古诗词

八月中秋日宿郑文中家是夜月食随班行礼次日玩月慨然有怀作古诗一首

郑真

团团一轮月,飞上黄金阙。tuán tuán yī lún yuè,fēi shàng huáng jīn quē。
空斋兀坐悄无言,出门一笑天地白。kōng zhāi wù zuò qiāo wú yán,chū mén yī xiào tiān dì bái。
银河耿耿蟾宫秋,金波穆穆凝不流。yín hé gěng gěng chán gōng qiū,jīn bō mù mù níng bù liú。
安得清风生两腋,奋身直上青云游。ān dé qīng fēng shēng liǎng yè,fèn shēn zhí shàng qīng yún yóu。
我家本在东海住,三岛神仙隔烟雾。wǒ jiā běn zài dōng hǎi zhù,sān dǎo shén xiān gé yān wù。
年年八月看月明,广寒指点无多路。nián nián bā yuè kàn yuè míng,guǎng hán zhǐ diǎn wú duō lù。
去年作客向钱塘,翰墨鼓勇登文场。qù nián zuò kè xiàng qián táng,hàn mò gǔ yǒng dēng wén chǎng。
嫦娥折赠一枝桂,霏霏满袖携天香。cháng é zhé zèng yī zhī guì,fēi fēi mǎn xiù xié tiān xiāng。
郡府工歌听苹鹿,春日计偕登上国。jùn fǔ gōng gē tīng píng lù,chūn rì jì xié dēng shàng guó。
翩然捧檄濠梁来,苜蓿盘空照晴旭。piān rán pěng xí háo liáng lái,mù xu pán kōng zhào qíng xù。
凄凉逆旅逢今宵,何用沽酒倾金瓢。qī liáng nì lǚ féng jīn xiāo,hé yòng gū jiǔ qīng jīn piáo。
故乡远隔二千里,眼空碧落心飘飘。gù xiāng yuǎn gé èr qiān lǐ,yǎn kōng bì luò xīn piāo piāo。
闺中夜凉珠露滴,两儿同向楼头立。guī zhōng yè liáng zhū lù dī,liǎng ér tóng xiàng lóu tóu lì。
云鬟玉臂思依依,舐犊恩慈怪违膝。yún huán yù bì sī yī yī,shì dú ēn cí guài wéi xī。
人生离合非偶然,纷纷万事俱由天。rén shēng lí hé fēi ǒu rán,fēn fēn wàn shì jù yóu tiān。
古云千里同婵娟,莫道月圆人未圆。gǔ yún qiān lǐ tóng chán juān,mò dào yuè yuán rén wèi yuán。

郑真

明浙江鄞县人,字千之。洪武四年举人。官广信教授。治经学长于《春秋》。与兄郑驹、弟郑凤并以文学擅名。尝取诸家格言,著为集传集说集论。有《荥阳外史集》等。 郑真的作品>>

猜您喜欢

题扇面

郑真

插天峭壁两门开,落木风高万壑哀。chā tiān qiào bì liǎng mén kāi,luò mù fēng gāo wàn hè āi。
酒熟山家烦折柬,蹇驴正待过桥来。jiǔ shú shān jiā fán zhé jiǎn,jiǎn lǘ zhèng dài guò qiáo lái。

永嘉林

郑真

浮空飐飐飘苍雪,倚石翩翩舞翠涛。fú kōng zhǎn zhǎn piāo cāng xuě,yǐ shí piān piān wǔ cuì tāo。
林下唤醒湘水梦,凤凰飞下九天高。lín xià huàn xǐng xiāng shuǐ mèng,fèng huáng fēi xià jiǔ tiān gāo。

永嘉林

郑真

晓风浮动隔帘青,旭日晴梳翡翠翎。xiǎo fēng fú dòng gé lián qīng,xù rì qíng shū fěi cuì líng。
想见云中仙子降,佩声杂沓散空冥。xiǎng jiàn yún zhōng xiān zi jiàng,pèi shēng zá dá sàn kōng míng。

