古诗词

薇垣春晓为山西王大参赋

于谦

漏渴铜龙报晓衙,月钩犹在紫薇花。lòu kě tóng lóng bào xiǎo yá,yuè gōu yóu zài zǐ wēi huā。
分藩任重数千里,化笔春回百万家。fēn fān rèn zhòng shù qiān lǐ,huà bǐ chūn huí bǎi wàn jiā。
香爇雕盘笼睡鸭,镫辉青琐散栖鸦。xiāng ruò diāo pán lóng shuì yā,dèng huī qīng suǒ sàn qī yā。
相看旦气清如水,坐待金乌出海霞。xiāng kàn dàn qì qīng rú shuǐ,zuò dài jīn wū chū hǎi xiá。
于谦

于谦

于谦(1398年5月13日-1457年2月16日),字廷益,号节庵,官至少保,世称于少保。汉族,明朝浙江承宣布政使司杭州钱塘县人。因参与平定汉王朱高煦谋反有功,得到明宣宗器重,担任明朝山西河南巡抚。明英宗时期,因得罪王振下狱,后释放,起为兵部侍郎。土木之变后英宗被俘,郕王朱祁钰监国,擢兵部尚书。于谦力排南迁之议,决策守京师,与诸大臣请郕王即位。瓦剌兵逼京师,督战,击退之。论功加封少保,总督军务,终迫也先遣使议和,使英宗得归。天顺元年因“谋逆”罪被冤杀。谥曰忠肃。有《于忠肃集》。于谦与岳飞、张煌言并称“西湖三杰”。 于谦的作品>>

猜您喜欢

清秋述怀倒前韵三首

于谦

黄甲声名旧日占,谁论寸晷与风檐。huáng jiǎ shēng míng jiù rì zhàn,shuí lùn cùn guǐ yǔ fēng yán。
鬓随金井梧桐老,梦忆红绫饼餤甜。bìn suí jīn jǐng wú tóng lǎo,mèng yì hóng líng bǐng tán tián。
巨浪排空银阙涌,远山过两翠眉纤。jù làng pái kōng yín quē yǒng,yuǎn shān guò liǎng cuì méi xiān。
秋光惹动思乡意,一度登楼一卷帘。qiū guāng rě dòng sī xiāng yì,yī dù dēng lóu yī juǎn lián。

题唐十八学士登瀛洲图

于谦

经济才猷结主知,从容馆阁际明时。jīng jì cái yóu jié zhǔ zhī,cóng róng guǎn gé jì míng shí。
都将治世安民策,散作裁冰剪雪辞。dōu jiāng zhì shì ān mín cè,sàn zuò cái bīng jiǎn xuě cí。
五凤楼高天路近,百花香细漏声迟。wǔ fèng lóu gāo tiān lù jìn,bǎi huā xiāng xì lòu shēng chí。
画图仿佛登瀛趣,展玩令人有所思。huà tú fǎng fú dēng yíng qù,zhǎn wán lìng rén yǒu suǒ sī。

移竹

于谦

移得琅玕近画堂,岁寒心事两相当。yí dé láng gān jìn huà táng,suì hán xīn shì liǎng xiāng dāng。
高枝直拟凌霄汉,劲节还期傲雪霜。gāo zhī zhí nǐ líng xiāo hàn,jìn jié hái qī ào xuě shuāng。
夜静携琴伴幽独,昼闲移榻就清凉。yè jìng xié qín bàn yōu dú,zhòu xián yí tà jiù qīng liáng。
明时持汝朝天去,吹向虞廷引凤凰。míng shí chí rǔ cháo tiān qù,chuī xiàng yú tíng yǐn fèng huáng。

