古诗词

秋兴四首

于谦

万宝初成敛化功,眼看秋色有无中。wàn bǎo chū chéng liǎn huà gōng,yǎn kàn qiū sè yǒu wú zhōng。
开残篱菊侵晨雨,落尽庭梧昨夜风。kāi cán lí jú qīn chén yǔ,luò jǐn tíng wú zuó yè fēng。
野草忽从霜后白,江枫故向日边红。yě cǎo hū cóng shuāng hòu bái,jiāng fēng gù xiàng rì biān hóng。
芦花两岸沧江阔,管领烟波属钓翁。lú huā liǎng àn cāng jiāng kuò,guǎn lǐng yān bō shǔ diào wēng。
于谦

于谦

于谦(1398年5月13日-1457年2月16日),字廷益,号节庵,官至少保,世称于少保。汉族,明朝浙江承宣布政使司杭州钱塘县人。因参与平定汉王朱高煦谋反有功,得到明宣宗器重,担任明朝山西河南巡抚。明英宗时期,因得罪王振下狱,后释放,起为兵部侍郎。土木之变后英宗被俘,郕王朱祁钰监国,擢兵部尚书。于谦力排南迁之议,决策守京师,与诸大臣请郕王即位。瓦剌兵逼京师,督战,击退之。论功加封少保,总督军务,终迫也先遣使议和,使英宗得归。天顺元年因“谋逆”罪被冤杀。谥曰忠肃。有《于忠肃集》。于谦与岳飞、张煌言并称“西湖三杰”。 于谦的作品>>

猜您喜欢

忆老婢

于谦

吾家有老婢,行年近五十。wú jiā yǒu lǎo bì,xíng nián jìn wǔ shí。
虽云极丑陋,所幸少过失。suī yún jí chǒu lòu,suǒ xìng shǎo guò shī。
我昔少年时,垂髫发如漆。wǒ xī shǎo nián shí,chuí tiáo fā rú qī。
锐意取功名,辛苦事纸笔。ruì yì qǔ gōng míng,xīn kǔ shì zhǐ bǐ。
双亲命老婢,给使读书室。shuāng qīn mìng lǎo bì,gěi shǐ dú shū shì。
余时方气刚,未知抚爱术。yú shí fāng qì gāng,wèi zhī fǔ ài shù。
斯须不如意,骂詈信口出。sī xū bù rú yì,mà lì xìn kǒu chū。
老婢受不辞,未始怨且泣。lǎo bì shòu bù cí,wèi shǐ yuàn qiě qì。
我壮忝科名,旋登显要职。wǒ zhuàng tiǎn kē míng,xuán dēng xiǎn yào zhí。
老婢亦欣慰,且言所愿毕。lǎo bì yì xīn wèi,qiě yán suǒ yuàn bì。
家人自南来,致意我家室。jiā rén zì nán lái,zhì yì wǒ jiā shì。
此意久未报,吾心恒郁郁。cǐ yì jiǔ wèi bào,wú xīn héng yù yù。
作诗寄所怀,相见应有日。zuò shī jì suǒ huái,xiāng jiàn yīng yǒu rì。

无题

于谦

名节重泰山,利欲轻鸿毛。míng jié zhòng tài shān,lì yù qīng hóng máo。
所以古志士,终身甘缊袍。suǒ yǐ gǔ zhì shì,zhōng shēn gān yūn páo。
胡椒八百斛,千载遗腥臊。hú jiāo bā bǎi hú,qiān zài yí xīng sāo。
一钱付江水,死后有馀褒。yī qián fù jiāng shuǐ,sǐ hòu yǒu yú bāo。
苟图身富贵,朘剥民脂膏。gǒu tú shēn fù guì,zuī bō mín zhī gāo。
国法纵未及,公论安所逃。guó fǎ zòng wèi jí,gōng lùn ān suǒ táo。
作诗寄深意,感慨心忉忉。zuò shī jì shēn yì,gǎn kǎi xīn dāo dāo。

无题

于谦

篝灯夜窗下,抚卷坐来久。gōu dēng yè chuāng xià,fǔ juǎn zuò lái jiǔ。
泛观古豪杰,际遇良不偶。fàn guān gǔ háo jié,jì yù liáng bù ǒu。
伊周及房杜,股肱戴元首。yī zhōu jí fáng dù,gǔ gōng dài yuán shǒu。
韩范与富欧,曲蘖成醴酒。hán fàn yǔ fù ōu,qū niè chéng lǐ jiǔ。
勋业正当时,功名垂弗朽。xūn yè zhèng dāng shí,gōng míng chuí fú xiǔ。
李广命不侯,冯唐空白首。lǐ guǎng mìng bù hóu,féng táng kōng bái shǒu。
间关逐常调,遇事亦掣肘。jiān guān zhú cháng diào,yù shì yì chè zhǒu。
赋命有疾徐,奔竞适足丑。fù mìng yǒu jí xú,bēn jìng shì zú chǒu。
掩书对明月,且尽杯中酒。yǎn shū duì míng yuè,qiě jǐn bēi zhōng jiǔ。

日暮绛州道中

于谦

行行度山冈,望望指城郭。xíng xíng dù shān gāng,wàng wàng zhǐ chéng guō。
云收雨意散,天晚日色薄。yún shōu yǔ yì sàn,tiān wǎn rì sè báo。
万籁鸣笙竽,清风满岩壑。wàn lài míng shēng yú,qīng fēng mǎn yán hè。
虽云途路遥,此景殊不恶。suī yún tú lù yáo,cǐ jǐng shū bù è。