永嘉林

郑真

筼筜谷底记曾游,风雨空山夜半秋。yún dāng gǔ dǐ jì céng yóu,fēng yǔ kōng shān yè bàn qiū。
有约佳人终不到,天寒翠袖不胜愁。yǒu yuē jiā rén zhōng bù dào,tiān hán cuì xiù bù shèng chóu。

永嘉林

郑真

琅玕百尺舞云幢,风月襟怀共一窗。láng gān bǎi chǐ wǔ yún chuáng,fēng yuè jīn huái gòng yī chuāng。
昨夜春雷初震蛰,龙孙长得玉成双。zuó yè chūn léi chū zhèn zhé,lóng sūn zhǎng dé yù chéng shuāng。

题观音像

郑真

吾家东近补怛山,大士神通海浪间。wú jiā dōng jìn bǔ dá shān,dà shì shén tōng hǎi làng jiān。
旧日同乡今作客,焚香日日对慈颜。jiù rì tóng xiāng jīn zuò kè,fén xiāng rì rì duì cí yán。

题唐明皇按乐图

郑真

笙笛筝琶按得齐,玉人歌舞绣筵低。shēng dí zhēng pá àn dé qí,yù rén gē wǔ xiù yán dī。
三郎酣醉真妃笑,谁信渔阳泣鼓鼙。sān láng hān zuì zhēn fēi xiào,shuí xìn yú yáng qì gǔ pí。

题唐明皇按乐图

郑真

内家教乐醉春妍,梦入巴山万里天。nèi jiā jiào lè zuì chūn yán,mèng rù bā shān wàn lǐ tiān。
檀板轻敲箫鼓合,金盆香暖浴儿钱。tán bǎn qīng qiāo xiāo gǔ hé,jīn pén xiāng nuǎn yù ér qián。

题唐明皇按乐图

郑真

沉香亭北昼冥冥,一曲霓裳醉里听。chén xiāng tíng běi zhòu míng míng,yī qū ní shang zuì lǐ tīng。
乐事不知忘国恨,秋风愁绝雨淋铃。lè shì bù zhī wàng guó hèn,qiū fēng chóu jué yǔ lín líng。

题便面小景

郑真

一天如水水如天,万壑春含绿树烟。yī tiān rú shuǐ shuǐ rú tiān,wàn hè chūn hán lǜ shù yān。
桥上抱琴人欲过,山窗且复罢青编。qiáo shàng bào qín rén yù guò,shān chuāng qiě fù bà qīng biān。

题竹

郑真

山中留得岁寒枝,冰雪棱棱不受欺。shān zhōng liú dé suì hán zhī,bīng xuě léng léng bù shòu qī。
莫道此君无变化,春雷唤起箨龙儿。mò dào cǐ jūn wú biàn huà,chūn léi huàn qǐ tuò lóng ér。

题扇面

郑真

断坡高树昼阴阴,行转清溪路更深。duàn pō gāo shù zhòu yīn yīn,xíng zhuǎn qīng xī lù gèng shēn。
可是草堂人不见,西风萧飒鹤孤吟。kě shì cǎo táng rén bù jiàn,xī fēng xiāo sà hè gū yín。

题五花马图

郑真

五花骢马锦云堆,踣铁蹄高识骏材。wǔ huā cōng mǎ jǐn yún duī,bó tiě tí gāo shí jùn cái。
倦眼奚官休睡去,天闲好与共归来。juàn yǎn xī guān xiū shuì qù,tiān xián hǎo yǔ gòng guī lái。

题五花马图

郑真

淮南群牧惯攻驹,八尺真龙万足余。huái nán qún mù guàn gōng jū,bā chǐ zhēn lóng wàn zú yú。
圣代郊丘崇报享,只须宝络驾金车。shèng dài jiāo qiū chóng bào xiǎng,zhǐ xū bǎo luò jià jīn chē。

题红梅

郑真

罗浮仙骨换丹砂,百折飞裙染翠霞。luó fú xiān gǔ huàn dān shā,bǎi zhé fēi qún rǎn cuì xiá。
酒晕未消寒起早,夜来赐宴玉皇家。jiǔ yūn wèi xiāo hán qǐ zǎo,yè lái cì yàn yù huáng jiā。