古诗词

平阳分司

于谦

槐柳如云覆院墙,清和天气日初长。huái liǔ rú yún fù yuàn qiáng,qīng hé tiān qì rì chū zhǎng。
雨馀阶砌苔应滑,花落池塘水自香。yǔ yú jiē qì tái yīng huá,huā luò chí táng shuǐ zì xiāng。
谢客只容风入户,卷帘闲放燕归梁。xiè kè zhǐ róng fēng rù hù,juǎn lián xián fàng yàn guī liáng。
吏民清肃文书简,吟对群峰坐画堂。lì mín qīng sù wén shū jiǎn,yín duì qún fēng zuò huà táng。
于谦

于谦

于谦(1398年5月13日-1457年2月16日),字廷益,号节庵,官至少保,世称于少保。汉族,明朝浙江承宣布政使司杭州钱塘县人。因参与平定汉王朱高煦谋反有功,得到明宣宗器重,担任明朝山西河南巡抚。明英宗时期,因得罪王振下狱,后释放,起为兵部侍郎。土木之变后英宗被俘,郕王朱祁钰监国,擢兵部尚书。于谦力排南迁之议,决策守京师,与诸大臣请郕王即位。瓦剌兵逼京师,督战,击退之。论功加封少保,总督军务,终迫也先遣使议和,使英宗得归。天顺元年因“谋逆”罪被冤杀。谥曰忠肃。有《于忠肃集》。于谦与岳飞、张煌言并称“西湖三杰”。 于谦的作品>>

猜您喜欢

秋峰

于谦

浮云散尽雨初晴,天际群峰削不成。fú yún sàn jǐn yǔ chū qíng,tiān jì qún fēng xuē bù chéng。
万朵芙蓉相掩映,九华仙掌自分明。wàn duǒ fú róng xiāng yǎn yìng,jiǔ huá xiān zhǎng zì fēn míng。
幽崖树色经霜古,绝顶松涛入夜惊。yōu yá shù sè jīng shuāng gǔ,jué dǐng sōng tāo rù yè jīng。
日暮南楼增爽气,可能相对豁吟情。rì mù nán lóu zēng shuǎng qì,kě néng xiāng duì huō yín qíng。

秋波

于谦

雨足江湖水色新,碧琉璃滑净无尘。yǔ zú jiāng hú shuǐ sè xīn,bì liú lí huá jìng wú chén。
潮回万顷铺平縠,风过千层簇细鳞。cháo huí wàn qǐng pù píng hú,fēng guò qiān céng cù xì lín。
野鹭沙鸥争出没,白蘋红蓼倩精神。yě lù shā ōu zhēng chū méi,bái píng hóng liǎo qiàn jīng shén。
个中浩荡无穷趣,都属中流举钓人。gè zhōng hào dàng wú qióng qù,dōu shǔ zhōng liú jǔ diào rén。

秋鸿

于谦

相呼相唤过南楼,叫破江南万里秋。xiāng hū xiāng huàn guò nán lóu,jiào pò jiāng nán wàn lǐ qiū。
有足不传云外信,无端偏惹客中愁。yǒu zú bù chuán yún wài xìn,wú duān piān rě kè zhōng chóu。
影横斜月天连塞,梦绕黄芦雪覆洲。yǐng héng xié yuè tiān lián sāi,mèng rào huáng lú xuě fù zhōu。
霄汉翱翔应有自,生平不为稻粱谋。xiāo hàn áo xiáng yīng yǒu zì,shēng píng bù wèi dào liáng móu。

秋花

于谦

几朵亭亭靓晚芳,无端浅碧间轻黄。jǐ duǒ tíng tíng jìng wǎn fāng,wú duān qiǎn bì jiān qīng huáng。
山墙零露开时好,野馆临风嗅处香。shān qiáng líng lù kāi shí hǎo,yě guǎn lín fēng xiù chù xiāng。
冷艳不同桃李笑,幽情肯惹蝶蜂忙。lěng yàn bù tóng táo lǐ xiào,yōu qíng kěn rě dié fēng máng。
霜禽错恨韶光晚,碎语枝头怨夕阳。shuāng qín cuò hèn sháo guāng wǎn,suì yǔ zhī tóu yuàn xī yáng。

