古诗词

龙华寺旧谭道处也归来不觉愯然辄成四绝情见于辞时自都匀环归

邹元标

眼前事业岂为真,世上浮名几误人。yǎn qián shì yè qǐ wèi zhēn,shì shàng fú míng jǐ wù rén。
寄语芸窗年少者,莫将章句送青春。jì yǔ yún chuāng nián shǎo zhě,mò jiāng zhāng jù sòng qīng chūn。

邹元标

明江西吉水人,字尔瞻,号南皋。万历五年进士。同年,以疏论张居正夺情,得罪,廷杖戍贵州都匀卫。居戍所六年,研治理学有成。居正死,召拜吏科给事中,以敢言称。历官南京吏部员外郎,以母丧归。家居讲学几三十年,名扬天下。天启初还朝,进刑部右侍郎,拜左都御史。虽首进和衷之说,不为危言激论,仍为魏忠贤所忌。以建首善书院讲学事,为魏党所攻,被迫辞归。卒谥忠介。有《愿学集》。 邹元标的作品>>

猜您喜欢

安节吴公之还朝也情不能已再为诗十章

邹元标

少年不省事,忆昔徒奔波。shǎo nián bù shěng shì,yì xī tú bēn bō。
金屑还翳目,知音岂在多。jīn xiè hái yì mù,zhī yīn qǐ zài duō。
休心复休心,尔我勿虚过。xiū xīn fù xiū xīn,ěr wǒ wù xū guò。

杨如石孝廉计偕

邹元标

相见温如玉,相交情断金。xiāng jiàn wēn rú yù,xiāng jiāo qíng duàn jīn。
君登青云去,何处寄吾琴。jūn dēng qīng yún qù,hé chù jì wú qín。
泰山千仞高,龙门百尺深。tài shān qiān rèn gāo,lóng mén bǎi chǐ shēn。
高深会有极,莫负百年心。gāo shēn huì yǒu jí,mò fù bǎi nián xīn。
玄珠藏草泽,谁识象罔寻。xuán zhū cáng cǎo zé,shuí shí xiàng wǎng xún。

杨如石孝廉计偕

邹元标

大道惟率性,至人无饰说。dà dào wéi lǜ xìng,zhì rén wú shì shuō。
圣门贵皓皓,行谊常高洁。shèng mén guì hào hào,xíng yì cháng gāo jié。
世纲久沦亡,邈矣愧前哲。shì gāng jiǔ lún wáng,miǎo yǐ kuì qián zhé。
回首长安道,朔风苦栗烈。huí shǒu zhǎng ān dào,shuò fēng kǔ lì liè。
殷勤欲有赠,衔杯气已结。yīn qín yù yǒu zèng,xián bēi qì yǐ jié。

过杨椒山墓碑

邹元标

高碑插穹窿,瞻拜心震惊。gāo bēi chā qióng lóng,zhān bài xīn zhèn jīng。
今日泰华重,当年一羽轻。jīn rì tài huá zhòng,dāng nián yī yǔ qīng。
勉哉岩廊士,勿愿有斯名。miǎn zāi yán láng shì,wù yuàn yǒu sī míng。

过杨椒山墓碑

邹元标

宿墓多青草,黄云莽莽垂。sù mù duō qīng cǎo,huáng yún mǎng mǎng chuí。
欲别不忍别,令人有遗思。yù bié bù rěn bié,lìng rén yǒu yí sī。
毒死忠良士,奚独一分宜。dú sǐ zhōng liáng shì,xī dú yī fēn yí。

归禾川酬诸同志歌

邹元标

六载之前禾川去,六载之后禾川归。liù zài zhī qián hé chuān qù,liù zài zhī hòu hé chuān guī。
记得扁舟江上来,士民相聚牵征衣。jì dé biǎn zhōu jiāng shàng lái,shì mín xiāng jù qiān zhēng yī。
长沙一去何时返,相顾不禁泪自挥。zhǎng shā yī qù hé shí fǎn,xiāng gù bù jìn lèi zì huī。
赠之骊歌饮我酒,如斯高谊古今稀。zèng zhī lí gē yǐn wǒ jiǔ,rú sī gāo yì gǔ jīn xī。
恭际圣时得归期,故人道旁迎嬉嬉。gōng jì shèng shí dé guī qī,gù rén dào páng yíng xī xī。
笑我不殊麋鹿性,依然还怡丘壑姿。xiào wǒ bù shū mí lù xìng,yī rán hái yí qiū hè zī。
去时正值桃花放,归来亦在初春时。qù shí zhèng zhí táo huā fàng,guī lái yì zài chū chūn shí。
重指桃花固堪喜,忆昔艰危益可悲。zhòng zhǐ táo huā gù kān xǐ,yì xī jiān wēi yì kě bēi。
拟共山中结岁盟,只因新命自丹墀。nǐ gòng shān zhōng jié suì méng,zhǐ yīn xīn mìng zì dān chí。
箧中短剑难分赠,聊写长歌慰相知。qiè zhōng duǎn jiàn nán fēn zèng,liáo xiě zhǎng gē wèi xiāng zhī。
借问何以慰相知,重此江门千古身。jiè wèn hé yǐ wèi xiāng zhī,zhòng cǐ jiāng mén qiān gǔ shēn。
重此堂堂千古人,廊庙江湖俱有事,神交切莫负青春。zhòng cǐ táng táng qiān gǔ rén,láng miào jiāng hú jù yǒu shì,shén jiāo qiè mò fù qīng chūn。

