古诗词

秋兴四首

于谦

一夜西风动远林,满襟凉意觉萧森。yī yè xī fēng dòng yuǎn lín,mǎn jīn liáng yì jué xiāo sēn。
莲愁野渚消红晕,树老闲庭减绿阴。lián chóu yě zhǔ xiāo hóng yūn,shù lǎo xián tíng jiǎn lǜ yīn。
镜里霜华添客鬓,阶前雨点碎乡心。jìng lǐ shuāng huá tiān kè bìn,jiē qián yǔ diǎn suì xiāng xīn。
楼头思妇关情切,半壁残镫几杵砧。lóu tóu sī fù guān qíng qiè,bàn bì cán dèng jǐ chǔ zhēn。
于谦

于谦

于谦(1398年5月13日-1457年2月16日),字廷益,号节庵,官至少保,世称于少保。汉族,明朝浙江承宣布政使司杭州钱塘县人。因参与平定汉王朱高煦谋反有功,得到明宣宗器重,担任明朝山西河南巡抚。明英宗时期,因得罪王振下狱,后释放,起为兵部侍郎。土木之变后英宗被俘,郕王朱祁钰监国,擢兵部尚书。于谦力排南迁之议,决策守京师,与诸大臣请郕王即位。瓦剌兵逼京师,督战,击退之。论功加封少保,总督军务,终迫也先遣使议和,使英宗得归。天顺元年因“谋逆”罪被冤杀。谥曰忠肃。有《于忠肃集》。于谦与岳飞、张煌言并称“西湖三杰”。 于谦的作品>>

猜您喜欢

与顾赵范三绣衣晚酌醉后偶题

于谦

临风长啸岸乌纱,宾主相忘醉眼花。lín fēng zhǎng xiào àn wū shā,bīn zhǔ xiāng wàng zuì yǎn huā。
千里逢人俱是客,十年持节未还家。qiān lǐ féng rén jù shì kè,shí nián chí jié wèi hái jiā。
欲将海水添杯量,却笑秋霜入鬓华。yù jiāng hǎi shuǐ tiān bēi liàng,què xiào qiū shuāng rù bìn huá。
酒醒更阑成独寐,梦魂依旧绕天涯。jiǔ xǐng gèng lán chéng dú mèi,mèng hún yī jiù rào tiān yá。

自叹

于谦

鬓花斑白带围宽,窃禄无功久旷官。bìn huā bān bái dài wéi kuān,qiè lù wú gōng jiǔ kuàng guān。
岸帻耻为寒士语,调羹不用腐儒酸。àn zé chǐ wèi hán shì yǔ,diào gēng bù yòng fǔ rú suān。
逢人只说还家好,垂老方知济世难。féng rén zhǐ shuō hái jiā hǎo,chuí lǎo fāng zhī jì shì nán。
恋恋西湖旧风月,六桥三塔梦中看。liàn liàn xī hú jiù fēng yuè,liù qiáo sān tǎ mèng zhōng kàn。

客中感怀

于谦

十年踪迹厌红尘,功业无成白发新。shí nián zōng jì yàn hóng chén,gōng yè wú chéng bái fā xīn。
梦里不知身是客,觉来惟有影相亲。mèng lǐ bù zhī shēn shì kè,jué lái wéi yǒu yǐng xiāng qīn。
夕阳衰草梁园暮,细雨闲花沁水春。xī yáng shuāi cǎo liáng yuán mù,xì yǔ xián huā qìn shuǐ chūn。
马足经行今几度,溪山应笑未归人。mǎ zú jīng xíng jīn jǐ dù,xī shān yīng xiào wèi guī rén。

