古诗词

题李景昌竹间书舍图

于谦

万玉萧森绕四檐,坐来惟觉雨纤纤。wàn yù xiāo sēn rào sì yán,zuò lái wéi jué yǔ xiān xiān。
小窗展卷循环诵,古鼎焚香取次添。xiǎo chuāng zhǎn juǎn xún huán sòng,gǔ dǐng fén xiāng qǔ cì tiān。
爽籁随风来净几,清阴和月度疏帘。shuǎng lài suí fēng lái jìng jǐ,qīng yīn hé yuè dù shū lián。
应知此地藏修者,蚤晚蜚声不久淹。yīng zhī cǐ dì cáng xiū zhě,zǎo wǎn fēi shēng bù jiǔ yān。
于谦

于谦

于谦(1398年5月13日-1457年2月16日),字廷益,号节庵,官至少保,世称于少保。汉族,明朝浙江承宣布政使司杭州钱塘县人。因参与平定汉王朱高煦谋反有功,得到明宣宗器重,担任明朝山西河南巡抚。明英宗时期,因得罪王振下狱,后释放,起为兵部侍郎。土木之变后英宗被俘,郕王朱祁钰监国,擢兵部尚书。于谦力排南迁之议,决策守京师,与诸大臣请郕王即位。瓦剌兵逼京师,督战,击退之。论功加封少保,总督军务,终迫也先遣使议和,使英宗得归。天顺元年因“谋逆”罪被冤杀。谥曰忠肃。有《于忠肃集》。于谦与岳飞、张煌言并称“西湖三杰”。 于谦的作品>>

猜您喜欢

余吾道中

于谦

荒村古路人烟少,零落邮亭屋数椽。huāng cūn gǔ lù rén yān shǎo,líng luò yóu tíng wū shù chuán。
野渡冰生寒雪后,遥山鸟没夕阳边。yě dù bīng shēng hán xuě hòu,yáo shān niǎo méi xī yáng biān。
思家怅望频回首,信马徐行懒著鞭。sī jiā chàng wàng pín huí shǒu,xìn mǎ xú xíng lǎn zhù biān。
归计不知何日定,眼前风景又残年。guī jì bù zhī hé rì dìng,yǎn qián fēng jǐng yòu cán nián。

再赋严宪副梅花

于谦

莫笑疏花冒冷开,调羹滋味已胚胎。mò xiào shū huā mào lěng kāi,diào gēng zī wèi yǐ pēi tāi。
数声笛向风前奏,一脉春从天上来。shù shēng dí xiàng fēng qián zòu,yī mài chūn cóng tiān shàng lái。
清白可能陪雪月,孤高元不惹尘埃。qīng bái kě néng péi xuě yuè,gū gāo yuán bù rě chén āi。
暗香真入蛟龙窟,绝胜飘零点翠苔。àn xiāng zhēn rù jiāo lóng kū,jué shèng piāo líng diǎn cuì tái。

春寒忆家

于谦

碧纱窗外北风多,镇日轻寒可奈何。bì shā chuāng wài běi fēng duō,zhèn rì qīng hán kě nài hé。
岁月无情人自老,江山如故客重过。suì yuè wú qíng rén zì lǎo,jiāng shān rú gù kè zhòng guò。
桃花深院飘红雨,杜若芳洲泛绿波。táo huā shēn yuàn piāo hóng yǔ,dù ruò fāng zhōu fàn lǜ bō。
谩说故园春景好,不堪归计又蹉跎。mán shuō gù yuán chūn jǐng hǎo,bù kān guī jì yòu cuō tuó。

