古诗词

题广信府李经历仲谋所藏画海棠画眉

郑真

瑶池信杳思氤氲,聒聒春声怪汝频。yáo chí xìn yǎo sī yīn yūn,guā guā chūn shēng guài rǔ pín。
问道海棠初睡起,风流谁是画眉人。wèn dào hǎi táng chū shuì qǐ,fēng liú shuí shì huà méi rén。

郑真

明浙江鄞县人,字千之。洪武四年举人。官广信教授。治经学长于《春秋》。与兄郑驹、弟郑凤并以文学擅名。尝取诸家格言,著为集传集说集论。有《荥阳外史集》等。 郑真的作品>>

猜您喜欢

题莆田羽士云所卷

郑真

仙家楼阁望三山,人在祥云缥缈间。xiān jiā lóu gé wàng sān shān,rén zài xiáng yún piāo miǎo jiān。
每欲随风归洞府,曾因作雨向尘寰。měi yù suí fēng guī dòng fǔ,céng yīn zuò yǔ xiàng chén huán。
剑光变幻鼋鼍窟,丹气氤氲虎豹关。jiàn guāng biàn huàn yuán tuó kū,dān qì yīn yūn hǔ bào guān。
笑我无心从去住,蓬莱顶上候瑶环。xiào wǒ wú xīn cóng qù zhù,péng lái dǐng shàng hòu yáo huán。

送表兄范执中复任灵寿县知县

郑真

系出文华学士公,谁知异姓本同宗。xì chū wén huá xué shì gōng,shuí zhī yì xìng běn tóng zōng。
相逢共诧形容老,入觐应夸步武重。xiāng féng gòng chà xíng róng lǎo,rù jìn yīng kuā bù wǔ zhòng。
燕马春郊肥苜蓿,淮船秋水映芙蓉。yàn mǎ chūn jiāo féi mù xu,huái chuán qiū shuǐ yìng fú róng。
遄归宠赐南宫宴,一曲周歌湛露浓。chuán guī chǒng cì nán gōng yàn,yī qū zhōu gē zhàn lù nóng。

答黄仲埙检阅见寄兼简吴伯宗内翰

郑真

煌煌华盖近奎文,玉宇天高睹庆云。huáng huáng huá gài jìn kuí wén,yù yǔ tiān gāo dǔ qìng yún。
秋露每怜三径菊,春风犹忆泮池芹。qiū lù měi lián sān jìng jú,chūn fēng yóu yì pàn chí qín。
王言润色毋多让,尚食传餐莫浪分。wáng yán rùn sè wú duō ràng,shàng shí chuán cān mò làng fēn。
簪绂老逢台阁选,好将忠赤报明君。zān fú lǎo féng tái gé xuǎn,hǎo jiāng zhōng chì bào míng jūn。

答黄仲埙检阅见寄兼简吴伯宗内翰

郑真

铃索无声玉漏残,文渊阁上逼高寒。líng suǒ wú shēng yù lòu cán,wén yuān gé shàng bī gāo hán。
恩光频对双莲炬,寿考何须九转丹。ēn guāng pín duì shuāng lián jù,shòu kǎo hé xū jiǔ zhuǎn dān。
兰殿早朝随唤仗,花砖晚步候鸣鸾。lán diàn zǎo cháo suí huàn zhàng,huā zhuān wǎn bù hòu míng luán。
斯文说有吴夫子,淮海相望欲见难。sī wén shuō yǒu wú fū zi,huái hǎi xiāng wàng yù jiàn nán。

送鄢陵教谕高思聪辞官归金华之武义

郑真

长淮千里放归船,记得相逢五载前。zhǎng huái qiān lǐ fàng guī chuán,jì dé xiāng féng wǔ zài qián。
薄宦不须论教铎,醉歌且复共宾筵。báo huàn bù xū lùn jiào duó,zuì gē qiě fù gòng bīn yán。
天官试卷存遗稿,词苑菁莪取次编。tiān guān shì juǎn cún yí gǎo,cí yuàn jīng é qǔ cì biān。
如过金华山下路,烦君致意牧羊仙。rú guò jīn huá shān xià lù,fán jūn zhì yì mù yáng xiān。

送林生归乐清

郑真

萱堂有命过淮西,矫首云霄百尺梯。xuān táng yǒu mìng guò huái xī,jiǎo shǒu yún xiāo bǎi chǐ tī。
彩袖庭阶朝进鲤,青编灯火夜听鸡。cǎi xiù tíng jiē cháo jìn lǐ,qīng biān dēng huǒ yè tīng jī。
家声儗续梅花咏,客兴频将柿叶题。jiā shēng nǐ xù méi huā yǒng,kè xīng pín jiāng shì yè tí。
最喜乃翁多善政,归来历历话中闺。zuì xǐ nǎi wēng duō shàn zhèng,guī lái lì lì huà zhōng guī。

题画二首

郑真

曾过坡仙放鹤亭,黄茅冈顶思冥冥。céng guò pō xiān fàng hè tíng,huáng máo gāng dǐng sī míng míng。
相亲有客须拌醉,好语逢人不倦听。xiāng qīn yǒu kè xū bàn zuì,hǎo yǔ féng rén bù juàn tīng。
一水倾翻千涧碧,两厓浮动半天青。yī shuǐ qīng fān qiān jiàn bì,liǎng yá fú dòng bàn tiān qīng。
旧游恍惚浑成梦,聊复题诗上画屏。jiù yóu huǎng hū hún chéng mèng,liáo fù tí shī shàng huà píng。

