古诗词

元日寓太原分司独坐感怀

于谦

客中况味似枯禅,岁月无情任转迁。kè zhōng kuàng wèi shì kū chán,suì yuè wú qíng rèn zhuǎn qiān。
不是五更闻爆竹,那知今日是新年。bù shì wǔ gèng wén bào zhú,nà zhī jīn rì shì xīn nián。
于谦

于谦

于谦(1398年5月13日-1457年2月16日),字廷益,号节庵,官至少保,世称于少保。汉族,明朝浙江承宣布政使司杭州钱塘县人。因参与平定汉王朱高煦谋反有功,得到明宣宗器重,担任明朝山西河南巡抚。明英宗时期,因得罪王振下狱,后释放,起为兵部侍郎。土木之变后英宗被俘,郕王朱祁钰监国,擢兵部尚书。于谦力排南迁之议,决策守京师,与诸大臣请郕王即位。瓦剌兵逼京师,督战,击退之。论功加封少保,总督军务,终迫也先遣使议和,使英宗得归。天顺元年因“谋逆”罪被冤杀。谥曰忠肃。有《于忠肃集》。于谦与岳飞、张煌言并称“西湖三杰”。 于谦的作品>>

猜您喜欢

春风

于谦

荡漾无端入画堂,帘栊微动昼初长。dàng yàng wú duān rù huà táng,lián lóng wēi dòng zhòu chū zhǎng。
暖催花底莺声滑,轻拂檐前燕翅忙。nuǎn cuī huā dǐ yīng shēng huá,qīng fú yán qián yàn chì máng。
酒醒香尘凝座榻,梦回芳草满池塘。jiǔ xǐng xiāng chén níng zuò tà,mèng huí fāng cǎo mǎn chí táng。
飘扬不解留春住,又逐秋千度粉墙。piāo yáng bù jiě liú chūn zhù,yòu zhú qiū qiān dù fěn qiáng。

忆晋祠风景且以致望雨之意

于谦

悬瓮山前境趣幽,邑人云是小瀛洲。xuán wèng shān qián jìng qù yōu,yì rén yún shì xiǎo yíng zhōu。
群峰环耸青螺髻,合涧中分碧玉流。qún fēng huán sǒng qīng luó jì,hé jiàn zhōng fēn bì yù liú。
出洞神龙和雾起,淩波仙女弄珠游。chū dòng shén lóng hé wù qǐ,líng bō xiān nǚ nòng zhū yóu。
愿将一掬灵祠水,散作甘霖遍九州。yuàn jiāng yī jū líng cí shuǐ,sàn zuò gān lín biàn jiǔ zhōu。

夜宿山馆书怀

于谦

萧然山馆似僧房,三尺寒檠一炷香。xiāo rán shān guǎn shì sēng fáng,sān chǐ hán qíng yī zhù xiāng。
风卷松涛清入梦,窗涵月色冷侵床。fēng juǎn sōng tāo qīng rù mèng,chuāng hán yuè sè lěng qīn chuáng。
倦来不觉良宵短,明发从教去路长。juàn lái bù jué liáng xiāo duǎn,míng fā cóng jiào qù lù zhǎng。
但愿两藩民物阜,不知何处是他乡。dàn yuàn liǎng fān mín wù fù,bù zhī hé chù shì tā xiāng。

薇垣春晓为山西王大参赋

于谦

漏渴铜龙报晓衙,月钩犹在紫薇花。lòu kě tóng lóng bào xiǎo yá,yuè gōu yóu zài zǐ wēi huā。
分藩任重数千里,化笔春回百万家。fēn fān rèn zhòng shù qiān lǐ,huà bǐ chūn huí bǎi wàn jiā。
香爇雕盘笼睡鸭,镫辉青琐散栖鸦。xiāng ruò diāo pán lóng shuì yā,dèng huī qīng suǒ sàn qī yā。
相看旦气清如水,坐待金乌出海霞。xiāng kàn dàn qì qīng rú shuǐ,zuò dài jīn wū chū hǎi xiá。

春水

于谦

东风鼓浪散轻冰,万顷玻璃一望平。dōng fēng gǔ làng sàn qīng bīng,wàn qǐng bō lí yī wàng píng。
白鸟下来分细榖,锦鳞惊跃破浮萍。bái niǎo xià lái fēn xì gǔ,jǐn lín jīng yuè pò fú píng。
临流画阁图中见,载酒楼船镜里行。lín liú huà gé tú zhōng jiàn,zài jiǔ lóu chuán jìng lǐ xíng。
安得天瓢都挽取,化为甘雨润苍生。ān dé tiān piáo dōu wǎn qǔ,huà wèi gān yǔ rùn cāng shēng。

忆璚英

于谦

璚英一别已三年,梦里常看在膝前。qióng yīng yī bié yǐ sān nián,mèng lǐ cháng kàn zài xī qián。
婉娩性情端可爱,娇痴态度亦堪怜。wǎn miǎn xìng qíng duān kě ài,jiāo chī tài dù yì kān lián。
诵诗未解知音节,索果惟应破俸钱。sòng shī wèi jiě zhī yīn jié,suǒ guǒ wéi yīng pò fèng qián。
白发双亲在堂上,关心为尔更凄然。bái fā shuāng qīn zài táng shàng,guān xīn wèi ěr gèng qī rán。