题壁间画

于谦

看山如看画,听水如听琴。kàn shān rú kàn huà,tīng shuǐ rú tīng qín。
水流碧溪转,山高白云深。shuǐ liú bì xī zhuǎn,shān gāo bái yún shēn。
俯仰天地间,万物本无心。fǔ yǎng tiān dì jiān,wàn wù běn wú xīn。
松风飒然来,为我涤烦襟。sōng fēng sà rán lái,wèi wǒ dí fán jīn。

题画二首

于谦

江村昨夜西风起,木叶萧萧堕江水。jiāng cūn zuó yè xī fēng qǐ,mù yè xiāo xiāo duò jiāng shuǐ。
水边蘋蓼正开花,妆点秋容画图里。shuǐ biān píng liǎo zhèng kāi huā,zhuāng diǎn qiū róng huà tú lǐ。
小舟一叶弄沧浪,钓得鲈鱼酒正香。xiǎo zhōu yī yè nòng cāng làng,diào dé lú yú jiǔ zhèng xiāng。
醉后狂歌惊宿雁,芦花两岸月苍苍。zuì hòu kuáng gē jīng sù yàn,lú huā liǎng àn yuè cāng cāng。

题画二首

于谦

同云蔽天风怒号,飞来雪片如鹅毛。tóng yún bì tiān fēng nù hào,fēi lái xuě piàn rú é máo。
须臾群峰失翠色,等闲平地生银涛。xū yú qún fēng shī cuì sè,děng xián píng dì shēng yín tāo。
探梅诗客多清趣,瘦蹇冲寒溪上去。tàn méi shī kè duō qīng qù,shòu jiǎn chōng hán xī shàng qù。
只闻风送暗香来,不识梅花在何处。zhǐ wén fēng sòng àn xiāng lái,bù shí méi huā zài hé chù。

寒夜煮茶歌

于谦

老夫不得寐,无奈更漏长。lǎo fū bù dé mèi,wú nài gèng lòu zhǎng。
霜痕月影与雪色,为我庭户增辉光。shuāng hén yuè yǐng yǔ xuě sè,wèi wǒ tíng hù zēng huī guāng。
直庐数椽少邻并,苦空寂寞如僧房。zhí lú shù chuán shǎo lín bìng,kǔ kōng jì mò rú sēng fáng。
萧条厨传无长物,地炉爇火烹茶汤。xiāo tiáo chú chuán wú zhǎng wù,dì lú ruò huǒ pēng chá tāng。
初如清波露蟹眼,次若轻车转羊肠。chū rú qīng bō lù xiè yǎn,cì ruò qīng chē zhuǎn yáng cháng。
须臾腾波鼓浪不可遏,展开雀舌浮甘香。xū yú téng bō gǔ làng bù kě è,zhǎn kāi què shé fú gān xiāng。
一瓯啜罢尘虑净,顿觉唇吻皆清凉。yī ōu chuài bà chén lǜ jìng,dùn jué chún wěn jiē qīng liáng。
胸中虽无文字五千卷,新诗亦足追晚唐。xiōng zhōng suī wú wén zì wǔ qiān juǎn,xīn shī yì zú zhuī wǎn táng。
玉川子,贫更狂。yù chuān zi,pín gèng kuáng。
书生本无富贵相,得意何必夸膏梁。shū shēng běn wú fù guì xiāng,dé yì hé bì kuā gāo liáng。

题苏武忠节图

于谦

南北分携别意深,相看彼此泪沾巾。nán běi fēn xié bié yì shēn,xiāng kàn bǐ cǐ lèi zhān jīn。
马蹄就道归乡国,雁足传书到上林。mǎ tí jiù dào guī xiāng guó,yàn zú chuán shū dào shàng lín。
耿耿孤忠天地老,萧萧衰鬓雪霜侵。gěng gěng gū zhōng tiān dì lǎo,xiāo xiāo shuāi bìn xuě shuāng qīn。
按图讲诵文山句,千古英雄共一心。àn tú jiǎng sòng wén shān jù,qiān gǔ yīng xióng gòng yī xīn。

除夕宿太原寒甚

于谦

寄语天涯客,轻寒底用愁。jì yǔ tiān yá kè,qīng hán dǐ yòng chóu。
春风来不远,只在屋东头。chūn fēng lái bù yuǎn,zhǐ zài wū dōng tóu。

见新月感怀

于谦

新月似银钩,弯弯挂客愁。xīn yuè shì yín gōu,wān wān guà kè chóu。
相思万里外,薄暮倚层楼。xiāng sī wàn lǐ wài,báo mù yǐ céng lóu。

荒村

于谦

村落甚荒凉,年年苦旱蝗。cūn luò shén huāng liáng,nián nián kǔ hàn huáng。
老翁佣纳债,稚子卖输粮。lǎo wēng yōng nà zhài,zhì zi mài shū liáng。
壁破风生屋,梁颓月堕床。bì pò fēng shēng wū,liáng tuí yuè duò chuáng。
那知牧民者,不肯报灾伤。nà zhī mù mín zhě,bù kěn bào zāi shāng。