题画二首

郑真

古木藤萝翠雨飘,重峦绝壁倚云霄。gǔ mù téng luó cuì yǔ piāo,zhòng luán jué bì yǐ yún xiāo。
坐随行径秋多露,渡唤长江晚有潮。zuò suí xíng jìng qiū duō lù,dù huàn zhǎng jiāng wǎn yǒu cháo。
机事相忘鸥影只,封书欲寄雁飞遥。jī shì xiāng wàng ōu yǐng zhǐ,fēng shū yù jì yàn fēi yáo。
十年虚负瀛洲约,愁听仙家奏玉箫。shí nián xū fù yíng zhōu yuē,chóu tīng xiān jiā zòu yù xiāo。

答姚宗文律诗四首

郑真

门掩西风一径苔,悬知勿药好怀开。mén yǎn xī fēng yī jìng tái,xuán zhī wù yào hǎo huái kāi。
不辞上客停云骑,何羡佳人当肉台。bù cí shàng kè tíng yún qí,hé xiàn jiā rén dāng ròu tái。
苍鬓不应甘老去,青衫只儗早归来。cāng bìn bù yīng gān lǎo qù,qīng shān zhǐ nǐ zǎo guī lái。
向时已悟杯中影,莫为多情赋七哀。xiàng shí yǐ wù bēi zhōng yǐng,mò wèi duō qíng fù qī āi。

答姚宗文律诗四首

郑真

淮天空阔彩云收,坐对青山最上头。huái tiān kōng kuò cǎi yún shōu,zuò duì qīng shān zuì shàng tóu。
幽梦只应随化蝶,闲心尽可狎来鸥。yōu mèng zhǐ yīng suí huà dié,xián xīn jǐn kě xiá lái ōu。
胸中绣锦休停织,袖里骊珠莫暗投。xiōng zhōng xiù jǐn xiū tíng zhī,xiù lǐ lí zhū mò àn tóu。
篱落菊花秋已近,浮庵还许唤同游。lí luò jú huā qiū yǐ jìn,fú ān hái xǔ huàn tóng yóu。

答姚宗文律诗四首

郑真

一曲清歌听采莲,夕阳高树正鸣蝉。yī qū qīng gē tīng cǎi lián,xī yáng gāo shù zhèng míng chán。
山川风气千余里,诗酒襟怀四十年。shān chuān fēng qì qiān yú lǐ,shī jiǔ jīn huái sì shí nián。
妙药人间夸不死,灵符海上诧逢仙。miào yào rén jiān kuā bù sǐ,líng fú hǎi shàng chà féng xiān。
几回笑指扬雄宅,问字终当造席前。jǐ huí xiào zhǐ yáng xióng zhái,wèn zì zhōng dāng zào xí qián。

答姚宗文律诗四首

郑真

高节多君慕子陵,怜予只似出家僧。gāo jié duō jūn mù zi líng,lián yǔ zhǐ shì chū jiā sēng。
床头相问频能去,灯下长怀可自胜。chuáng tóu xiāng wèn pín néng qù,dēng xià zhǎng huái kě zì shèng。
嗜酒谁云赊即得,卖文独怪价难增。shì jiǔ shuí yún shē jí dé,mài wén dú guài jià nán zēng。
客乡愿得身强健,要觅山中术与芩。kè xiāng yuàn dé shēn qiáng jiàn,yào mì shān zhōng shù yǔ qín。

送潘伯英

郑真

将军幕下羽书稀,花柳轻风散马蹄。jiāng jūn mù xià yǔ shū xī,huā liǔ qīng fēng sàn mǎ tí。
古篆多应题玉箸,梵书谩忆写金泥。gǔ zhuàn duō yīng tí yù zhù,fàn shū mán yì xiě jīn ní。
天连河汉恩光近,云拥蓬莱步武跻。tiān lián hé hàn ēn guāng jìn,yún yōng péng lái bù wǔ jī。
老我白头淮海上,烦君问讯故园栖。lǎo wǒ bái tóu huái hǎi shàng,fán jūn wèn xùn gù yuán qī。

寄徐景颜三首

郑真

秋榜名联进士科,轻舟同日溯淮河。qiū bǎng míng lián jìn shì kē,qīng zhōu tóng rì sù huái hé。
举头天际云雷迅,挥手人间岁月过。jǔ tóu tiān jì yún léi xùn,huī shǒu rén jiān suì yuè guò。
大府只今辞满牍,黉宫仍复听升歌。dà fǔ zhǐ jīn cí mǎn dú,hóng gōng réng fù tīng shēng gē。
马融绛帐知何似,解榻还嫌礼数多。mǎ róng jiàng zhàng zhī hé shì,jiě tà hái xián lǐ shù duō。

寄徐景颜三首

郑真

帝乡城郭楚天涯,倦客西风两鬓华。dì xiāng chéng guō chǔ tiān yá,juàn kè xī fēng liǎng bìn huá。
终许徐君归□□,岂容贾谊困长沙。zhōng xǔ xú jūn guī,qǐ róng jiǎ yì kùn zhǎng shā。
晓窗独对青铜镜,夜榻虚烧绛烛花。xiǎo chuāng dú duì qīng tóng jìng,yè tà xū shāo jiàng zhú huā。
淮颍相望云汉接,远游只欲趁星槎。huái yǐng xiāng wàng yún hàn jiē,yuǎn yóu zhǐ yù chèn xīng chá。