古诗词

读参同契有感

于谦

蓬岛瀛洲事渺茫,婴儿姹女竟分张。péng dǎo yíng zhōu shì miǎo máng,yīng ér chà nǚ jìng fēn zhāng。
仙凡自古云泥隔,空读人间不死方。xiān fán zì gǔ yún ní gé,kōng dú rén jiān bù sǐ fāng。
于谦

于谦

于谦(1398年5月13日-1457年2月16日),字廷益,号节庵,官至少保,世称于少保。汉族,明朝浙江承宣布政使司杭州钱塘县人。因参与平定汉王朱高煦谋反有功,得到明宣宗器重,担任明朝山西河南巡抚。明英宗时期,因得罪王振下狱,后释放,起为兵部侍郎。土木之变后英宗被俘,郕王朱祁钰监国,擢兵部尚书。于谦力排南迁之议,决策守京师,与诸大臣请郕王即位。瓦剌兵逼京师,督战,击退之。论功加封少保,总督军务,终迫也先遣使议和,使英宗得归。天顺元年因“谋逆”罪被冤杀。谥曰忠肃。有《于忠肃集》。于谦与岳飞、张煌言并称“西湖三杰”。 于谦的作品>>

猜您喜欢

过南阳挽孔明

于谦

三面英雄正角持,孤臣生死系安危。sān miàn yīng xióng zhèng jiǎo chí,gū chén shēng sǐ xì ān wēi。
大星不向营前坠,混一寰区未可知。dà xīng bù xiàng yíng qián zhuì,hùn yī huán qū wèi kě zhī。

过彭祖店

于谦

年垂八百竟如何,终见浮生逐逝波。nián chuí bā bǎi jìng rú hé,zhōng jiàn fú shēng zhú shì bō。
服御无人传秘诀,道彷高冢谩嵯峨。fú yù wú rén chuán mì jué,dào páng gāo zhǒng mán cuó é。

雪晴

于谦

日照九逵银路直,天开四面玉楼寒。rì zhào jiǔ kuí yín lù zhí,tiān kāi sì miàn yù lóu hán。
无边景物谁收拾,分付诗人独倚栏。wú biān jǐng wù shuí shōu shí,fēn fù shī rén dú yǐ lán。

晓起感怀

于谦

钟声惊散树头鸦,窗户微明月影斜。zhōng shēng jīng sàn shù tóu yā,chuāng hù wēi míng yuè yǐng xié。
镜里衰颜随节换,数茎白发映乌纱。jìng lǐ shuāi yán suí jié huàn,shù jīng bái fā yìng wū shā。

无题

于谦

莫向东风折柳枝,柳枝才折便兴思。mò xiàng dōng fēng zhé liǔ zhī,liǔ zhī cái zhé biàn xīng sī。
红尘鞍马红亭路,却似当年送别时。hóng chén ān mǎ hóng tíng lù,què shì dāng nián sòng bié shí。

春日野景

于谦

柳条才老杏花繁,红绿参差出短垣。liǔ tiáo cái lǎo xìng huā fán,hóng lǜ cān chà chū duǎn yuán。
野犬数声迎客吠,屋头风细酒旗翻。yě quǎn shù shēng yíng kè fèi,wū tóu fēng xì jiǔ qí fān。

自叹

于谦

红尘踪迹厌驱驰,况复年来两鬓丝。hóng chén zōng jì yàn qū chí,kuàng fù nián lái liǎng bìn sī。
扰扰太行南北路,不知何日是归期。rǎo rǎo tài xíng nán běi lù,bù zhī hé rì shì guī qī。

宿仁义驿

于谦

公馆萧条野水边,山深地僻少人烟。gōng guǎn xiāo tiáo yě shuǐ biān,shān shēn dì pì shǎo rén yān。
窗风吹梦不成寐,独拥青绫思悄然。chuāng fēng chuī mèng bù chéng mèi,dú yōng qīng líng sī qiāo rán。

清源分司林檎花

于谦

茏葱一树玉生香,半露晴梢出短墙。lóng cōng yī shù yù shēng xiāng,bàn lù qíng shāo chū duǎn qiáng。
冷淡不关蜂蝶梦,可能无语怨韶光。lěng dàn bù guān fēng dié mèng,kě néng wú yǔ yuàn sháo guāng。

顾生葵庵卷

于谦

南薰荐爽入瑶琴,户外茙葵锦作林。nán xūn jiàn shuǎng rù yáo qín,hù wài róng kuí jǐn zuò lín。
不是贪看好颜色,只怜一点向阳心。bù shì tān kàn hǎo yán sè,zhǐ lián yī diǎn xiàng yáng xīn。

题画菜

于谦

青紫均沾雨露恩,一团生意淡中存。qīng zǐ jūn zhān yǔ lù ēn,yī tuán shēng yì dàn zhōng cún。
食前方丈倘来物,大节还须咬菜根。shí qián fāng zhàng tǎng lái wù,dà jié hái xū yǎo cài gēn。

春圃生意图

于谦

膏粱难近腹中书,赖有群蔬荐客厨。gāo liáng nán jìn fù zhōng shū,lài yǒu qún shū jiàn kè chú。
不独澹然忘世味,更存生意满寰区。bù dú dàn rán wàng shì wèi,gèng cún shēng yì mǎn huán qū。

题蒲萄图

于谦

一夜轰雷震九垓,明珠幻出老龙腮。yī yè hōng léi zhèn jiǔ gāi,míng zhū huàn chū lǎo lóng sāi。
摘来酿酒三千斛,献作吾皇万寿杯。zhāi lái niàng jiǔ sān qiān hú,xiàn zuò wú huáng wàn shòu bēi。

题画

于谦

负重那堪路更赊,行行未得到山家。fù zhòng nà kān lù gèng shē,xíng xíng wèi dé dào shān jiā。
老妻稚子应相望,回首柴门日欲斜。lǎo qī zhì zi yīng xiāng wàng,huí shǒu chái mén rì yù xié。

栖霞亭卷二首

于谦

丹成随处是仙家,何必蟠桃万树花。dān chéng suí chù shì xiān jiā,hé bì pán táo wàn shù huā。
叠膝茅亭心似水,流光满目绚丹霞。dié xī máo tíng xīn shì shuǐ,liú guāng mǎn mù xuàn dān xiá。