu,zàn néng xiāng jiù wú。

和归田园居六首幽居鲜人事日涉舍后池上有作

唐时升

修竹临清池,平畴带城曲。xiū zhú lín qīng chí,píng chóu dài chéng qū。
微风发新凉,时雨方沾足。wēi fēng fā xīn liáng,shí yǔ fāng zhān zú。
隔水无人声,琤琤响棋局。gé shuǐ wú rén shēng,chēng chēng xiǎng qí jú。
宿鸟还故巢,飞蛾越明烛。sù niǎo hái gù cháo,fēi é yuè míng zhú。
晚霞挂林端,明旦知晴旭。wǎn xiá guà lín duān,míng dàn zhī qíng xù。

和饮酒二十首初夏天气微热方不欲饮偶龚仲和邀看园中新绿出所藏名酒意甚乐之次日捉笔和渊明先生饮酒诗数篇与索一樽独酌会雨窗无事遂尽和其韵

唐时升

我本磊落人,忧患缠绵之。wǒ běn lěi luò rén,yōu huàn chán mián zhī。
唯逢酣饮处,亦有开眉时。wéi féng hān yǐn chù,yì yǒu kāi méi shí。
暮年学恬淡,意复不在兹。mù nián xué tián dàn,yì fù bù zài zī。
昨宵遇名酒,旷然散群疑。zuó xiāo yù míng jiǔ,kuàng rán sàn qún yí。
滞雨苦寥落,一杯思自持。zhì yǔ kǔ liáo luò,yī bēi sī zì chí。

和饮酒二十首初夏天气微热方不欲饮偶龚仲和邀看园中新绿出所藏名酒意甚乐之次日捉笔和渊明先生饮酒诗数篇与索一樽独酌会雨窗无事遂尽和其韵

唐时升

日夕拥群籍,里巷如空山。rì xī yōng qún jí,lǐ xiàng rú kōng shān。
偶逢会心处,思与古人言。ǒu féng huì xīn chù,sī yǔ gǔ rén yán。
古人去已远,近者乃千年。gǔ rén qù yǐ yuǎn,jìn zhě nǎi qiān nián。
不如营一醉,妙理默已传。bù rú yíng yī zuì,miào lǐ mò yǐ chuán。

和饮酒二十首初夏天气微热方不欲饮偶龚仲和邀看园中新绿出所藏名酒意甚乐之次日捉笔和渊明先生饮酒诗数篇与索一樽独酌会雨窗无事遂尽和其韵

唐时升

碌碌徇世务,笑语非中情。lù lù xùn shì wù,xiào yǔ fēi zhōng qíng。
贪夫营刀锥,烈士徇声名。tān fū yíng dāo zhuī,liè shì xùn shēng míng。
生人谁不死,愚者慕长生。shēng rén shuí bù sǐ,yú zhě mù zhǎng shēng。
何如饮醇酒,宠辱可不惊。hé rú yǐn chún jiǔ,chǒng rǔ kě bù jīng。
岂云合大道,免使块垒成。qǐ yún hé dà dào,miǎn shǐ kuài lěi chéng。
1011234567