还京述怀

于谦

眉间黄色应归期,正值清秋八月时。méi jiān huáng sè yīng guī qī,zhèng zhí qīng qiū bā yuè shí。
封事预需当宁问,音书先慰倚门思。fēng shì yù xū dāng níng wèn,yīn shū xiān wèi yǐ mén sī。
宦情落落从来懒,吏牍纷纷欲去迟。huàn qíng luò luò cóng lái lǎn,lì dú fēn fēn yù qù chí。
好在故园三亩宅,功成身退是男儿。hǎo zài gù yuán sān mǔ zhái,gōng chéng shēn tuì shì nán ér。

秋夜归兴

于谦

华月行空流素光,星辰隐隐动寒芒。huá yuè xíng kōng liú sù guāng,xīng chén yǐn yǐn dòng hán máng。
烟销宝篆金垆冷,水咽铜壶玉漏长。yān xiāo bǎo zhuàn jīn lú lěng,shuǐ yàn tóng hú yù lòu zhǎng。
望断乡书无过雁,牵成离恨有啼螀。wàng duàn xiāng shū wú guò yàn,qiān chéng lí hèn yǒu tí jiāng。
敝庐只在吴江上,莼菜鲈鱼入梦香。bì lú zhǐ zài wú jiāng shàng,chún cài lú yú rù mèng xiāng。

春日客怀

于谦

年年马上见春风,花落花开醉梦中。nián nián mǎ shàng jiàn chūn fēng,huā luò huā kāi zuì mèng zhōng。
短发经梳千缕白,衰颜借醉一时红。duǎn fā jīng shū qiān lǚ bái,shuāi yán jiè zuì yī shí hóng。
离家自是寻常事,报国惭无尺寸功。lí jiā zì shì xún cháng shì,bào guó cán wú chǐ cùn gōng。
萧涩行囊君莫笑,独留长剑倚晴空。xiāo sè xíng náng jūn mò xiào,dú liú zhǎng jiàn yǐ qíng kōng。

登楼书兴

于谦

公暇登楼立彩旃,客怀抚景倍凄然。gōng xiá dēng lóu lì cǎi zhān,kè huái fǔ jǐng bèi qī rán。
千家绿树苍烟外,数点青山落照边。qiān jiā lǜ shù cāng yān wài,shù diǎn qīng shān luò zhào biān。
暮景侵寻欺病骨,秋霜容易上华颠。mù jǐng qīn xún qī bìng gǔ,qiū shuāng róng yì shàng huá diān。
自知不是经纶手,附郭须营二顷田。zì zhī bù shì jīng lún shǒu,fù guō xū yíng èr qǐng tián。

除夕夜坐感怀

于谦

秉烛焚香坐不眠,夜长难到五更天。bǐng zhú fén xiāng zuò bù mián,yè zhǎng nán dào wǔ gèng tiān。
怀人此际隔千里,为客明朝是十年。huái rén cǐ jì gé qiān lǐ,wèi kè míng cháo shì shí nián。
远道风霜嗟老矣,故园梅柳想依然。yuǎn dào fēng shuāng jiē lǎo yǐ,gù yuán méi liǔ xiǎng yī rán。
椒盘献岁知谁共,独把金杯对影传。jiāo pán xiàn suì zhī shuí gòng,dú bǎ jīn bēi duì yǐng chuán。

送吴绣衣还朝

于谦

平明走马入京畿,杨柳飞花点绣衣。píng míng zǒu mǎ rù jīng jī,yáng liǔ fēi huā diǎn xiù yī。
山外有山频入望,客中送客转思归。shān wài yǒu shān pín rù wàng,kè zhōng sòng kè zhuǎn sī guī。
红云高拱天门邃,绿树深藏驿路微。hóng yún gāo gǒng tiān mén suì,lǜ shù shēn cáng yì lù wēi。
渡却黄河知己少,临岐杯酒莫相违。dù què huáng hé zhī jǐ shǎo,lín qí bēi jiǔ mò xiāng wéi。

