古诗词

洪武癸亥九月二日与府学赖先生登宋相王钦若墓既归作长短歌一首以示

郑真

峨峨独山南,萧萧白杨树。é é dú shān nán,xiāo xiāo bái yáng shù。
石灶砑然如水深,云是宋相王公钦若墓。shí zào yà rán rú shuǐ shēn,yún shì sòng xiāng wáng gōng qīn ruò mù。
相君逮事真宗朝,千载云龙夸际遇。xiāng jūn dǎi shì zhēn zōng cháo,qiān zài yún lóng kuā jì yù。
平生赐百结,胡然饱奸妒。píng shēng cì bǎi jié,hú rán bǎo jiān dù。
寇公社稷勋,谬指为孤注。kòu gōng shè jì xūn,miù zhǐ wèi gū zhù。
西戎南牧正纷争,澶渊雪耻当用兵。xī róng nán mù zhèng fēn zhēng,chán yuān xuě chǐ dāng yòng bīng。
逆探上意纵谈说,天书封禅夸太平。nì tàn shàng yì zòng tán shuō,tiān shū fēng chán kuā tài píng。
大梁都城千骑出,来向西宫祠太乙。dà liáng dōu chéng qiān qí chū,lái xiàng xī gōng cí tài yǐ。
肆令玄教逞虚无,栋宇煌煌耀丹碧。sì lìng xuán jiào chěng xū wú,dòng yǔ huáng huáng yào dān bì。
吁嗟匡国无良图,九死岂足湔余辜。xū jiē kuāng guó wú liáng tú,jiǔ sǐ qǐ zú jiān yú gū。
君恩敕葬纪勋绩,断碑扛去空龟趺。jūn ēn chì zàng jì xūn jì,duàn bēi káng qù kōng guī fū。
三百年来子孙绝,翁仲无言遭发掘。sān bǎi nián lái zi sūn jué,wēng zhòng wú yán zāo fā jué。
玉鱼金碗出人间,伤心忍作狐兔穴。yù yú jīn wǎn chū rén jiān,shāng xīn rěn zuò hú tù xué。
石为羊虎卧苍苔,斧凿巉岩留半折。shí wèi yáng hǔ wò cāng tái,fǔ záo chán yán liú bàn zhé。
春深谁复酹寒浆,杜宇斜阳恨流血。chūn shēn shuí fù lèi hán jiāng,dù yǔ xié yáng hèn liú xuè。
老翁耕种携锄来,为言过者休悲哀。lǎo wēng gēng zhǒng xié chú lái,wèi yán guò zhě xiū bēi āi。
沧海桑田今几度,金谷铜驼安在哉。cāng hǎi sāng tián jīn jǐ dù,jīn gǔ tóng tuó ān zài zāi。
君不闻巩洛山陵一抔土,渡江南来荒草莽。jūn bù wén gǒng luò shān líng yī póu tǔ,dù jiāng nán lái huāng cǎo mǎng。
攒宫古木常冬青,越客扳号泪如雨。zǎn gōng gǔ mù cháng dōng qīng,yuè kè bān hào lèi rú yǔ。

郑真

明浙江鄞县人,字千之。洪武四年举人。官广信教授。治经学长于《春秋》。与兄郑驹、弟郑凤并以文学擅名。尝取诸家格言,著为集传集说集论。有《荥阳外史集》等。 郑真的作品>>

猜您喜欢

用韵答夏威原绝句十首

郑真

天高河汉烛奎文,灯火山窗夜独亲。tiān gāo hé hàn zhú kuí wén,dēng huǒ shān chuāng yè dú qīn。
谩道翰林华盖逼,手裁春帖是何人。mán dào hàn lín huá gài bī,shǒu cái chūn tiē shì hé rén。

用韵答夏威原绝句十首

郑真

笔端挥洒不成文,谁道诗看子建亲。bǐ duān huī sǎ bù chéng wén,shuí dào shī kàn zi jiàn qīn。
裘马五陵夸俊少,祇甘空谷老吾人。qiú mǎ wǔ líng kuā jùn shǎo,qí gān kōng gǔ lǎo wú rén。

用韵答夏威原绝句十首

郑真

欲寄多情愧不文,好将忠孝答君亲。yù jì duō qíng kuì bù wén,hǎo jiāng zhōng xiào dá jūn qīn。
锦衣若幸归来早,便作笙歌席上人。jǐn yī ruò xìng guī lái zǎo,biàn zuò shēng gē xí shàng rén。