秋林

于谦

一簇高低近翠微,碧云红树静依依。yī cù gāo dī jìn cuì wēi,bì yún hóng shù jìng yī yī。
枝垂硕果霜初落,鸟露危巢叶渐稀。zhī chuí shuò guǒ shuāng chū luò,niǎo lù wēi cháo yè jiàn xī。
僧寺楼台临竹坞,人家烟火隔柴扉。sēng sì lóu tái lín zhú wù,rén jiā yān huǒ gé chái fēi。
半竿落日斜明处,又见松头一鹤归。bàn gān luò rì xié míng chù,yòu jiàn sōng tóu yī hè guī。

秋夜

于谦

戍鼓声传夜未央,松阴满地露华凉。shù gǔ shēng chuán yè wèi yāng,sōng yīn mǎn dì lù huá liáng。
苦吟不觉银灯烬,无寐偏惊玉漏长。kǔ yín bù jué yín dēng jìn,wú mèi piān jīng yù lòu zhǎng。
风静半空闻过雁,堂虚四壁听啼螀。fēng jìng bàn kōng wén guò yàn,táng xū sì bì tīng tí jiāng。
壮怀不任秋凌逼,起向瑶阶步月光。zhuàng huái bù rèn qiū líng bī,qǐ xiàng yáo jiē bù yuè guāng。

秋声

于谦

月淡星疏夜气清,忽闻何处动商声。yuè dàn xīng shū yè qì qīng,hū wén hé chù dòng shāng shēng。
初疑风雨冲愁至,复讶波涛入梦惊。chū yí fēng yǔ chōng chóu zhì,fù yà bō tāo rù mèng jīng。
寥泬似随征雁叫,凄凉如和草虫鸣。liáo jué shì suí zhēng yàn jiào,qī liáng rú hé cǎo chóng míng。
不须更读欧阳赋,感慨令人白发生。bù xū gèng dú ōu yáng fù,gǎn kǎi lìng rén bái fā shēng。

秋月

于谦

冰轮涌出海东头,光映珠帘不上钩。bīng lún yǒng chū hǎi dōng tóu,guāng yìng zhū lián bù shàng gōu。
丹桂婆娑微有影,璚楼高爽不胜秋。dān guì pó suō wēi yǒu yǐng,qióng lóu gāo shuǎng bù shèng qiū。
空遗灵兔千年药,不尽姮娥万古愁。kōng yí líng tù qiān nián yào,bù jǐn héng é wàn gǔ chóu。
时缺时圆成底事,金樽有酒且相酬。shí quē shí yuán chéng dǐ shì,jīn zūn yǒu jiǔ qiě xiāng chóu。

秋晚即景

于谦

猎猎西风卷客衣,茫茫衰草澹斜晖。liè liè xī fēng juǎn kè yī,máng máng shuāi cǎo dàn xié huī。
山横暮霭牛羊下,树带寒烟鸟雀归。shān héng mù ǎi niú yáng xià,shù dài hán yān niǎo què guī。
几杵疏钟鸣梵宇,一村镫火掩柴扉。jǐ chǔ shū zhōng míng fàn yǔ,yī cūn dèng huǒ yǎn chái fēi。
林梢喜见初生月,照我骖騑下翠微。lín shāo xǐ jiàn chū shēng yuè,zhào wǒ cān fēi xià cuì wēi。