重过天井关回辙庙

于谦

天井关前策马过,道彷古庙郁嵯峨。tiān jǐng guān qián cè mǎ guò,dào páng gǔ miào yù cuó é。
石留辙迹深如许,道在人心耿不磨。shí liú zhé jì shēn rú xǔ,dào zài rén xīn gěng bù mó。
残雪初消山似洗,暖风才动鸟如歌。cán xuě chū xiāo shān shì xǐ,nuǎn fēng cái dòng niǎo rú gē。
自缘景物萦怀抱,莫怪重来感慨多。zì yuán jǐng wù yíng huái bào,mò guài zhòng lái gǎn kǎi duō。

长子县与同年彭绣衣会宿而别悠然怀思

于谦

绣衣使者旧同年,文采声华众所传。xiù yī shǐ zhě jiù tóng nián,wén cǎi shēng huá zhòng suǒ chuán。
出宪远巡三晋地,行囊不贮一文钱。chū xiàn yuǎn xún sān jìn dì,xíng náng bù zhù yī wén qián。
衔杯彼此俱成醉,上马东西各举鞭。xián bēi bǐ cǐ jù chéng zuì,shàng mǎ dōng xī gè jǔ biān。
明日五攒山下路,不堪回首思茫然。míng rì wǔ zǎn shān xià lù,bù kān huí shǒu sī máng rán。

登楼感怀

于谦

晚来无事漫登楼,曲曲栏干总是愁。wǎn lái wú shì màn dēng lóu,qū qū lán gàn zǒng shì chóu。
渺渺乡关何日到,茫茫天地此生浮。miǎo miǎo xiāng guān hé rì dào,máng máng tiān dì cǐ shēng fú。
太行有路东西去,汾水无情日夜流。tài xíng yǒu lù dōng xī qù,fén shuǐ wú qíng rì yè liú。
华发苍颜成底事,可能辜负钓鱼舟。huá fā cāng yán chéng dǐ shì,kě néng gū fù diào yú zhōu。

陈绣衣席上醉归口占一律

于谦

停杯不饮意如何,更漏沉沉夜半过。tíng bēi bù yǐn yì rú hé,gèng lòu chén chén yè bàn guò。
宝篆随风香卷雾,金樽映月酒生波。bǎo zhuàn suí fēng xiāng juǎn wù,jīn zūn yìng yuè jiǔ shēng bō。
休嫌白发欢娱少,自信青云意气多。xiū xián bái fā huān yú shǎo,zì xìn qīng yún yì qì duō。
扶醉归来清兴阔,乘槎直欲泛银河。fú zuì guī lái qīng xīng kuò,chéng chá zhí yù fàn yín hé。

闻都御史顾公致政有喜

于谦

天上归来两鬓苍,故园草木尽辉光。tiān shàng guī lái liǎng bìn cāng,gù yuán cǎo mù jǐn huī guāng。
功成却喜恩荣厚,身退从知姓字香。gōng chéng què xǐ ēn róng hòu,shēn tuì cóng zhī xìng zì xiāng。
林下且消闲岁月,台端犹忆旧冰霜。lín xià qiě xiāo xián suì yuè,tái duān yóu yì jiù bīng shuāng。
春风诗客从容处,重睹群英会洛阳。chūn fēng shī kè cóng róng chù,zhòng dǔ qún yīng huì luò yáng。

闻蝉声

于谦

密槐高柳覆华堂,满地薰风白昼长。mì huái gāo liǔ fù huá táng,mǎn dì xūn fēng bái zhòu zhǎng。
却怪蝉声惊客思,不容蝶梦到吾乡。què guài chán shēng jīng kè sī,bù róng dié mèng dào wú xiāng。
清高最喜含朝露,断续何须怨夕阳。qīng gāo zuì xǐ hán cháo lù,duàn xù hé xū yuàn xī yáng。
蚤晚凉飙天际起,万山秋色又苍苍。zǎo wǎn liáng biāo tiān jì qǐ,wàn shān qiū sè yòu cāng cāng。

