古诗词

闻谈偏髯老仙者一首

黄省曾

太白峡里偏髯翁,灵踪难觅栖真处。tài bái xiá lǐ piān rán wēng,líng zōng nán mì qī zhēn chù。
高坛黄石为故人,古岳青松是年岁。gāo tán huáng shí wèi gù rén,gǔ yuè qīng sōng shì nián suì。
绿鬓能经沧海枯,红颜常使青春驻。lǜ bìn néng jīng cāng hǎi kū,hóng yán cháng shǐ qīng chūn zhù。
我亦餐霞牧羊者,何时挈向云途去。wǒ yì cān xiá mù yáng zhě,hé shí qiè xiàng yún tú qù。

黄省曾

明苏州府吴县人,字勉之,号五岳。黄鲁曾弟。通《尔雅》。嘉靖十年,以《春秋》魁乡榜,而会试累不第。从王守仁、湛若水游,又学诗于李梦阳,以任达跅弛终其身。有《西洋朝贡典录》、《拟诗外传》、《客问》、《骚苑》、《五岳山人集》等。 黄省曾的作品>>

猜您喜欢

秋夜醉起言志七首

黄省曾

开轩延碧山,劝尔一杯酒。kāi xuān yán bì shān,quàn ěr yī bēi jiǔ。
嗟我前楹人,焉能对之久。jiē wǒ qián yíng rén,yān néng duì zhī jiǔ。
白云飞古今,日日苍空有。bái yún fēi gǔ jīn,rì rì cāng kōng yǒu。
苍空云茫茫,碧山□未忘。cāng kōng yún máng máng,bì shān wèi wàng。
借问孤鸣鸟,胡为集春桑。jiè wèn gū míng niǎo,hú wèi jí chūn sāng。
天逝沧海日,镜留绿鬓霜。tiān shì cāng hǎi rì,jìng liú lǜ bìn shuāng。
白发不肯去,羞看桃李芳。bái fā bù kěn qù,xiū kàn táo lǐ fāng。

秋夜醉起言志七首

黄省曾

陶令抱寸心,浩然醉中过。táo lìng bào cùn xīn,hào rán zuì zhōng guò。
形影虽杳灭,心在余能歌。xíng yǐng suī yǎo miè,xīn zài yú néng gē。
情系好爵薄,志怀黄虞多。qíng xì hǎo jué báo,zhì huái huáng yú duō。
秋菊适盈把,南山忽嵯峨。qiū jú shì yíng bǎ,nán shān hū cuó é。
白衣尔何人,送酒至云萝。bái yī ěr hé rén,sòng jiǔ zhì yún luó。
委身于宇宙,日月其柰何。wěi shēn yú yǔ zhòu,rì yuè qí nài hé。

秋夜醉起言志七首

黄省曾

门前桃李树,谁使三春花。mén qián táo lǐ shù,shuí shǐ sān chūn huā。
白日动鸟雀,时雨高桑麻。bái rì dòng niǎo què,shí yǔ gāo sāng má。
幽窗晚来坐,忽满青山霞。yōu chuāng wǎn lái zuò,hū mǎn qīng shān xiá。
一朝齿发暮,冉冉归泥沙。yī cháo chǐ fā mù,rǎn rǎn guī ní shā。
寄语华堂客,富贵何足夸。jì yǔ huá táng kè,fù guì hé zú kuā。

秋夜醉起言志七首

黄省曾

海云泛五色,灿灿锦绮张。hǎi yún fàn wǔ sè,càn càn jǐn qǐ zhāng。
托辉于高天,流影结中堂。tuō huī yú gāo tiān,liú yǐng jié zhōng táng。
我醉对之醒,忽然怀羲皇。wǒ zuì duì zhī xǐng,hū rán huái xī huáng。
世远不可睹,昊空犹苍苍。shì yuǎn bù kě dǔ,hào kōng yóu cāng cāng。
苍苍何时歇,灵曜递悬光。cāng cāng hé shí xiē,líng yào dì xuán guāng。
今日松桂枝,后人玩其芳。jīn rì sōng guì zhī,hòu rén wán qí fāng。
我意过宇宙,形影任短长。wǒ yì guò yǔ zhòu,xíng yǐng rèn duǎn zhǎng。

秋夜醉起言志七首

黄省曾

乾坤虽无穷,皆非我岁月。qián kūn suī wú qióng,jiē fēi wǒ suì yuè。
寓形疾流电,欻然云中灭。yù xíng jí liú diàn,chuā rán yún zhōng miè。
园绮没商山,至今空芝蕨。yuán qǐ méi shāng shān,zhì jīn kōng zhī jué。
谁能留朱颜,不随秋兰歇。shuí néng liú zhū yán,bù suí qiū lán xiē。
素笔生悲歌,歌罢绿酒歇。sù bǐ shēng bēi gē,gē bà lǜ jiǔ xiē。

