古诗词

八月中秋日宿郑文中家是夜月食随班行礼次日玩月慨然有怀作古诗一首

郑真

团团一轮月,飞上黄金阙。tuán tuán yī lún yuè,fēi shàng huáng jīn quē。
空斋兀坐悄无言,出门一笑天地白。kōng zhāi wù zuò qiāo wú yán,chū mén yī xiào tiān dì bái。
银河耿耿蟾宫秋,金波穆穆凝不流。yín hé gěng gěng chán gōng qiū,jīn bō mù mù níng bù liú。
安得清风生两腋,奋身直上青云游。ān dé qīng fēng shēng liǎng yè,fèn shēn zhí shàng qīng yún yóu。
我家本在东海住,三岛神仙隔烟雾。wǒ jiā běn zài dōng hǎi zhù,sān dǎo shén xiān gé yān wù。
年年八月看月明,广寒指点无多路。nián nián bā yuè kàn yuè míng,guǎng hán zhǐ diǎn wú duō lù。
去年作客向钱塘,翰墨鼓勇登文场。qù nián zuò kè xiàng qián táng,hàn mò gǔ yǒng dēng wén chǎng。
嫦娥折赠一枝桂,霏霏满袖携天香。cháng é zhé zèng yī zhī guì,fēi fēi mǎn xiù xié tiān xiāng。
郡府工歌听苹鹿,春日计偕登上国。jùn fǔ gōng gē tīng píng lù,chūn rì jì xié dēng shàng guó。
翩然捧檄濠梁来,苜蓿盘空照晴旭。piān rán pěng xí háo liáng lái,mù xu pán kōng zhào qíng xù。
凄凉逆旅逢今宵,何用沽酒倾金瓢。qī liáng nì lǚ féng jīn xiāo,hé yòng gū jiǔ qīng jīn piáo。
故乡远隔二千里,眼空碧落心飘飘。gù xiāng yuǎn gé èr qiān lǐ,yǎn kōng bì luò xīn piāo piāo。
闺中夜凉珠露滴,两儿同向楼头立。guī zhōng yè liáng zhū lù dī,liǎng ér tóng xiàng lóu tóu lì。
云鬟玉臂思依依,舐犊恩慈怪违膝。yún huán yù bì sī yī yī,shì dú ēn cí guài wéi xī。
人生离合非偶然,纷纷万事俱由天。rén shēng lí hé fēi ǒu rán,fēn fēn wàn shì jù yóu tiān。
古云千里同婵娟,莫道月圆人未圆。gǔ yún qiān lǐ tóng chán juān,mò dào yuè yuán rén wèi yuán。

郑真

明浙江鄞县人,字千之。洪武四年举人。官广信教授。治经学长于《春秋》。与兄郑驹、弟郑凤并以文学擅名。尝取诸家格言,著为集传集说集论。有《荥阳外史集》等。 郑真的作品>>

猜您喜欢

题方壶山水图

郑真

花草重重涧壑春,卜居只欲谢嚣尘。huā cǎo zhòng zhòng jiàn hè chūn,bo jū zhǐ yù xiè xiāo chén。
道逢谷口耕云客,莫是当年郑子真。dào féng gǔ kǒu gēng yún kè,mò shì dāng nián zhèng zi zhēn。

题方壶枯木图

郑真

石林苍竹蔼云烟,古木萧萧雨露边。shí lín cāng zhú ǎi yún yān,gǔ mù xiāo xiāo yǔ lù biān。
莫道散材无用处,藤萝何事苦相缠。mò dào sàn cái wú yòng chù,téng luó hé shì kǔ xiāng chán。

十二月初四日夜三更梦睡觉蛀齿脱落口占一绝今年五十七岁数其齿蛀时则二十有八年矣

郑真

当年两齿蛀成空,嗜啮翻嫌馔席丰。dāng nián liǎng chǐ zhù chéng kōng,shì niè fān xián zhuàn xí fēng。
谈笑尚怜唇舌在,可应开口不关风。tán xiào shàng lián chún shé zài,kě yīng kāi kǒu bù guān fēng。

题碧桃花画

郑真

春风满院碧桃开,不见瑶池阿母来。chūn fēng mǎn yuàn bì táo kāi,bù jiàn yáo chí ā mǔ lái。
一曲吹残双凤管,共谁歌笑倚楼台。yī qū chuī cán shuāng fèng guǎn,gòng shuí gē xiào yǐ lóu tái。

