古诗词

日食诗

郑真

辛丑四月朔,日有食之既。xīn chǒu sì yuè shuò,rì yǒu shí zhī jì。
氛祲烟云相荡摩,天地山川忽蒙翳。fēn jìn yān yún xiāng dàng mó,tiān dì shān chuān hū méng yì。
省垣大臣威令传,从官车马成纷然。shěng yuán dà chén wēi lìng chuán,cóng guān chē mǎ chéng fēn rán。
正笏峨冠向玉阙,瓣香百拜哀吁天。zhèng hù é guān xiàng yù quē,bàn xiāng bǎi bài āi xū tiān。
啬夫奔驰庶人走,叫啸讴呼亦良久。sè fū bēn chí shù rén zǒu,jiào xiào ōu hū yì liáng jiǔ。
路途错莫若半夜,仰见明星大于斗。lù tú cuò mò ruò bàn yè,yǎng jiàn míng xīng dà yú dòu。
城中编户百万家,喧阗金鼓纷相挝。chéng zhōng biān hù bǎi wàn jiā,xuān tián jīn gǔ fēn xiāng wō。
何物妖虫肆吞啮,奋戈我欲凌云霞。hé wù yāo chóng sì tūn niè,fèn gē wǒ yù líng yún xiá。
人言七政失躔度,历家推演错昏暮。rén yán qī zhèng shī chán dù,lì jiā tuī yǎn cuò hūn mù。
清台路阻兵革深,万里不闻传救护。qīng tái lù zǔ bīng gé shēn,wàn lǐ bù wén chuán jiù hù。
须臾争讶红光还,将相公侯开笑颜。xū yú zhēng yà hóng guāng hái,jiāng xiāng gōng hóu kāi xiào yán。
羲和重整六龙辔,夕阳倒景明西山。xī hé zhòng zhěng liù lóng pèi,xī yáng dào jǐng míng xī shān。
我年三十诚罕见,忧国忧家心恋恋。wǒ nián sān shí chéng hǎn jiàn,yōu guó yōu jiā xīn liàn liàn。
九重神圣正当阳,天象何为召斯变。jiǔ zhòng shén shèng zhèng dāng yáng,tiān xiàng hé wèi zhào sī biàn。
举头问天天不言,人事只今殊可怜。jǔ tóu wèn tiān tiān bù yán,rén shì zhǐ jīn shū kě lián。
圣笔昭然示训戒,春秋二百四十年。shèng bǐ zhāo rán shì xùn jiè,chūn qiū èr bǎi sì shí nián。

郑真

明浙江鄞县人,字千之。洪武四年举人。官广信教授。治经学长于《春秋》。与兄郑驹、弟郑凤并以文学擅名。尝取诸家格言,著为集传集说集论。有《荥阳外史集》等。 郑真的作品>>

猜您喜欢

唐十八学士登瀛洲图

郑真

禁漏无声昼刻移,天家敕旨出廷墀。jìn lòu wú shēng zhòu kè yí,tiān jiā chì zhǐ chū tíng chí。
诸公且尽仙洲乐,未到分番上直时。zhū gōng qiě jǐn xiān zhōu lè,wèi dào fēn fān shàng zhí shí。

觅竹栽芭蕉简祥符古芳禅师

郑真

石上来参玉版师,殷勤觅得凤凰枝。shí shàng lái cān yù bǎn shī,yīn qín mì dé fèng huáng zhī。
分明认得如来意,坐到林扃月上时。fēn míng rèn dé rú lái yì,zuò dào lín jiōng yuè shàng shí。

觅竹栽芭蕉简祥符古芳禅师

郑真

越客南来梦转添,移床听雨近虚檐。yuè kè nán lái mèng zhuǎn tiān,yí chuáng tīng yǔ jìn xū yán。
绿蕉分得祇园树,晓露承来似蜜甜。lǜ jiāo fēn dé qí yuán shù,xiǎo lù chéng lái shì mì tián。

