古诗词

世情歌

唐寅

浅浅水,长长流,来无尽,去无休;qiǎn qiǎn shuǐ,zhǎng zhǎng liú,lái wú jǐn,qù wú xiū;
翻海狂风吹白浪,接天尾闾吸不收。fān hǎi kuáng fēng chuī bái làng,jiē tiān wěi lǘ xī bù shōu。
即如我辈住人世,何荣何辱?何乐何忧?jí rú wǒ bèi zhù rén shì,hé róng hé rǔ?hé lè hé yōu?
有时邯郸梦一枕,有时华胥酒一瓯。yǒu shí hán dān mèng yī zhěn,yǒu shí huá xū jiǔ yī ōu。
古今兴亡付诗卷,胜负得失旧松楸,gǔ jīn xīng wáng fù shī juǎn,shèng fù dé shī jiù sōng qiū,
清风明月用不竭,高山流水情相投,qīng fēng míng yuè yòng bù jié,gāo shān liú shuǐ qíng xiāng tóu,
瞑荚自晦朔,兰菊自春秋;我今视昔亦复尔,后来还与今时伴。míng jiá zì huì shuò,lán jú zì chūn qiū;wǒ jīn shì xī yì fù ěr,hòu lái hái yǔ jīn shí bàn。
君不见,东家暴富十头牛;jūn bù jiàn,dōng jiā bào fù shí tóu niú;
又不见,西家暴贵万户侯;yòu bù jiàn,xī jiā bào guì wàn hù hóu;
雄声赫势掀九州,有如洪涛汹涌,世界欲动天将浮。xióng shēng hè shì xiān jiǔ zhōu,yǒu rú hóng tāo xiōng yǒng,shì jiè yù dòng tiān jiāng fú。
忽然一日风打舟,断蓬绝梗无少留;hū rán yī rì fēng dǎ zhōu,duàn péng jué gěng wú shǎo liú;
桑田变海海为洲,昔时声势空喧啾。sāng tián biàn hǎi hǎi wèi zhōu,xī shí shēng shì kōng xuān jiū。
呜呼!何如浅浅水长长流?wū hū!hé rú qiǎn qiǎn shuǐ zhǎng zhǎng liú?
唐寅

唐寅

唐寅(1470—1523),字伯虎,一字子畏,号六如居士、桃花庵主、鲁国唐生、逃禅仙吏等,汉族,南直隶苏州吴县人。明代著名画家、文学家。据传他于明宪宗成化六年庚寅年寅月寅日寅时生。他玩世不恭而又才气横溢,诗文擅名,与祝允明、文征明、徐祯卿并称“江南四大才子(吴门四才子)”,画名更著,与沈周、文征明、仇英并称“吴门四家”。 唐寅的作品>>

猜您喜欢

高山奇树图

唐寅

高山奇树似城南,兀坐联诗兴不厌。gāo shān qí shù shì chéng nán,wù zuò lián shī xīng bù yàn。
一自韩孟归去后,谁人敢把兔毫拈。yī zì hán mèng guī qù hòu,shuí rén gǎn bǎ tù háo niān。

高祖斩蛇图

唐寅

真人受命整干枢,失鹿狂秦不足诛。zhēn rén shòu mìng zhěng gàn shū,shī lù kuáng qín bù zú zhū。
四海横行无立草,妖蛇那得阻前驱。sì hǎi héng xíng wú lì cǎo,yāo shé nà dé zǔ qián qū。

堂上双白头图

唐寅

海棠枝上白头公,头映花枝转觉红。hǎi táng zhī shàng bái tóu gōng,tóu yìng huā zhī zhuǎn jué hóng。
恰似老夫高兴在,醉欹纱帽颔春风。qià shì lǎo fū gāo xīng zài,zuì yī shā mào hàn chūn fēng。

惜花春起早

唐寅

海棠庭院又春深,一寸光阴万两金。hǎi táng tíng yuàn yòu chūn shēn,yī cùn guāng yīn wàn liǎng jīn。
拂曙起来人不解,只缘难放惜花心。fú shǔ qǐ lái rén bù jiě,zhǐ yuán nán fàng xī huā xīn。