读东方翔传

郑真

幸应待诏上金门,宠赐煌煌奉至尊。xìng yīng dài zhào shàng jīn mén,chǒng cì huáng huáng fèng zhì zūn。
谐谑随时成讽谏,不知曲学有公孙。xié xuè suí shí chéng fěng jiàn,bù zhī qū xué yǒu gōng sūn。

读东方翔传

郑真

射覆悬知与易通,可应神妙在蓍筒。shè fù xuán zhī yǔ yì tōng,kě yīng shén miào zài shī tǒng。
天家亦有防闲术,不认龙蛇认守宫。tiān jiā yì yǒu fáng xián shù,bù rèn lóng shé rèn shǒu gōng。

读东方翔传

郑真

窭数分明是寄生,狋吽空复口相争。jù shù fēn míng shì jì shēng,yí hōng kōng fù kǒu xiāng zhēng。
奇言怪语何须数,千户犹能诧俗盲。qí yán guài yǔ hé xū shù,qiān hù yóu néng chà sú máng。

读东方翔传

郑真

主家谁敢侍私娱,董偃区区一贱夫。zhǔ jiā shuí gǎn shì sī yú,dǒng yǎn qū qū yī jiàn fū。
有罪已闻三可斩,霸陵会葬复何如。yǒu zuì yǐ wén sān kě zhǎn,bà líng huì zàng fù hé rú。

读东方翔传

郑真

不儒不老杂逢迎,殿上时时被宠荣。bù rú bù lǎo zá féng yíng,diàn shàng shí shí bèi chǒng róng。
可是茂陵新好尚,燕齐怪诞尽公卿。kě shì mào líng xīn hǎo shàng,yàn qí guài dàn jǐn gōng qīng。

题松柏图

郑真

山中长笑锦红开,风雪宁甘万壑哀。shān zhōng zhǎng xiào jǐn hóng kāi,fēng xuě níng gān wàn hè āi。
老我勿堪为柱石,般师斤斧不须来。lǎo wǒ wù kān wèi zhù shí,bān shī jīn fǔ bù xū lái。

玉山李道会颜则求着福庆观记以黄谷二十六咏见示用韵以寄

郑真

万山深处锦云堆,版筑新成玉帝台。wàn shān shēn chù jǐn yún duī,bǎn zhù xīn chéng yù dì tái。
绛阙诸真同宴喜,霓旌双引凤车来。jiàng quē zhū zhēn tóng yàn xǐ,ní jīng shuāng yǐn fèng chē lái。

玉山李道会颜则求着福庆观记以黄谷二十六咏见示用韵以寄

郑真

山势飞来似玉龙,曈昽海日上孤峰。shān shì fēi lái shì yù lóng,tóng lóng hǎi rì shàng gū fēng。
不须万丈云梯接,阊阖天门近九重。bù xū wàn zhàng yún tī jiē,chāng hé tiān mén jìn jiǔ zhòng。

玉山李道会颜则求着福庆观记以黄谷二十六咏见示用韵以寄

郑真

路转溪湾山更幽,也知天意恊人谋。lù zhuǎn xī wān shān gèng yōu,yě zhī tiān yì xié rén móu。
仙家剩有沧洲趣,画壁须烦顾虎头。xiān jiā shèng yǒu cāng zhōu qù,huà bì xū fán gù hǔ tóu。

玉山李道会颜则求着福庆观记以黄谷二十六咏见示用韵以寄

郑真

世界流年一掷梭,月凉踏踏听空歌。shì jiè liú nián yī zhì suō,yuè liáng tà tà tīng kōng gē。
濠梁往日曾相见,认得篮仙唤采和。háo liáng wǎng rì céng xiāng jiàn,rèn dé lán xiān huàn cǎi hé。

玉山李道会颜则求着福庆观记以黄谷二十六咏见示用韵以寄

郑真

玄谷长城别有基,要知清净妙无为。xuán gǔ zhǎng chéng bié yǒu jī,yào zhī qīng jìng miào wú wèi。
玉房坐守金丹熟,记取人间子午时。yù fáng zuò shǒu jīn dān shú,jì qǔ rén jiān zi wǔ shí。