别友

邹元标

迢迢觅道,与道背驰。tiáo tiáo mì dào,yǔ dào bèi chí。
归而求之,自有馀师。guī ér qiú zhī,zì yǒu yú shī。
朋友切切,兄弟怡怡。péng yǒu qiè qiè,xiōng dì yí yí。
大心体物,敬以自持。dà xīn tǐ wù,jìng yǐ zì chí。
实有诸已,信予匪欺。shí yǒu zhū yǐ,xìn yǔ fěi qī。

家训

邹元标

诗咏多福,易言馀庆。shī yǒng duō fú,yì yán yú qìng。
积善之家,罔不繁盛。jī shàn zhī jiā,wǎng bù fán shèng。
眇予小子,厕名士绅。miǎo yǔ xiǎo zi,cè míng shì shēn。
愧无实德,裨补君民。kuì wú shí dé,bì bǔ jūn mín。
未能治国,愿教吾家。wèi néng zhì guó,yuàn jiào wú jiā。
敷诚布衷,寂听无哗。fū chéng bù zhōng,jì tīng wú huā。
凡我宗人,无忽予言。fán wǒ zōng rén,wú hū yǔ yán。
洗心涤虑,培根达源。xǐ xīn dí lǜ,péi gēn dá yuán。
敬奉天地,孝养双亲。jìng fèng tiān dì,xiào yǎng shuāng qīn。
与其浊富,宁守清贫。yǔ qí zhuó fù,níng shǒu qīng pín。
勿利货贿,嘱托上官。wù lì huò huì,zhǔ tuō shàng guān。
小民叫冤,尔心何安。xiǎo mín jiào yuān,ěr xīn hé ān。
输赋无讼,迹绝公室。shū fù wú sòng,jì jué gōng shì。
尊宪守约,终鲜差失。zūn xiàn shǒu yuē,zhōng xiān chà shī。
里闬姻党,情谊无涯。lǐ hàn yīn dǎng,qíng yì wú yá。
富贵轮流,转眼虚花。fù guì lún liú,zhuǎn yǎn xū huā。
出入以度,惟公惟平。chū rù yǐ dù,wéi gōng wéi píng。
夜半叩门,尔心不惊。yè bàn kòu mén,ěr xīn bù jīng。
永言孝思,世德作求。yǒng yán xiào sī,shì dé zuò qiú。
我语谆谆,我心悠悠。wǒ yǔ zhūn zhūn,wǒ xīn yōu yōu。
毫厘不差,神明临汝。háo lí bù chà,shén míng lín rǔ。
良心不昧,三复斯语。liáng xīn bù mèi,sān fù sī yǔ。

仁文书院

邹元标

父母生我,耳聪目明。fù mǔ shēng wǒ,ěr cōng mù míng。
能思能索,手持足行。néng sī néng suǒ,shǒu chí zú xíng。
至道难闻,宁虚此生。zhì dào nán wén,níng xū cǐ shēng。
乘时勉学,敢告同盟。chéng shí miǎn xué,gǎn gào tóng méng。

仁文书院

邹元标

先立其大,在识本心。xiān lì qí dà,zài shí běn xīn。
时时默识,海里寻针。shí shí mò shí,hǎi lǐ xún zhēn。
把柄在手,点铁为金。bǎ bǐng zài shǒu,diǎn tiě wèi jīn。
有鹤在林,遗我好音。yǒu hè zài lín,yí wǒ hǎo yīn。

仁文书院

邹元标

大明中天,千载一时。dà míng zhōng tiān,qiān zài yī shí。
无参意见,无涉支离。wú cān yì jiàn,wú shè zhī lí。
卓彼先觉,示我良规。zhuó bǐ xiān jué,shì wǒ liáng guī。
上帝临汝,心实严师。shàng dì lín rǔ,xīn shí yán shī。

仁文书院

邹元标

英贤济济,聚首一堂。yīng xián jì jì,jù shǒu yī táng。
商榷疑义,剖晰毫芒。shāng què yí yì,pōu xī háo máng。
凤毛麟趾,规圆矩方。fèng máo lín zhǐ,guī yuán jǔ fāng。
日新月盛,笃实辉光。rì xīn yuè shèng,dǔ shí huī guāng。

默庵和尚

邹元标

莽莽谭禅,谁否谁得。mǎng mǎng tán chán,shuí fǒu shuí dé。
有喙三尺,横恣胸臆。yǒu huì sān chǐ,héng zì xiōng yì。
真学道者,先须一默。zhēn xué dào zhě,xiān xū yī mò。
甘苦自尝,无徒耳食。gān kǔ zì cháng,wú tú ěr shí。

客有惠予菜图者予悬之斋头日夕爱之书俚言自勖

邹元标

咬得菜根,百事可成。yǎo dé cài gēn,bǎi shì kě chéng。
不负天子,不愧苍生。bù fù tiān zi,bù kuì cāng shēng。

示昆弟

邹元标

告我诸弟,予猎浮名。gào wǒ zhū dì,yǔ liè fú míng。
忆昔负遣,万死一生。yì xī fù qiǎn,wàn sǐ yī shēng。
圣主恩深,归卧溪衡。shèng zhǔ ēn shēn,guī wò xī héng。
萧萧华发,绝知屏营。xiāo xiāo huá fā,jué zhī píng yíng。
人间毁誉,羽毛斯轻。rén jiān huǐ yù,yǔ máo sī qīng。
惟此簧鼓,世比蛙鸣。wéi cǐ huáng gǔ,shì bǐ wā míng。
水田之麓,可以躬耕。shuǐ tián zhī lù,kě yǐ gōng gēng。
岂无好我,示我周行。qǐ wú hǎo wǒ,shì wǒ zhōu xíng。