秋日移菊

于谦

分得东篱雨后花,呼童栽近小窗纱。fēn dé dōng lí yǔ hòu huā,hū tóng zāi jìn xiǎo chuāng shā。
引泉灌溉滋新壤,剖竹编围护嫩芽。yǐn quán guàn gài zī xīn rǎng,pōu zhú biān wéi hù nèn yá。
自许琴樽相调笑,何须蜂蝶乱交加。zì xǔ qín zūn xiāng diào xiào,hé xū fēng dié luàn jiāo jiā。
杜门不纳王弘酒,还胜柴桑处士家。dù mén bù nà wáng hóng jiǔ,hái shèng chái sāng chù shì jiā。

秋夜独酌

于谦

银烛金樽映画屏,消愁聊借酒为名。yín zhú jīn zūn yìng huà píng,xiāo chóu liáo jiè jiǔ wèi míng。
醉来却喜朱颜在,畏老犹嫌白发生。zuì lái què xǐ zhū yán zài,wèi lǎo yóu xián bái fā shēng。
无客可邀惟对影,有镫相伴最关情。wú kè kě yāo wéi duì yǐng,yǒu dèng xiāng bàn zuì guān qíng。
馀酲未解不成寐,起向瑶阶月下明。yú chéng wèi jiě bù chéng mèi,qǐ xiàng yáo jiē yuè xià míng。

雨后夜坐玩月

于谦

凉飙拂树半含秋,一雨先将暑气收。liáng biāo fú shù bàn hán qiū,yī yǔ xiān jiāng shǔ qì shōu。
夜色远分天际月,清光直入水边楼。yè sè yuǎn fēn tiān jì yuè,qīng guāng zhí rù shuǐ biān lóu。
玉箫有韵惊乡梦,银汉无波洗客愁。yù xiāo yǒu yùn jīng xiāng mèng,yín hàn wú bō xǐ kè chóu。
遥想梧桐最深处,美人和泪拨箜篌。yáo xiǎng wú tóng zuì shēn chù,měi rén hé lèi bō kōng hóu。

秋兴四首

于谦

一夜西风动远林,满襟凉意觉萧森。yī yè xī fēng dòng yuǎn lín,mǎn jīn liáng yì jué xiāo sēn。
莲愁野渚消红晕,树老闲庭减绿阴。lián chóu yě zhǔ xiāo hóng yūn,shù lǎo xián tíng jiǎn lǜ yīn。
镜里霜华添客鬓,阶前雨点碎乡心。jìng lǐ shuāng huá tiān kè bìn,jiē qián yǔ diǎn suì xiāng xīn。
楼头思妇关情切,半壁残镫几杵砧。lóu tóu sī fù guān qíng qiè,bàn bì cán dèng jǐ chǔ zhēn。

秋兴四首

于谦

西风一夜动关山,秋意萧森入梦间。xī fēng yī yè dòng guān shān,qiū yì xiāo sēn rù mèng jiān。
雁阵不冲愁思断,砧声偏与客情关。yàn zhèn bù chōng chóu sī duàn,zhēn shēng piān yǔ kè qíng guān。
故园黄菊催归兴,老圃丹枫映醉颜。gù yuán huáng jú cuī guī xīng,lǎo pǔ dān fēng yìng zuì yán。
修竹苦遭窗外雨,朝来也作泪痕斑。xiū zhú kǔ zāo chuāng wài yǔ,cháo lái yě zuò lèi hén bān。

秋兴四首

于谦

莫向樽前笑白头,异乡景物不胜秋。mò xiàng zūn qián xiào bái tóu,yì xiāng jǐng wù bù shèng qiū。
露寒金井梧桐老,水冷银塘菡萏愁。lù hán jīn jǐng wú tóng lǎo,shuǐ lěng yín táng hàn dàn chóu。
落日平沙迷宿雁,西风远浪起眠鸥。luò rì píng shā mí sù yàn,xī fēng yuǎn làng qǐ mián ōu。
无端砧杵惊残梦,未到江南第一州。wú duān zhēn chǔ jīng cán mèng,wèi dào jiāng nán dì yī zhōu。