秋夜醉起言志七首

黄省曾

桃花解春开,雁亦识秋鸣。táo huā jiě chūn kāi,yàn yì shí qiū míng。
不知三五时,兔魄胡为盈。bù zhī sān wǔ shí,tù pò hú wèi yíng。
江海结黄土,何代无人耕。jiāng hǎi jié huáng tǔ,hé dài wú rén gēng。
人生果何来,没也又何征。rén shēng guǒ hé lái,méi yě yòu hé zhēng。
欻忽自可哀,谁能恋空名。chuā hū zì kě āi,shuí néng liàn kōng míng。

桃花词一首

黄省曾

不谓桃花繁,不言桃叶深。bù wèi táo huā fán,bù yán táo yè shēn。
所愿桃结实,不负春皇心。suǒ yuàn táo jié shí,bù fù chūn huáng xīn。
兰云亦易晚,白日何骎骎。lán yún yì yì wǎn,bái rì hé qīn qīn。
天事那可期,倏忽逢沉霖。tiān shì nà kě qī,shū hū féng chén lín。
坐令花前叟,叹息弹瑶琴。zuò lìng huā qián sǒu,tàn xī dàn yáo qín。

除日言怀一首

黄省曾

大地已春转,今朝岁为除。dà dì yǐ chūn zhuǎn,jīn cháo suì wèi chú。
绿酒樽屡空,清霜镜何馀。lǜ jiǔ zūn lǚ kōng,qīng shuāng jìng hé yú。
自隐吴宫前,十载芳萝居。zì yǐn wú gōng qián,shí zài fāng luó jū。
节抱齐鲁连,辞探楚三闾。jié bào qí lǔ lián,cí tàn chǔ sān lǘ。
千金赋不买,当垆困相如。qiān jīn fù bù mǎi,dāng lú kùn xiāng rú。
囊无一文钱,徒诵万卷书。náng wú yī wén qián,tú sòng wàn juǎn shū。
萧条扬雄宅,颇有问字车。xiāo tiáo yáng xióng zhái,pǒ yǒu wèn zì chē。
昨解学士雁,今剖英王鱼。zuó jiě xué shì yàn,jīn pōu yīng wáng yú。
四海雄豪人,投札问草芦。sì hǎi xióng háo rén,tóu zhá wèn cǎo lú。
凤览不可缚,鸿情讵能羁。fèng lǎn bù kě fù,hóng qíng jù néng jī。
九州一何隘,丈夫气安舒。jiǔ zhōu yī hé ài,zhàng fū qì ān shū。
叹息成烟虹,浩荡横高虚。tàn xī chéng yān hóng,hào dàng héng gāo xū。
时著白纶巾,远驾蓝田舆。shí zhù bái lún jīn,yuǎn jià lán tián yú。
明月来青山,流辉特欢予。míng yuè lái qīng shān,liú huī tè huān yǔ。
手持七斗剑,身披紫霞裾。shǒu chí qī dòu jiàn,shēn pī zǐ xiá jū。
人生不得意,去去渭川渔。rén shēng bù dé yì,qù qù wèi chuān yú。

往冬母氏奄弃大司马原明湛公釐守南都遣书吊慰感激成篇一首

黄省曾

何平白首慕,张景在孺惇。hé píng bái shǒu mù,zhāng jǐng zài rú dūn。
母子本天爱,哀毁何足论。mǔ zi běn tiān ài,āi huǐ hé zú lùn。
自从往冬来,抱疚闭文园。zì cóng wǎng dōng lái,bào jiù bì wén yuán。
绿酒不能御,强勉进麋餐。lǜ jiǔ bù néng yù,qiáng miǎn jìn mí cān。
肤末向柴稿,仅尔载营魂。fū mò xiàng chái gǎo,jǐn ěr zài yíng hún。
谁能问穷巷,风木自晨昏。shuí néng wèn qióng xiàng,fēng mù zì chén hūn。
司马青云上,千里使相存。sī mǎ qīng yún shàng,qiān lǐ shǐ xiāng cún。
洒涕扣灵席,诏我泉下萱。sǎ tì kòu líng xí,zhào wǒ quán xià xuān。
华灯炳清幕,旨醴上虚尊。huá dēng bǐng qīng mù,zhǐ lǐ shàng xū zūn。

少宗伯崔公子钟致书币香仪吊慰志感一首

黄省曾

崔公邈邺台,黄生寄吴壤。cuī gōng miǎo yè tái,huáng shēng jì wú rǎng。
未瞻琼瑶色,尝接鸿雁响。wèi zhān qióng yáo sè,cháng jiē hóng yàn xiǎng。
丈夫意气合,四海即吾党。zhàng fū yì qì hé,sì hǎi jí wú dǎng。
岂曰形面交,共以心期赏。qǐ yuē xíng miàn jiāo,gòng yǐ xīn qī shǎng。
岁阑擢南服,煌煌宗伯长。suì lán zhuó nán fú,huáng huáng zōng bó zhǎng。
闻之怡我衿,谓当驱车访。wén zhī yí wǒ jīn,wèi dāng qū chē fǎng。
人事懊不齐,母氏去慈养。rén shì ào bù qí,mǔ shì qù cí yǎng。
哀庐无酬答,画扇有啼怆。āi lú wú chóu dá,huà shàn yǒu tí chuàng。
公良悼此戚,仪物贲堂愰。gōng liáng dào cǐ qī,yí wù bēn táng huàng。
吊言何殷勤,长跪启灵爽。diào yán hé yīn qín,zhǎng guì qǐ líng shuǎng。
葬有千里会,此谊古贤上。zàng yǒu qiān lǐ huì,cǐ yì gǔ xián shàng。
永抱刻骨情,耿以佩诚飨。yǒng bào kè gǔ qíng,gěng yǐ pèi chéng xiǎng。