秋晚行山西道中

于谦

暮云收尽雨初晴,马首关山路几程。mù yún shōu jǐn yǔ chū qíng,mǎ shǒu guān shān lù jǐ chéng。
落日旌旗迎使节,西风鼓角动边城。luò rì jīng qí yíng shǐ jié,xī fēng gǔ jiǎo dòng biān chéng。
溪流清见行人影,霜信寒催过雁声。xī liú qīng jiàn xíng rén yǐng,shuāng xìn hán cuī guò yàn shēng。
最喜田家生事足,村村笑语乐秋成。zuì xǐ tián jiā shēng shì zú,cūn cūn xiào yǔ lè qiū chéng。

壁间画潇湘入景

于谦

烟寺微茫几杵钟,渔村斜映夕阳红。yān sì wēi máng jǐ chǔ zhōng,yú cūn xié yìng xī yáng hóng。
平沙落雁迷轻霭,远浦归帆趁便风。píng shā luò yàn mí qīng ǎi,yuǎn pǔ guī fān chèn biàn fēng。
山市微岚孤屿断,江天欲雪暮云同。shān shì wēi lán gū yǔ duàn,jiāng tiān yù xuě mù yún tóng。
洞庭月色潇湘雨,想像阴晴似梦中。dòng tíng yuè sè xiāo xiāng yǔ,xiǎng xiàng yīn qíng shì mèng zhōng。

问月

于谦

凭阑笑语问姮娥,时缺时圆意若何。píng lán xiào yǔ wèn héng é,shí quē shí yuán yì ruò hé。
底事生成蟾皎洁,谁人种得桂婆娑。dǐ shì shēng chéng chán jiǎo jié,shuí rén zhǒng dé guì pó suō。
霓裳旧曲曾传否,玉兔灵丹肯与么。ní shang jiù qū céng chuán fǒu,yù tù líng dān kěn yǔ me。
不信冰轮高几许,清光能得遍山河。bù xìn bīng lún gāo jǐ xǔ,qīng guāng néng dé biàn shān hé。

秋日经太行

于谦

茫茫远树隔烟霏,猎猎西风振客衣。máng máng yuǎn shù gé yān fēi,liè liè xī fēng zhèn kè yī。
山雨未晴岚气湿,溪流欲尽水声微。shān yǔ wèi qíng lán qì shī,xī liú yù jǐn shuǐ shēng wēi。
回车庙古丹青老,碗子城荒草木稀。huí chē miào gǔ dān qīng lǎo,wǎn zi chéng huāng cǎo mù xī。
珍重狄公千载意,马头重见白云飞。zhēn zhòng dí gōng qiān zài yì,mǎ tóu zhòng jiàn bái yún fēi。

秋日经太行

于谦

路绕羊肠蹑屐跻,万山金碧总堪题。lù rào yáng cháng niè jī jī,wàn shān jīn bì zǒng kān tí。
举头日月中天近,极目乾坤五岳低。jǔ tóu rì yuè zhōng tiān jìn,jí mù qián kūn wǔ yuè dī。
自笑盐车骐骥厄,谁怜枳棘凤凰栖。zì xiào yán chē qí jì è,shuí lián zhǐ jí fèng huáng qī。
欲投古寺禅房宿,喜见僧归落日西。yù tóu gǔ sì chán fáng sù,xǐ jiàn sēng guī luò rì xī。

秋风

于谦

萧萧入夜动清商,披拂园林草木黄。xiāo xiāo rù yè dòng qīng shāng,pī fú yuán lín cǎo mù huáng。
快意扫除天下热,可人吹送枕边凉。kuài yì sǎo chú tiān xià rè,kě rén chuī sòng zhěn biān liáng。
荻花枫叶愁江渚,莼菜鲈鱼忆故乡。dí huā fēng yè chóu jiāng zhǔ,chún cài lú yú yì gù xiāng。
万里碧天云散尽,冲开征雁不成行。wàn lǐ bì tiān yún sàn jǐn,chōng kāi zhēng yàn bù chéng xíng。