古诗词

春寒病中自慰

于谦

别离惊岁换,老病怯春寒。bié lí jīng suì huàn,lǎo bìng qiè chūn hán。
脱帻拥衾卧,移书就枕看。tuō zé yōng qīn wò,yí shū jiù zhěn kàn。
暗将归计卜,聊把客怀宽。àn jiāng guī jì bo,liáo bǎ kè huái kuān。
早晚金台路,东风拂绣鞍。zǎo wǎn jīn tái lù,dōng fēng fú xiù ān。
于谦

于谦

于谦(1398年5月13日-1457年2月16日),字廷益,号节庵,官至少保,世称于少保。汉族,明朝浙江承宣布政使司杭州钱塘县人。因参与平定汉王朱高煦谋反有功,得到明宣宗器重,担任明朝山西河南巡抚。明英宗时期,因得罪王振下狱,后释放,起为兵部侍郎。土木之变后英宗被俘,郕王朱祁钰监国,擢兵部尚书。于谦力排南迁之议,决策守京师,与诸大臣请郕王即位。瓦剌兵逼京师,督战,击退之。论功加封少保,总督军务,终迫也先遣使议和,使英宗得归。天顺元年因“谋逆”罪被冤杀。谥曰忠肃。有《于忠肃集》。于谦与岳飞、张煌言并称“西湖三杰”。 于谦的作品>>

猜您喜欢

石灰吟

于谦

千锤万凿出深山,烈火焚烧若等闲。qiān chuí wàn záo chū shēn shān,liè huǒ fén shāo ruò děng xián。
粉身碎骨全不怕,要留清白在人间。fěn shēn suì gǔ quán bù pà,yào liú qīng bái zài rén jiān。

冬至日思亲

于谦

客里逢佳节,天涯忆老亲。kè lǐ féng jiā jié,tiān yá yì lǎo qīn。
葭灰初应候,梅蕊渐回春。jiā huī chū yīng hòu,méi ruǐ jiàn huí chūn。
醉讶朱颜好,愁添白发新。zuì yà zhū yán hǎo,chóu tiān bái fā xīn。
孤云恒在望,翘首欲沾巾。gū yún héng zài wàng,qiào shǒu yù zhān jīn。

郑州遇学正沈平之

于谦

一从分袂后,两地各悽然。yī cóng fēn mèi hòu,liǎng dì gè qī rán。
道路千山隔,音书几度传。dào lù qiān shān gé,yīn shū jǐ dù chuán。
相逢成感慨,欲别更留连。xiāng féng chéng gǎn kǎi,yù bié gèng liú lián。
清话休辞久,重来又隔年。qīng huà xiū cí jiǔ,zhòng lái yòu gé nián。

喜雪

于谦

冻迷鸳瓦冷,花簇凤城春。dòng mí yuān wǎ lěng,huā cù fèng chéng chūn。
和气成三白,欢声洽万人。hé qì chéng sān bái,huān shēng qià wàn rén。
楼台失远近,草木动精神。lóu tái shī yuǎn jìn,cǎo mù dòng jīng shén。
丰稔何须卜,尧年瑞应频。fēng rěn hé xū bo,yáo nián ruì yīng pín。

八月四日夜月

于谦

谁将白玉钩,挂向柳梢头。shuí jiāng bái yù gōu,guà xiàng liǔ shāo tóu。
镜缺姮娥恨,眉颦越女羞。jìng quē héng é hèn,méi pín yuè nǚ xiū。
生光从此夜,满魄待中秋。shēng guāng cóng cǐ yè,mǎn pò dài zhōng qiū。
但愿团圆夕,相看入凤楼。dàn yuàn tuán yuán xī,xiāng kàn rù fèng lóu。

榖日喜晴

于谦

榖日晴明好,丰年信可期。gǔ rì qíng míng hǎo,fēng nián xìn kě qī。
雪消风澹澹,天暖日迟迟。xuě xiāo fēng dàn dàn,tiān nuǎn rì chí chí。
东作因时起,西成与岁宜。dōng zuò yīn shí qǐ,xī chéng yǔ suì yí。
忧民无限意,对此暂舒眉。yōu mín wú xiàn yì,duì cǐ zàn shū méi。