过中牟鲁恭祠

于谦

长民曾羡鲁恭贤,民物熙然各遂天。zhǎng mín céng xiàn lǔ gōng xián,mín wù xī rán gè suì tiān。
境外遗蝗徒扰扰,桑间驯雉自翩翩。jìng wài yí huáng tú rǎo rǎo,sāng jiān xùn zhì zì piān piān。
闾阎风俗犹前日,史传声华纪昔年。lǘ yán fēng sú yóu qián rì,shǐ chuán shēng huá jì xī nián。
寄语郎官勤抚字,循良衣钵要人传。jì yǔ láng guān qín fǔ zì,xún liáng yī bō yào rén chuán。

闻甘州等处捷报有喜

于谦

露布星驰上玉京,三边战气一时平。lù bù xīng chí shàng yù jīng,sān biān zhàn qì yī shí píng。
人间玉石铭勋业,天上银河洗甲兵。rén jiān yù shí míng xūn yè,tiān shàng yín hé xǐ jiǎ bīng。
罴虎有劳咸进秩,烽烟无警可安生。pí hǔ yǒu láo xián jìn zhì,fēng yān wú jǐng kě ān shēng。
从今海宇风尘静,庙算应知出圣明。cóng jīn hǎi yǔ fēng chén jìng,miào suàn yīng zhī chū shèng míng。

叹贾平章废宅

于谦

豪华汨没几星霜,废宅空遗孔道彷。háo huá mì méi jǐ xīng shuāng,fèi zhái kōng yí kǒng dào páng。
鼠迹印尘盈故榻,燕巢经雨落空梁。shǔ jì yìn chén yíng gù tà,yàn cháo jīng yǔ luò kōng liáng。
紫云歌断人千古,金谷花残梦一场。zǐ yún gē duàn rén qiān gǔ,jīn gǔ huā cán mèng yī chǎng。
世事兴衰总如此,啼鸦不必怨斜阳。shì shì xīng shuāi zǒng rú cǐ,tí yā bù bì yuàn xié yáng。

过五攒山

于谦

五攒山下路盘旋,曲阜崇冈远接连。wǔ zǎn shān xià lù pán xuán,qū fù chóng gāng yuǎn jiē lián。
十里邮亭数椽屋,几家村落一丘田。shí lǐ yóu tíng shù chuán wū,jǐ jiā cūn luò yī qiū tián。
林梢日没僧归寺,涧底冰消鹿饮泉。lín shāo rì méi sēng guī sì,jiàn dǐ bīng xiāo lù yǐn quán。
诗思多从鞍马得,骅骝不用苦加鞭。shī sī duō cóng ān mǎ dé,huá liú bù yòng kǔ jiā biān。

盘陀驿道中

于谦

群峰尽处是盘陀,小径纡回乱石多。qún fēng jǐn chù shì pán tuó,xiǎo jìng yū huí luàn shí duō。
风约闲云难作雨,渠分流水不成河。fēng yuē xián yún nán zuò yǔ,qú fēn liú shuǐ bù chéng hé。
门开野店群鸡唱,花发春山百鸟歌。mén kāi yě diàn qún jī chàng,huā fā chūn shān bǎi niǎo gē。
一段好怀无著处,令人对景费吟哦。yī duàn hǎo huái wú zhù chù,lìng rén duì jǐng fèi yín ó。

遣怀

于谦

才离汴水又并州,马上光阴易白头。cái lí biàn shuǐ yòu bìng zhōu,mǎ shàng guāng yīn yì bái tóu。
出处每怀心耿耿,是非谁较论悠悠。chū chù měi huái xīn gěng gěng,shì fēi shuí jiào lùn yōu yōu。
貂裘不畏三冬雪,燕颔终封万里侯。diāo qiú bù wèi sān dōng xuě,yàn hàn zhōng fēng wàn lǐ hóu。
珍重晚来风景好,黄花老圃殿高秋。zhēn zhòng wǎn lái fēng jǐng hǎo,huáng huā lǎo pǔ diàn gāo qiū。
3571234567»