古诗词

题苏武忠节图

于谦

南北分携别意深,相看彼此泪沾巾。nán běi fēn xié bié yì shēn,xiāng kàn bǐ cǐ lèi zhān jīn。
马蹄就道归乡国,雁足传书到上林。mǎ tí jiù dào guī xiāng guó,yàn zú chuán shū dào shàng lín。
耿耿孤忠天地老,萧萧衰鬓雪霜侵。gěng gěng gū zhōng tiān dì lǎo,xiāo xiāo shuāi bìn xuě shuāng qīn。
按图讲诵文山句,千古英雄共一心。àn tú jiǎng sòng wén shān jù,qiān gǔ yīng xióng gòng yī xīn。
于谦

于谦

于谦(1398年5月13日-1457年2月16日),字廷益,号节庵,官至少保,世称于少保。汉族,明朝浙江承宣布政使司杭州钱塘县人。因参与平定汉王朱高煦谋反有功,得到明宣宗器重,担任明朝山西河南巡抚。明英宗时期,因得罪王振下狱,后释放,起为兵部侍郎。土木之变后英宗被俘,郕王朱祁钰监国,擢兵部尚书。于谦力排南迁之议,决策守京师,与诸大臣请郕王即位。瓦剌兵逼京师,督战,击退之。论功加封少保,总督军务,终迫也先遣使议和,使英宗得归。天顺元年因“谋逆”罪被冤杀。谥曰忠肃。有《于忠肃集》。于谦与岳飞、张煌言并称“西湖三杰”。 于谦的作品>>

猜您喜欢

并州五月中旬雨未沾足而风气萧然与清秋无异感而赋此

于谦

客怀摇落向并州,五月萧然似九秋。kè huái yáo luò xiàng bìng zhōu,wǔ yuè xiāo rán shì jiǔ qiū。
午榻清风闲白羽,夜窗寒梦怯黄紬。wǔ tà qīng fēng xián bái yǔ,yè chuāng hán mèng qiè huáng chóu。
树阴惨地云遮日,岚气飞檐雨入楼。shù yīn cǎn dì yún zhē rì,lán qì fēi yán yǔ rù lóu。
离思宦情千万种,都随景物到心头。lí sī huàn qíng qiān wàn zhǒng,dōu suí jǐng wù dào xīn tóu。

祈雨蔬食

于谦

苜蓿盘中意味长,经旬不近酒杯香。mù xu pán zhōng yì wèi zhǎng,jīng xún bù jìn jiǔ bēi xiāng。
亦知厚禄惭司马,且守清斋学太常。yì zhī hòu lù cán sī mǎ,qiě shǒu qīng zhāi xué tài cháng。
客底情怀空抑郁,冥中感应岂微茫。kè dǐ qíng huái kōng yì yù,míng zhōng gǎn yīng qǐ wēi máng。
黄齑百瓮皆前定,助我平生铁石肠。huáng jī bǎi wèng jiē qián dìng,zhù wǒ píng shēng tiě shí cháng。

新城请水祈雨有应

于谦

椷香百里叩龙祠,乞得灵泉浸柳枝。jiān xiāng bǎi lǐ kòu lóng cí,qǐ dé líng quán jìn liǔ zhī。
酌水献花罗父老,吹箫击鼓走童儿。zhuó shuǐ xiàn huā luó fù lǎo,chuī xiāo jī gǔ zǒu tóng ér。
神风静默云生石,和气薰蒸雨应时。shén fēng jìng mò yún shēng shí,hé qì xūn zhēng yǔ yīng shí。
顷刻寰区生意足,从知天地本无私。qǐng kè huán qū shēng yì zú,cóng zhī tiān dì běn wú sī。