探梅图

唐寅

梅花烂熳小轩前,鹤氅来看雪齐天。méi huā làn màn xiǎo xuān qián,hè chǎng lái kàn xuě qí tiān。
谁识一般清意味,江南今复有逋仙。shuí shí yī bān qīng yì wèi,jiāng nán jīn fù yǒu bū xiān。

梅枝图

唐寅

东风吹动看梅期,箫鼓联船发恐迟。dōng fēng chuī dòng kàn méi qī,xiāo gǔ lián chuán fā kǒng chí。
斜日僧房怕归去,还携红袖绕南枝。xié rì sēng fáng pà guī qù,hái xié hóng xiù rào nán zhī。

梦仙图

唐寅

池塘春涨碧溶溶,醉卧香尘浅草中。chí táng chūn zhǎng bì róng róng,zuì wò xiāng chén qiǎn cǎo zhōng。
一梦熟时鸥作伴,锦衾何必抱轻红。yī mèng shú shí ōu zuò bàn,jǐn qīn hé bì bào qīng hóng。

梦仙草堂图

唐寅

闲来隐几枕书眠,梦入壶中别有天。xián lái yǐn jǐ zhěn shū mián,mèng rù hú zhōng bié yǒu tiān。
仿佛希夷亲面目,大还真诀得亲传。fǎng fú xī yí qīn miàn mù,dà hái zhēn jué dé qīn chuán。

清溪松阴图

唐寅

长松百尺荫清溪,倒影波间势转低。zhǎng sōng bǎi chǐ yīn qīng xī,dào yǐng bō jiān shì zhuǎn dī。
恰似春雷未惊蛰,髯龙头角暂皤泥。qià shì chūn léi wèi jīng zhé,rán lóng tóu jiǎo zàn pó ní。

渊明图

唐寅

五柳先生日醉眠,客来清赏榻无毡。wǔ liǔ xiān shēng rì zuì mián,kè lái qīng shǎng tà wú zhān。
酒资尽在东篱下,散贮黄金万斛钱。jiǔ zī jǐn zài dōng lí xià,sàn zhù huáng jīn wàn hú qián。

渊明图

唐寅

满地风霜菊绽金,醉来还弄不弦琴。mǎn dì fēng shuāng jú zhàn jīn,zuì lái hái nòng bù xián qín。
南山多少悠悠意,千载无人会此心。nán shān duō shǎo yōu yōu yì,qiān zài wú rén huì cǐ xīn。

菊花图

唐寅

九日风高斗笠斜,篱头对酌酒频赊。jiǔ rì fēng gāo dòu lì xié,lí tóu duì zhuó jiǔ pín shē。
御袍采采扬妃醉,半夜扶归挹露华。yù páo cǎi cǎi yáng fēi zuì,bàn yè fú guī yì lù huá。

菊花图

唐寅

佳色含霜向日开,余香冉冉覆莓苔。jiā sè hán shuāng xiàng rì kāi,yú xiāng rǎn rǎn fù méi tái。
独怜节操非凡种,曾向陶君径里来。dú lián jié cāo fēi fán zhǒng,céng xiàng táo jūn jìng lǐ lái。

菊花图

唐寅

飒飒金飙拂素英,倚栏璚朵入杯明。sà sà jīn biāo fú sù yīng,yǐ lán qióng duǒ rù bēi míng。
秋光满眼无殊品,笑傲东篱羡尔荣。qiū guāng mǎn yǎn wú shū pǐn,xiào ào dōng lí xiàn ěr róng。

虚阁晚凉图

唐寅

虚阁临溪足晚凉,槛前千斛藕花香。xū gé lín xī zú wǎn liáng,kǎn qián qiān hú ǒu huā xiāng。
蔗浆满贮金瓯冷,复有新蒸薄茸霜。zhè jiāng mǎn zhù jīn ōu lěng,fù yǒu xīn zhēng báo rōng shuāng。