读陶渊明诗述怀七首

黄省曾

弱龄诵其诗,如咏国风歌。ruò líng sòng qí shī,rú yǒng guó fēng gē。
缘情去雕饰,峥嵘障颓波。yuán qíng qù diāo shì,zhēng róng zhàng tuí bō。
每展襟情悦,宛尔挹藤萝。měi zhǎn jīn qíng yuè,wǎn ěr yì téng luó。
神契犹旦夕,千载何足多。shén qì yóu dàn xī,qiān zài hé zú duō。
今兹溯言旨,道在颜闵科。jīn zī sù yán zhǐ,dào zài yán mǐn kē。
欲谂知音人,抒藻写岩阿。yù shěn zhī yīn rén,shū zǎo xiě yán ā。

读陶渊明诗述怀七首

黄省曾

陶公卧柴桑,人谓隐者流。táo gōng wò chái sāng,rén wèi yǐn zhě liú。
尚友予品之,乃是夔龙俦。shàng yǒu yǔ pǐn zhī,nǎi shì kuí lóng chóu。
生也逢不辰,版筑谢形求。shēng yě féng bù chén,bǎn zhù xiè xíng qiú。
紫凤虽衔书,岂与燕雀游。zǐ fèng suī xián shū,qǐ yǔ yàn què yóu。
出处镜宣尼,圣矩自昭由。chū chù jìng xuān ní,shèng jǔ zì zhāo yóu。
洁身远氛世,匪曰斗酒谋。jié shēn yuǎn fēn shì,fěi yuē dòu jiǔ móu。
长抱无风云,梁甫写悲讴。zhǎng bào wú fēng yún,liáng fǔ xiě bēi ōu。
虽云死饥饿,孔乐亦已酬。suī yún sǐ jī è,kǒng lè yì yǐ chóu。

读陶渊明诗述怀七首

黄省曾

治乱天宰之,君臣晤良难。zhì luàn tiān zǎi zhī,jūn chén wù liáng nán。
皇皇宣尼叟,车席迄无安。huáng huáng xuān ní sǒu,chē xí qì wú ān。
徒然梦周公,凄恻鼓猗兰。tú rán mèng zhōu gōng,qī cè gǔ yī lán。
士生而不遇,贤圣靡不叹。shì shēng ér bù yù,xián shèng mí bù tàn。
永言有今古,结调俱辛酸。yǒng yán yǒu jīn gǔ,jié diào jù xīn suān。
予也偶兹怀,又复扬其澜。yǔ yě ǒu zī huái,yòu fù yáng qí lán。
悲来曷可已,神至固无端。bēi lái hé kě yǐ,shén zhì gù wú duān。
已附青云翼,何必愧龙盘。yǐ fù qīng yún yì,hé bì kuì lóng pán。

读陶渊明诗述怀七首

黄省曾

牛刀试小邑,匆匆赋归来。niú dāo shì xiǎo yì,cōng cōng fù guī lái。
风波竞违已,何惜饥冻怀。fēng bō jìng wéi yǐ,hé xī jī dòng huái。
运命逢奇坎,攸往谅必乖。yùn mìng féng qí kǎn,yōu wǎng liàng bì guāi。
一稔且难获,安能际盐梅。yī rěn qiě nán huò,ān néng jì yán méi。
文王久不作,后车愿已灰。wén wáng jiǔ bù zuò,hòu chē yuàn yǐ huī。
甘心以空瞑,千金捐草莱。gān xīn yǐ kōng míng,qiān jīn juān cǎo lái。
天道谓之何,无聊良可哀。tiān dào wèi zhī hé,wú liáo liáng kě āi。
拭袂沾麒麟,虚尔王佐才。shì mèi zhān qí lín,xū ěr wáng zuǒ cái。

读陶渊明诗述怀七首

黄省曾

忧来不能御,虚罍竭所斟。yōu lái bù néng yù,xū léi jié suǒ zhēn。
临轩把遗篇,陶陶畅远襟。lín xuān bǎ yí piān,táo táo chàng yuǎn jīn。
有吐悉高度,何谣非素心。yǒu tǔ xī gāo dù,hé yáo fēi sù xīn。
茅斋一再咏,清风生我林。máo zhāi yī zài yǒng,qīng fēng shēng wǒ lín。
但恨无绿酒,遂以写雕琴。dàn hèn wú lǜ jiǔ,suì yǐ xiě diāo qín。