古诗词

用韵答彦彬

郑真

东风日日候鸣珂,为问山中近若何。dōng fēng rì rì hòu míng kē,wèi wèn shān zhōng jìn ruò hé。
坐对一庭桑梓合,笑看三径菊松多。zuò duì yī tíng sāng zǐ hé,xiào kàn sān jìng jú sōng duō。
前林日暖莺迁木,隔岸云深豕涉波。qián lín rì nuǎn yīng qiān mù,gé àn yún shēn shǐ shè bō。
尚想华堂春昼永,管弦杂沓间阳阿。shàng xiǎng huá táng chūn zhòu yǒng,guǎn xián zá dá jiān yáng ā。

郑真

明浙江鄞县人,字千之。洪武四年举人。官广信教授。治经学长于《春秋》。与兄郑驹、弟郑凤并以文学擅名。尝取诸家格言,著为集传集说集论。有《荥阳外史集》等。 郑真的作品>>

猜您喜欢

跋丽水俞元吉所藏高彦敬临米元章越山图并序

郑真

浙江东渡指西陵,万迭天开紫翠屏。zhè jiāng dōng dù zhǐ xī líng,wàn dié tiān kāi zǐ cuì píng。
掉得扁舟归旧隐,夜凉光动少微星。diào dé biǎn zhōu guī jiù yǐn,yè liáng guāng dòng shǎo wēi xīng。

题墨梅

郑真

先春远寄墨淋漓,折得寒香第一枝。xiān chūn yuǎn jì mò lín lí,zhé dé hán xiāng dì yī zhī。
梦绕西湖山月暗,漆纱窗外影参差。mèng rào xī hú shān yuè àn,qī shā chuāng wài yǐng cān chà。

题墨菊

郑真

客路游尘怕上衣,纷纷黄白眼都迷。kè lù yóu chén pà shàng yī,fēn fēn huáng bái yǎn dōu mí。
归来篱落黄昏后,月露秋香暗绕蹊。guī lái lí luò huáng hūn hòu,yuè lù qiū xiāng àn rào qī。

题瓶梅

郑真

百花头上占春开,谁向山中折得来。bǎi huā tóu shàng zhàn chūn kāi,shuí xiàng shān zhōng zhé dé lái。
碧水铜瓶甘作伴,夜深飞梦过瑶台。bì shuǐ tóng píng gān zuò bàn,yè shēn fēi mèng guò yáo tái。

题梅竹

郑真

断崖人立锦皴粼,翠袖娉婷不惹尘。duàn yá rén lì jǐn cūn lín,cuì xiù pīng tíng bù rě chén。
独有玉姬来索笑,岁寒霜雪许为邻。dú yǒu yù jī lái suǒ xiào,suì hán shuāng xuě xǔ wèi lín。

题梅

郑真

玉皇宫阙拥群姬,缟素飘飘杂佩垂。yù huáng gōng quē yōng qún jī,gǎo sù piāo piāo zá pèi chuí。
侍辇恩深频早起,不禁霜雪立多时。shì niǎn ēn shēn pín zǎo qǐ,bù jìn shuāng xuě lì duō shí。

题画

郑真

楼台金碧五云边,秋水光涵一镜天。lóu tái jīn bì wǔ yún biān,qiū shuǐ guāng hán yī jìng tiān。
山郭蹇驴人去远,夕阳应棹渡头船。shān guō jiǎn lǘ rén qù yuǎn,xī yáng yīng zhào dù tóu chuán。

题梅

郑真

秋魁不得占春魁,惭负孤根雪里开。qiū kuí bù dé zhàn chūn kuí,cán fù gū gēn xuě lǐ kāi。
问汝不堪调鼎鼐,岁寒只许赋归来。wèn rǔ bù kān diào dǐng nài,suì hán zhǐ xǔ fù guī lái。

题吴道征望云图

郑真

关西遥望海东山,心与浮云共往还。guān xī yáo wàng hǎi dōng shān,xīn yǔ fú yún gòng wǎng hái。
白发慈亲千里远,彩衣愿得奉慈颜。bái fā cí qīn qiān lǐ yuǎn,cǎi yī yuàn dé fèng cí yán。

题孤雁衔芦

郑真

塞北传书到日边,真州将信到幽燕。sāi běi chuán shū dào rì biān,zhēn zhōu jiāng xìn dào yōu yàn。
我家求得平安报,怪汝衔芦万里天。wǒ jiā qiú dé píng ān bào,guài rǔ xián lú wàn lǐ tiān。

题吴道延西征卷

郑真

万里烟沙惨淡中,西风遥跨锦花骢。wàn lǐ yān shā cǎn dàn zhōng,xī fēng yáo kuà jǐn huā cōng。
囊中自有如椽笔,归上将军第一功。náng zhōng zì yǒu rú chuán bǐ,guī shàng jiāng jūn dì yī gōng。

题吴道延西征卷

郑真

重重土屋翠云腰,羌妇秋衣制黑貂。zhòng zhòng tǔ wū cuì yún yāo,qiāng fù qiū yī zhì hēi diāo。
煤火烧红羊□□,□□□□□□□。méi huǒ shāo hóng yáng,。

纪梦

郑真

帛璧求贤涧壑空,萧萧猿鹤恨西风。bó bì qiú xián jiàn hè kōng,xiāo xiāo yuán hè hèn xī fēng。
多君诵得春秋学,生死论交一梦中。duō jūn sòng dé chūn qiū xué,shēng sǐ lùn jiāo yī mèng zhōng。

纪梦

郑真

老来应不耐尊拳,夜壑悠悠不记年。lǎo lái yīng bù nài zūn quán,yè hè yōu yōu bù jì nián。
人事只今如梦寐,忆君空有泪如泉。rén shì zhǐ jīn rú mèng mèi,yì jūn kōng yǒu lèi rú quán。

题赵仲穆马上挟弹图

郑真

王孙骑马过林西,何事金莺不住啼。wáng sūn qí mǎ guò lín xī,hé shì jīn yīng bù zhù tí。
高嶂重重云不暗,春风吹送一丸泥。gāo zhàng zhòng zhòng yún bù àn,chūn fēng chuī sòng yī wán ní。