连日灯花鹊噪漫成

于谦

夜看银台吐绛花,晓闻灵鹊噪檐牙。yè kàn yín tái tǔ jiàng huā,xiǎo wén líng què zào yán yá。
民安足遂中心愿,年壮何妨到处家。mín ān zú suì zhōng xīn yuàn,nián zhuàng hé fáng dào chù jiā。
得失纷纷随梦蝶,公私扰扰付鸣蛙。dé shī fēn fēn suí mèng dié,gōng sī rǎo rǎo fù míng wā。
晚香好在东篱菊,相伴秋霜入鬓华。wǎn xiāng hǎo zài dōng lí jú,xiāng bàn qiū shuāng rù bìn huá。

雪霁之夕闻檐溜有声因赋

于谦

人皆愁听客中雨,我独喜闻窗外声。rén jiē chóu tīng kè zhōng yǔ,wǒ dú xǐ wén chuāng wài shēng。
报国常怀丰稔念,关心不是别离情。bào guó cháng huái fēng rěn niàn,guān xīn bù shì bié lí qíng。
沾濡最爱滋群品,点滴何妨到五更。zhān rú zuì ài zī qún pǐn,diǎn dī hé fáng dào wǔ gèng。
倏起披衣成兀坐,焚香读易候天明。shū qǐ pī yī chéng wù zuò,fén xiāng dú yì hòu tiān míng。

阅武

于谦

圣主当天致太平,守臣阅武向边城。shèng zhǔ dāng tiān zhì tài píng,shǒu chén yuè wǔ xiàng biān chéng。
一川花弄旌旗影,八面风传鼓角声。yī chuān huā nòng jīng qí yǐng,bā miàn fēng chuán gǔ jiǎo shēng。
羽镞穿云夸电疾,戈矛映日斗霜明。yǔ zú chuān yún kuā diàn jí,gē máo yìng rì dòu shuāng míng。
三军锐气能如此,会缚戎王献玉京。sān jūn ruì qì néng rú cǐ,huì fù róng wáng xiàn yù jīng。

嗽疾达旦不寐

于谦

寒疾攻人寐不成,惺惺欹枕候天明。hán jí gōng rén mèi bù chéng,xīng xīng yī zhěn hòu tiān míng。
十朝九病非无药,一刻千金浪得名。shí cháo jiǔ bìng fēi wú yào,yī kè qiān jīn làng dé míng。
恋阙心驰京国路,思亲肠断武林城。liàn quē xīn chí jīng guó lù,sī qīn cháng duàn wǔ lín chéng。
男儿此外无他事,莫笑浮名绊此生。nán ér cǐ wài wú tā shì,mò xiào fú míng bàn cǐ shēng。

咏煤炭

于谦

凿开混沌得乌金,藏蓄阳和意最深。záo kāi hùn dùn dé wū jīn,cáng xù yáng hé yì zuì shēn。
爝火燃回春浩浩,洪炉照破夜沉沉。jué huǒ rán huí chūn hào hào,hóng lú zhào pò yè chén chén。
鼎彝元赖生成力,铁石犹存死后心。dǐng yí yuán lài shēng chéng lì,tiě shí yóu cún sǐ hòu xīn。
但愿苍生俱饱暖,不辞辛苦出山林。dàn yuàn cāng shēng jù bǎo nuǎn,bù cí xīn kǔ chū shān lín。

天门山

于谦

天门山峙近西偏,屹立芙蓉翠插天。tiān mén shān zhì jìn xī piān,yì lì fú róng cuì chā tiān。
六月冈峦飞雨雪,四时草木吐云烟。liù yuè gāng luán fēi yǔ xuě,sì shí cǎo mù tǔ yún yān。
鸟飞不过岩头石,人渴难寻涧底泉。niǎo fēi bù guò yán tóu shí,rén kě nán xún jiàn dǐ quán。
安得六丁施斧凿,滔滔车马信平川。ān dé liù dīng shī fǔ záo,tāo tāo chē mǎ xìn píng chuān。

观书

于谦

书卷多情似故人,晨昏忧乐每相亲。shū juǎn duō qíng shì gù rén,chén hūn yōu lè měi xiāng qīn。
眼前直下三千字,胸次全无一点尘。yǎn qián zhí xià sān qiān zì,xiōng cì quán wú yī diǎn chén。
活水源流随处满,东风花柳逐时新。huó shuǐ yuán liú suí chù mǎn,dōng fēng huā liǔ zhú shí xīn。
金鞍玉勒寻芳客,未信吾庐别有春。jīn ān yù lēi xún fāng kè,wèi xìn wú lú bié yǒu chūn。

落花

于谦

半随流水半随尘,断送韶光恼杀人。bàn suí liú shuǐ bàn suí chén,duàn sòng sháo guāng nǎo shā rén。
蜂蝶有情悲寂寞,园林无处觅精神。fēng dié yǒu qíng bēi jì mò,yuán lín wú chù mì jīng shén。
眼前红雨飘零尽,阶下苍苔点缀新。yǎn qián hóng yǔ piāo líng jǐn,jiē xià cāng tái diǎn zhuì xīn。
分付家童莫轻扫,醉眠还胜锦为茵。fēn fù jiā tóng mò qīng sǎo,zuì mián hái shèng jǐn wèi yīn。

飞絮

于谦

飘飘随意点轻裘,播荡东风不自由。piāo piāo suí yì diǎn qīng qiú,bō dàng dōng fēng bù zì yóu。
乱逐红尘迷客路,轻随彩燕入歌楼。luàn zhú hóng chén mí kè lù,qīng suí cǎi yàn rù gē lóu。
梁园飞雪惊春梦,渭水斜阳送客愁。liáng yuán fēi xuě jīng chūn mèng,wèi shuǐ xié yáng sòng kè chóu。
莫向樽前苦惆怅,绿阴还在粉墙头。mò xiàng zūn qián kǔ chóu chàng,lǜ yīn hái zài fěn qiáng tóu。
3571234567»