送王太守宇之任

于谦

皂盖朱轓出凤城,西风荡漾马蹄轻。zào gài zhū fān chū fèng chéng,xī fēng dàng yàng mǎ tí qīng。
新除明府声华重,旧说郎官玉雪清。xīn chú míng fǔ shēng huá zhòng,jiù shuō láng guān yù xuě qīng。
城郭月中无犬吠,山田雨后有人耕。chéng guō yuè zhōng wú quǎn fèi,shān tián yǔ hòu yǒu rén gēng。
四方太守皆如子,海宇何忧不治平。sì fāng tài shǒu jiē rú zi,hǎi yǔ hé yōu bù zhì píng。

晚凉书怀

于谦

九日炎蒸一日凉,晚来无事立徜徉。jiǔ rì yán zhēng yī rì liáng,wǎn lái wú shì lì cháng yáng。
松篁月印当窗影,荷芰风传隔浦香。sōng huáng yuè yìn dāng chuāng yǐng,hé jì fēng chuán gé pǔ xiāng。
京国虽饶非故土,梁园徒好是他乡。jīng guó suī ráo fēi gù tǔ,liáng yuán tú hǎo shì tā xiāng。
何时谢老西湖上,为彷云山构草堂。hé shí xiè lǎo xī hú shàng,wèi páng yún shān gòu cǎo táng。

咏白海东青

于谦

重译何须事远求,自随和气到中州。zhòng yì hé xū shì yuǎn qiú,zì suí hé qì dào zhōng zhōu。
一团冰雪含奇质,万里云霄豁俊眸。yī tuán bīng xuě hán qí zhì,wàn lǐ yún xiāo huō jùn móu。
玉羽惊翻边月晓,霜翎点破海天秋。yù yǔ jīng fān biān yuè xiǎo,shuāng líng diǎn pò hǎi tiān qiū。
亲藩入贡承恩渥,五色绒绦锦臂鞲。qīn fān rù gòng chéng ēn wò,wǔ sè róng tāo jǐn bì gōu。

题李景昌竹间书舍图

于谦

万玉萧森绕四檐,坐来惟觉雨纤纤。wàn yù xiāo sēn rào sì yán,zuò lái wéi jué yǔ xiān xiān。
小窗展卷循环诵,古鼎焚香取次添。xiǎo chuāng zhǎn juǎn xún huán sòng,gǔ dǐng fén xiāng qǔ cì tiān。
爽籁随风来净几,清阴和月度疏帘。shuǎng lài suí fēng lái jìng jǐ,qīng yīn hé yuè dù shū lián。
应知此地藏修者,蚤晚蜚声不久淹。yīng zhī cǐ dì cáng xiū zhě,zǎo wǎn fēi shēng bù jiǔ yān。

思归诗文卷

于谦

去来无迹任翩翩,千里思归亦偶然。qù lái wú jì rèn piān piān,qiān lǐ sī guī yì ǒu rán。
自是斑衣劳梦想,难将慧剑断尘缘。zì shì bān yī láo mèng xiǎng,nán jiāng huì jiàn duàn chén yuán。
昂昂孤鹤凌苍霭,隐隐双凫入紫烟。áng áng gū hè líng cāng ǎi,yǐn yǐn shuāng fú rù zǐ yān。
到日慈亲应喜慰,云軿忽坠彩舆前。dào rì cí qīn yīng xǐ wèi,yún píng hū zhuì cǎi yú qián。

处静斋卷

于谦

希夷心地本无尘,聊借寰区寄此身。xī yí xīn dì běn wú chén,liáo jiè huán qū jì cǐ shēn。
大药何须金鼎鍊,闲情惟与白云亲。dà yào hé xū jīn dǐng liàn,xián qíng wéi yǔ bái yún qīn。
庭前花影空啼鸟,树杪茶烟不见人。tíng qián huā yǐng kōng tí niǎo,shù miǎo chá yān bù jiàn rén。
我亦平生耽静趣,卜邻安得共栖真。wǒ yì píng shēng dān jìng qù,bo lín ān dé gòng qī zhēn。