病起登楼

于谦

晚来扶病强登楼,迢递山川入远眸。wǎn lái fú bìng qiáng dēng lóu,tiáo dì shān chuān rù yuǎn móu。
紫塞接连沙漠去,黄河还绕郡城流。zǐ sāi jiē lián shā mò qù,huáng hé hái rào jùn chéng liú。
天涯芳草重重恨,风外飞花点点愁。tiān yá fāng cǎo zhòng zhòng hèn,fēng wài fēi huā diǎn diǎn chóu。
往事惊心如梦寐,几回翘首望神州。wǎng shì jīng xīn rú mèng mèi,jǐ huí qiào shǒu wàng shén zhōu。

新柳

于谦

不禁风力强扶持,袅袅楼前舞瘦枝。bù jìn fēng lì qiáng fú chí,niǎo niǎo lóu qián wǔ shòu zhī。
远客临行应着眼,佳人才唱却颦眉。yuǎn kè lín xíng yīng zhe yǎn,jiā rén cái chàng què pín méi。
飞花未睹漫天雪,弄影先看拂地丝。fēi huā wèi dǔ màn tiān xuě,nòng yǐng xiān kàn fú dì sī。
立马树边无限意,黄鹂声在最高枝。lì mǎ shù biān wú xiàn yì,huáng lí shēng zài zuì gāo zhī。

过方山

于谦

马蹄历尽万重山,霄汉相离咫尺间。mǎ tí lì jǐn wàn zhòng shān,xiāo hàn xiāng lí zhǐ chǐ jiān。
白石清泉堪枕漱,丹崖翠壁倦跻攀。bái shí qīng quán kān zhěn shù,dān yá cuì bì juàn jī pān。
雨馀林外群芳歇,烟瞑松头一鹤还。yǔ yú lín wài qún fāng xiē,yān míng sōng tóu yī hè hái。
迢递客途无限意,强将诗句解愁颜。tiáo dì kè tú wú xiàn yì,qiáng jiāng shī jù jiě chóu yán。

七夕感兴

于谦

烛烬香销夜漏迟,人间天上共佳期。zhú jìn xiāng xiāo yè lòu chí,rén jiān tiān shàng gòng jiā qī。
女牛有约通银汉,儿女虚传送彩丝。nǚ niú yǒu yuē tōng yín hàn,ér nǚ xū chuán sòng cǎi sī。
月色冷侵丹桂影,露华凉沁碧梧枝。yuè sè lěng qīn dān guì yǐng,lù huá liáng qìn bì wú zhī。
客窗孤枕难成寐,卧听谁家玉笛吹。kè chuāng gū zhěn nán chéng mèi,wò tīng shuí jiā yù dí chuī。

离京

于谦

亲朋且莫唱离歌,垂老其如远别何。qīn péng qiě mò chàng lí gē,chuí lǎo qí rú yuǎn bié hé。
白发渐从愁里长,青春半向客中过。bái fā jiàn cóng chóu lǐ zhǎng,qīng chūn bàn xiàng kè zhōng guò。
山寒日落人烟少,月冷江空雁阵多。shān hán rì luò rén yān shǎo,yuè lěng jiāng kōng yàn zhèn duō。
今夜客窗孤枕上,可能无梦到銮坡。jīn yè kè chuāng gū zhěn shàng,kě néng wú mèng dào luán pō。

夜坐

于谦

银台火冷坠灯花,粉堞霜寒咽鼓笳。yín tái huǒ lěng zhuì dēng huā,fěn dié shuāng hán yàn gǔ jiā。
窗月照来人影瘦,边风吹散雁行斜。chuāng yuè zhào lái rén yǐng shòu,biān fēng chuī sàn yàn xíng xié。
情多转觉孤怀切,老近生憎两鬓华。qíng duō zhuǎn jué gū huái qiè,lǎo jìn shēng zēng liǎng bìn huá。
坐久无聊才就枕,却惊梦里得还家。zuò jiǔ wú liáo cái jiù zhěn,què jīng mèng lǐ dé hái jiā。