用韵答夏威原绝句十首

郑真

百篇写得旧时文,风月何由语笑亲。bǎi piān xiě dé jiù shí wén,fēng yuè hé yóu yǔ xiào qīn。
为道老来长作客,苍颜愁对镜中人。wèi dào lǎo lái zhǎng zuò kè,cāng yán chóu duì jìng zhōng rén。

用韵答夏威原绝句十首

郑真

千金骏马五花文,可是南阳帝里亲。qiān jīn jùn mǎ wǔ huā wén,kě shì nán yáng dì lǐ qīn。
圣代恩涵溟海阔,独怜烛武不如人。shèng dài ēn hán míng hǎi kuò,dú lián zhú wǔ bù rú rén。

八月二十七日早钟梦后在新城闻王府召命说

郑真

华发相将五十年,飘飘剑佩向淮天。huá fā xiāng jiāng wǔ shí nián,piāo piāo jiàn pèi xiàng huái tiān。
床头一卷春秋学,梦里犹闻殿下宣。chuáng tóu yī juǎn chūn qiū xué,mèng lǐ yóu wén diàn xià xuān。

八月二十七日早钟梦后在新城闻王府召命说

郑真

梦里犹闻殿下宣,春明曾到禁廷前。mèng lǐ yóu wén diàn xià xuān,chūn míng céng dào jìn tíng qián。
锦床绣褥亲王座,听说遗经二百年。jǐn chuáng xiù rù qīn wáng zuò,tīng shuō yí jīng èr bǎi nián。

题山水图

郑真

淮山落木正萧萧,梦里瀛洲碧海遥。huái shān luò mù zhèng xiāo xiāo,mèng lǐ yíng zhōu bì hǎi yáo。
止愿归来茅屋底,夜凉明月听吹箫。zhǐ yuàn guī lái máo wū dǐ,yè liáng míng yuè tīng chuī xiāo。

题桃花图

郑真

路入天台第几重,桃花流水暖溶溶。lù rù tiān tái dì jǐ zhòng,táo huā liú shuǐ nuǎn róng róng。
洞中如见佳人面,好吐平生锦绣胸。dòng zhōng rú jiàn jiā rén miàn,hǎo tǔ píng shēng jǐn xiù xiōng。

题桃花图

郑真

一点妖红早着花,春风处处看云霞。yī diǎn yāo hóng zǎo zhe huā,chūn fēng chù chù kàn yún xiá。
就中欲问千年实,笑指瑶池阿母家。jiù zhōng yù wèn qiān nián shí,xiào zhǐ yáo chí ā mǔ jiā。

十一月初九日早出南门

郑真

狐皮为帽裹头颅,造化春融病骨疏。hú pí wèi mào guǒ tóu lú,zào huà chūn róng bìng gǔ shū。
濠上独行霜雪晓,旁人认得老髯苏。háo shàng dú xíng shuāng xuě xiǎo,páng rén rèn dé lǎo rán sū。

十一月二十九日夜写怀三首

郑真

离离星斗满璇霄,席上频闻犬吠骄。lí lí xīng dòu mǎn xuán xiāo,xí shàng pín wén quǎn fèi jiāo。
谩道酒杯须一醉,胸中磊磈不能浇。mán dào jiǔ bēi xū yī zuì,xiōng zhōng lěi wěi bù néng jiāo。

十一月二十九日夜写怀三首

郑真

志骄气满可怜人,乡里痴儿未足嗔。zhì jiāo qì mǎn kě lián rén,xiāng lǐ chī ér wèi zú chēn。
钟鼓归来成一笑,老梅檐角正含春。zhōng gǔ guī lái chéng yī xiào,lǎo méi yán jiǎo zhèng hán chūn。

十一月二十九日夜写怀三首

郑真

悠悠岁月去如梭,富贵人生奈汝何。yōu yōu suì yuè qù rú suō,fù guì rén shēng nài rǔ hé。
过眼已应天夺魄,樽前且赋考槃阿。guò yǎn yǐ yīng tiān duó pò,zūn qián qiě fù kǎo pán ā。

题秋山图送梁先生

郑真

雁门关外万山重,天籁萧萧涧壑中。yàn mén guān wài wàn shān zhòng,tiān lài xiāo xiāo jiàn hè zhōng。
作客边廷归未得,白云翘首海瀛东。zuò kè biān tíng guī wèi dé,bái yún qiào shǒu hǎi yíng dōng。