二月初三日出使

于谦

春风堤上柳条新,远使东南慰小民。chūn fēng dī shàng liǔ tiáo xīn,yuǎn shǐ dōng nán wèi xiǎo mín。
千里宦途难了志,百年尘世未闲身。qiān lǐ huàn tú nán le zhì,bǎi nián chén shì wèi xián shēn。
豺狼当道须锄殄,饿殍盈岐在抚巡。chái láng dāng dào xū chú tiǎn,è piǎo yíng qí zài fǔ xún。
自揣菲才何以济,只将衷赤布皇仁。zì chuāi fēi cái hé yǐ jì,zhǐ jiāng zhōng chì bù huáng rén。

济宁道彷古冢

于谦

伊人埋骨已多年,三尺荒丘圮路边。yī rén mái gǔ yǐ duō nián,sān chǐ huāng qiū pǐ lù biān。
野鸟凄凉啼落日,石麟颠倒卧寒烟。yě niǎo qī liáng tí luò rì,shí lín diān dào wò hán yān。
良平计策今安在,房杜功名亦偶然。liáng píng jì cè jīn ān zài,fáng dù gōng míng yì ǒu rán。
吊古欲询何代客,断碑零落独堪怜。diào gǔ yù xún hé dài kè,duàn bēi líng luò dú kān lián。

汴城八景艮岳晴云

于谦

群峰屹立镇中州,绝顶云闲宿雨收。qún fēng yì lì zhèn zhōng zhōu,jué dǐng yún xián sù yǔ shōu。
霞彩映红开霁景,天光澄碧湛高秋。xiá cǎi yìng hóng kāi jì jǐng,tiān guāng chéng bì zhàn gāo qiū。
清阴每逐珠帘卷,佳气常依彩仗浮。qīng yīn měi zhú zhū lián juǎn,jiā qì cháng yī cǎi zhàng fú。
四海承平藩府乐,不妨吟咏日登楼。sì hǎi chéng píng fān fǔ lè,bù fáng yín yǒng rì dēng lóu。

汴城八景艮岳晴云

于谦

冰泮洪河春意深,桃花新涨涌千寻。bīng pàn hóng hé chūn yì shēn,táo huā xīn zhǎng yǒng qiān xún。
凌波钓艇纶竿湿,近水人家树木阴。líng bō diào tǐng lún gān shī,jìn shuǐ rén jiā shù mù yīn。
危岸堕沙沉鸟迹,长风鼓浪听龙吟。wēi àn duò shā chén niǎo jì,zhǎng fēng gǔ làng tīng lóng yín。
临流自得沧浪趣,一曲高歌绝赏音。lín liú zì dé cāng làng qù,yī qū gāo gē jué shǎng yīn。

汴城八景艮岳晴云

于谦

日入斜窗晓气清,化王宫殿梵钟鸣。rì rù xié chuāng xiǎo qì qīng,huà wáng gōng diàn fàn zhōng míng。
惊回梦幻知谁扣,送尽年华是此声。jīng huí mèng huàn zhī shuí kòu,sòng jǐn nián huá shì cǐ shēng。
地吼鲸鲵僧出定,路填车马客登程。dì hǒu jīng ní sēng chū dìng,lù tián chē mǎ kè dēng chéng。
翻思待漏金门下,正拟封章达圣明。fān sī dài lòu jīn mén xià,zhèng nǐ fēng zhāng dá shèng míng。

汴城八景艮岳晴云

于谦

不用携壶上翠微,夷山相对伴馀晖。bù yòng xié hú shàng cuì wēi,yí shān xiāng duì bàn yú huī。
疏林返照牛羊下,远树斜明鸟雀归。shū lín fǎn zhào niú yáng xià,yuǎn shù xié míng niǎo què guī。
僧逐暮钟还宝地,客寻旅馆扣柴扉。sēng zhú mù zhōng hái bǎo dì,kè xún lǚ guǎn kòu chái fēi。
壮怀未尽登临兴,一任西风振锦衣。zhuàng huái wèi jǐn dēng lín xīng,yī rèn xī fēng zhèn jǐn yī。