春昼

于谦

萧条候馆度芳春,暗惜韶光过眼新。xiāo tiáo hòu guǎn dù fāng chūn,àn xī sháo guāng guò yǎn xīn。
草色入帘闲白昼,花阴满地隔红尘。cǎo sè rù lián xián bái zhòu,huā yīn mǎn dì gé hóng chén。
从知处世若大梦,何用浮名绊此身。cóng zhī chù shì ruò dà mèng,hé yòng fú míng bàn cǐ shēn。
十里湖边三亩宅,青山应笑未归人。shí lǐ hú biān sān mǔ zhái,qīng shān yīng xiào wèi guī rén。

于谦

随分生涯一叶舟,利名不到钓竿头。suí fēn shēng yá yī yè zhōu,lì míng bù dào diào gān tóu。
桃香浪暖三春雨,木落江空万顷秋。táo xiāng làng nuǎn sān chūn yǔ,mù luò jiāng kōng wàn qǐng qiū。
渭水西风吹鹤发,严滩孤月照羊裘。wèi shuǐ xī fēng chuī hè fā,yán tān gū yuè zhào yáng qiú。
悠悠往事何须问,酒美鱼鲜醉即休。yōu yōu wǎng shì hé xū wèn,jiǔ měi yú xiān zuì jí xiū。

于谦

清时幸作太平民,绕屋田园未是贫。qīng shí xìng zuò tài píng mín,rào wū tián yuán wèi shì pín。
数口生涯资五榖,一年辛苦在三春。shù kǒu shēng yá zī wǔ gǔ,yī nián xīn kǔ zài sān chūn。
生憎稚子扶犁懒,最爱山妻馈饷频。shēng zēng zhì zi fú lí lǎn,zuì ài shān qī kuì xiǎng pín。
衣食不亏租赋给,幡然何必慕耕莘。yī shí bù kuī zū fù gěi,fān rán hé bì mù gēng shēn。

晓行

于谦

胧胧淡月带疏星,喔喔残鸡报五更。lóng lóng dàn yuè dài shū xīng,ō ō cán jī bào wǔ gèng。
灯火一攒开野店,鼓笳三叠启严城。dēng huǒ yī zǎn kāi yě diàn,gǔ jiā sān dié qǐ yán chéng。
霜凝峻阪鸣驺缓,烧起疏林宿鸟惊。shuāng níng jùn bǎn míng zōu huǎn,shāo qǐ shū lín sù niǎo jīng。
风透重裘寒不耐,邮亭驻节候天明。fēng tòu zhòng qiú hán bù nài,yóu tíng zhù jié hòu tiān míng。

寓清源

于谦

荒城数里半淤沙,衰柳千株集乱鸦。huāng chéng shù lǐ bàn yū shā,shuāi liǔ qiān zhū jí luàn yā。
道上双驺迎使节,水边一犬吠人家。dào shàng shuāng zōu yíng shǐ jié,shuǐ biān yī quǎn fèi rén jiā。
重重山色迷行色,点点霜华入鬓华。zhòng zhòng shān sè mí xíng sè,diǎn diǎn shuāng huá rù bìn huá。
遥忆江南好风月,客窗清夜梦梅花。yáo yì jiāng nán hǎo fēng yuè,kè chuāng qīng yè mèng méi huā。

夜寒不成寐起坐观书

于谦

寒夜迢迢恼客眠,更从镫火理残编。hán yè tiáo tiáo nǎo kè mián,gèng cóng dèng huǒ lǐ cán biān。
关情乡国五千里,屈指光阴四十年。guān qíng xiāng guó wǔ qiān lǐ,qū zhǐ guāng yīn sì shí nián。
缥缈帝都红日下,依稀亲舍白云边。piāo miǎo dì dōu hóng rì xià,yī xī qīn shě bái yún biān。
永怀忠孝何能尽,默默安能守太玄。yǒng huái zhōng xiào hé néng jǐn,mò mò ān néng shǒu tài xuán。