绛州分司谩兴

于谦

高居远尘世,嘉木结繁阴。gāo jū yuǎn chén shì,jiā mù jié fán yīn。
叶密藏山果,池清立水禽。yè mì cáng shān guǒ,chí qīng lì shuǐ qín。
帘垂花隔户,石迸笋穿林。lián chuí huā gé hù,shí bèng sǔn chuān lín。
镇日看书坐,翛然解俗襟。zhèn rì kàn shū zuò,xiāo rán jiě sú jīn。

暑月将自太原巡汴

于谦

三晋冲寒到,中州冒暑回。sān jìn chōng hán dào,zhōng zhōu mào shǔ huí。
山川元不改,节候自相催。shān chuān yuán bù gǎi,jié hòu zì xiāng cuī。
绿树连天暗,红葵向日开。lǜ shù lián tiān àn,hóng kuí xiàng rì kāi。
太行云缥缈,搔首意徘徊。tài xíng yún piāo miǎo,sāo shǒu yì pái huái。

因观王金陵效白乐天何处难忘酒之作,喜其切近人情,乃亦效颦,非敢追踪前人,不过遣兴而已二首

于谦

何处难忘酒,隆冬客异乡。hé chù nán wàng jiǔ,lóng dōng kè yì xiāng。
门前风凛凛,天外雪茫茫。mén qián fēng lǐn lǐn,tiān wài xuě máng máng。
候馆人烟少,前途道路长。hòu guǎn rén yān shǎo,qián tú dào lù zhǎng。
此时无一盏,安得解愁肠。cǐ shí wú yī zhǎn,ān dé jiě chóu cháng。

回朝偶题

于谦

老去惊时换,公馀觉昼长。lǎo qù jīng shí huàn,gōng yú jué zhòu zhǎng。
池风荷偃翠,林雨杏垂黄。chí fēng hé yǎn cuì,lín yǔ xìng chuí huáng。
旧业存书卷,闲情付药方。jiù yè cún shū juǎn,xián qíng fù yào fāng。
偶来北窗下,高枕梦羲皇。ǒu lái běi chuāng xià,gāo zhěn mèng xī huáng。

望雨无寐晓起偶题

于谦

闻鸡推枕起,曙色渐分明。wén jī tuī zhěn qǐ,shǔ sè jiàn fēn míng。
树映旌旗影,风传鼓角声。shù yìng jīng qí yǐng,fēng chuán gǔ jiǎo shēng。
云霓常在望,天地岂无情。yún ní cháng zài wàng,tiān dì qǐ wú qíng。
坐待甘霖降,群黎各遂生。zuò dài gān lín jiàng,qún lí gè suì shēng。

次日阴云密布不雨复散

于谦

泼墨浓云布,漫空雨意悬。pō mò nóng yún bù,màn kōng yǔ yì xuán。
斯须露红日,依旧睹青天。sī xū lù hóng rì,yī jiù dǔ qīng tiān。
祈祷知何益,焦枯亦可怜。qí dǎo zhī hé yì,jiāo kū yì kě lián。
菲才膺重寄,值此更悽然。fēi cái yīng zhòng jì,zhí cǐ gèng qī rán。

太行途中杂咏

于谦

碗子城边路,年来几度过。wǎn zi chéng biān lù,nián lái jǐ dù guò。
山川认行色,花鸟熟鸣珂。shān chuān rèn xíng sè,huā niǎo shú míng kē。
恋阙情何限,瞻云思转多。liàn quē qíng hé xiàn,zhān yún sī zhuǎn duō。
壮怀成激烈,弹剑欲高歌。zhuàng huái chéng jī liè,dàn jiàn yù gāo gē。

到泽州

于谦

信马天将暮,离山路转平。xìn mǎ tiān jiāng mù,lí shān lù zhuǎn píng。
川萦太行驿,树绕泽州城。chuān yíng tài xíng yì,shù rào zé zhōu chéng。
落日翻旗影,长风送鼓声。luò rì fān qí yǐng,zhǎng fēng sòng gǔ shēng。
孤云在天际,回首若为情。gū yún zài tiān jì,huí shǒu ruò wèi qíng。

题古寺

于谦

古寺知何代,荒凉倚翠微。gǔ sì zhī hé dài,huāng liáng yǐ cuì wēi。
凝尘生佛面,落叶拥禅扉。níng chén shēng fú miàn,luò yè yōng chán fēi。
殿迥香镫寂,廊空乌鹊飞。diàn jiǒng xiāng dèng jì,láng kōng wū què fēi。
塔铃风外语,应似怨斜晖。tǎ líng fēng wài yǔ,yīng shì yuàn xié huī。
3571234567»