题红梅

郑真

花仙曾到玉皇家,有敕春香泛紫霞。huā xiān céng dào yù huáng jiā,yǒu chì chūn xiāng fàn zǐ xiá。
薄醉着颜红有晕,日高含笑近窗纱。báo zuì zhe yán hóng yǒu yūn,rì gāo hán xiào jìn chuāng shā。

送王绍泰计偕京师

郑真

西江贡士上春闱,天上星光近璧奎。xī jiāng gòng shì shàng chūn wéi,tiān shàng xīng guāng jìn bì kuí。
从此名题龙虎榜,殿头释褐赐金泥。cóng cǐ míng tí lóng hǔ bǎng,diàn tóu shì hè cì jīn ní。

送王绍泰计偕京师

郑真

盛时多士蔚招徕,银钥声寒棘屋开。shèng shí duō shì wèi zhāo lái,yín yào shēng hán jí wū kāi。
丹杏琼林春宴早,红旗先报捷书来。dān xìng qióng lín chūn yàn zǎo,hóng qí xiān bào jié shū lái。

送王绍泰计偕京师

郑真

碧溪冰解水融融,满眼晴山紫翠浓。bì xī bīng jiě shuǐ róng róng,mǎn yǎn qíng shān zǐ cuì nóng。
客邸要聆新进士,鸿书好寄白云重。kè dǐ yào líng xīn jìn shì,hóng shū hǎo jì bái yún zhòng。

梅花

郑真

调羹商鼎愧非才,孤负百花头上开。diào gēng shāng dǐng kuì fēi cái,gū fù bǎi huā tóu shàng kāi。
夜半西湖空有梦,月明谁见鹤飞来。yè bàn xī hú kōng yǒu mèng,yuè míng shuí jiàn hè fēi lái。

题广信李通判梅竹画四轴

郑真

山中消息问如何,昨夜前村雪更多。shān zhōng xiāo xī wèn rú hé,zuó yè qián cūn xuě gèng duō。
莫道此君坚节操,玉妃还得共婆娑。mò dào cǐ jūn jiān jié cāo,yù fēi hái dé gòng pó suō。

题广信李通判梅竹画四轴

郑真

冰雪天寒不自禁,晚风吹动翠阴阴。bīng xuě tiān hán bù zì jìn,wǎn fēng chuī dòng cuì yīn yīn。
溪光一片清如镜,照见佳人铁石心。xī guāng yī piàn qīng rú jìng,zhào jiàn jiā rén tiě shí xīn。

题广信李通判梅竹画四轴

郑真

帝子湘江翠袖寒,云深风雪佩珊珊。dì zi xiāng jiāng cuì xiù hán,yún shēn fēng xuě pèi shān shān。
罗浮仙客频相遇,牢落冰姿不耐看。luó fú xiān kè pín xiāng yù,láo luò bīng zī bù nài kàn。

题广信李通判梅竹画四轴

郑真

姑射神人杂佩瑶,月明深夜许相招。gū shè shén rén zá pèi yáo,yuè míng shēn yè xǔ xiāng zhāo。
鹤声唤起瑶台梦,百尺琅玕雪未消。hè shēng huàn qǐ yáo tái mèng,bǎi chǐ láng gān xuě wèi xiāo。

题兰

郑真

国香散落翠巉岩,晔晔芳丛玉露寒。guó xiāng sàn luò cuì chán yán,yè yè fāng cóng yù lù hán。
楚佩可怜零落尽,春风吹梦过湘南。chǔ pèi kě lián líng luò jǐn,chūn fēng chuī mèng guò xiāng nán。

题红梅

郑真

岁寒曾到玉皇家,浅浅琼杯醉碧霞。suì hán céng dào yù huáng jiā,qiǎn qiǎn qióng bēi zuì bì xiá。
睡起不知凡骨换,分明素质点丹砂。shuì qǐ bù zhī fán gǔ huàn,fēn míng sù zhì diǎn dān shā。

题红梅

郑真

绰约山中万玉妃,冰天有梦到瑶池。chuò yuē shān zhōng wàn yù fēi,bīng tiān yǒu mèng dào yáo chí。
调羹誓许供珍御,却笑春风上玉肌。diào gēng shì xǔ gōng zhēn yù,què xiào chūn fēng shàng yù jī。