古诗词

题青山白云图系广信府同知方公所藏

郑真

海国千山列屏嶂,万迭浮云滚涛浪。hǎi guó qiān shān liè píng zhàng,wàn dié fú yún gǔn tāo làng。
云来云去本无心,苍狗白衣幻形状。yún lái yún qù běn wú xīn,cāng gǒu bái yī huàn xíng zhuàng。
长松密竹翠模糊,萧萧清籁真笙竽。zhǎng sōng mì zhú cuì mó hú,xiāo xiāo qīng lài zhēn shēng yú。
人行问路失南北,恍惚越海登蓬壶。rén xíng wèn lù shī nán běi,huǎng hū yuè hǎi dēng péng hú。
山中伊谁结茅屋,考槃独乐歌在谷。shān zhōng yī shuí jié máo wū,kǎo pán dú lè gē zài gǔ。
酒酣笑倚两崖高,万鼓雷鸣泻银瀑。jiǔ hān xiào yǐ liǎng yá gāo,wàn gǔ léi míng xiè yín pù。
琅玕结实瑶草青,服食自可通神灵。láng gān jié shí yáo cǎo qīng,fú shí zì kě tōng shén líng。
玄猿白鹤成伴侣,朝霏夕霭秋冥冥。xuán yuán bái hè chéng bàn lǚ,cháo fēi xī ǎi qiū míng míng。
我家四明山水窟,十载长淮空窃禄。wǒ jiā sì míng shān shuǐ kū,shí zài zhǎng huái kōng qiè lù。
生来懒性合幽栖,看山看云嗟不足。shēng lái lǎn xìng hé yōu qī,kàn shān kàn yún jiē bù zú。
近来船过严陵滩,楼台缥缈虚无间。jìn lái chuán guò yán líng tān,lóu tái piāo miǎo xū wú jiān。
环佩玲珑出林表,俨然天上非尘寰。huán pèi líng lóng chū lín biǎo,yǎn rán tiān shàng fēi chén huán。
黄堂仙人政多暇,仿佛乡关阅图画。huáng táng xiān rén zhèng duō xiá,fǎng fú xiāng guān yuè tú huà。
要觅商公与赵公,妙笔千金阅高价。yào mì shāng gōng yǔ zhào gōng,miào bǐ qiān jīn yuè gāo jià。

郑真

明浙江鄞县人,字千之。洪武四年举人。官广信教授。治经学长于《春秋》。与兄郑驹、弟郑凤并以文学擅名。尝取诸家格言,著为集传集说集论。有《荥阳外史集》等。 郑真的作品>>

猜您喜欢

人有为石梁谣者录成

郑真

帝乡今得免征科,汉祖当年未足多。dì xiāng jīn dé miǎn zhēng kē,hàn zǔ dāng nián wèi zú duō。
父老扶藜频望幸,教儿唱得大风歌。fù lǎo fú lí pín wàng xìng,jiào ér chàng dé dà fēng gē。

人有为石梁谣者录成

郑真

土坑边头半镬汤,晓寒睡起怯衣裳。tǔ kēng biān tóu bàn huò tāng,xiǎo hán shuì qǐ qiè yī shang。
女郎烧火添牛粪,笑指灰中饼饵香。nǚ láng shāo huǒ tiān niú fèn,xiào zhǐ huī zhōng bǐng ěr xiāng。

人有为石梁谣者录成

郑真

东屯西屯云昼阴,上关下关淮水深。dōng tún xī tún yún zhòu yīn,shàng guān xià guān huái shuǐ shēn。
淮水好从天上去,美人不见愁人心。huái shuǐ hǎo cóng tiān shàng qù,měi rén bù jiàn chóu rén xīn。

人有为石梁谣者录成

郑真

向来翻忆战争时,江海茫茫远别离。xiàng lái fān yì zhàn zhēng shí,jiāng hǎi máng máng yuǎn bié lí。
白发重逢太平日,春台化日乐熙熙。bái fā zhòng féng tài píng rì,chūn tái huà rì lè xī xī。

人有为石梁谣者录成

郑真

义勇祠前酒似池,鼓笳吹动赫人威。yì yǒng cí qián jiǔ shì chí,gǔ jiā chuī dòng hè rén wēi。
满身插得真刀剑,要与皇家作健儿。mǎn shēn chā dé zhēn dāo jiàn,yào yǔ huáng jiā zuò jiàn ér。

人有为石梁谣者录成

郑真

婚娶家家礼俗谙,东邻少妇嫁童男。hūn qǔ jiā jiā lǐ sú ān,dōng lín shǎo fù jià tóng nán。
园篱缚架开筵宴,借得船头一片帆。yuán lí fù jià kāi yán yàn,jiè dé chuán tóu yī piàn fān。

人有为石梁谣者录成

郑真

斤斧山中日日操,求生莫问此生劳。jīn fǔ shān zhōng rì rì cāo,qiú shēng mò wèn cǐ shēng láo。
草柴卖得钱三百,不怕城头米价高。cǎo chái mài dé qián sān bǎi,bù pà chéng tóu mǐ jià gāo。

人有为石梁谣者录成

郑真

养得儿男学务农,布衣褴褛发蓬松。yǎng dé ér nán xué wù nóng,bù yī lán lǚ fā péng sōng。
兔园亦有村夫子,夜雨残灯教过冬。tù yuán yì yǒu cūn fū zi,yè yǔ cán dēng jiào guò dōng。

人有为石梁谣者录成

郑真

淮水生鱼不论钱,弈坛醉倒唤棋仙。huái shuǐ shēng yú bù lùn qián,yì tán zuì dào huàn qí xiān。
百年尽可为生业,仰戴皇家日月天。bǎi nián jǐn kě wèi shēng yè,yǎng dài huáng jiā rì yuè tiān。

人有为石梁谣者录成

郑真

少妇新缝八塔鞋,可怜两足带尘埃。shǎo fù xīn fèng bā tǎ xié,kě lián liǎng zú dài chén āi。
盆中有水不须濯,却待人间好日来。pén zhōng yǒu shuǐ bù xū zhuó,què dài rén jiān hǎo rì lái。

人有为石梁谣者录成

郑真

别来三月不见郎,夜灯明灭泪成行。bié lái sān yuè bù jiàn láng,yè dēng míng miè lèi chéng xíng。
妾身许得单衣愿,不怕穷冬有雪霜。qiè shēn xǔ dé dān yī yuàn,bù pà qióng dōng yǒu xuě shuāng。

题吴教授所藏杨长史菜图

郑真

雨露春深绿正肥,从教百瓮捣金齑。yǔ lù chūn shēn lǜ zhèng féi,cóng jiào bǎi wèng dǎo jīn jī。
梦中要与神明说,不许羊蹄踏破畦。mèng zhōng yào yǔ shén míng shuō,bù xǔ yáng tí tà pò qí。

题吴教授所藏杨长史菜图

郑真

长史相烦写画图,青青生意绕吾庐。zhǎng shǐ xiāng fán xiě huà tú,qīng qīng shēng yì rào wú lú。
文章更爱黄山谷,食肉悬知味不如。wén zhāng gèng ài huáng shān gǔ,shí ròu xuán zhī wèi bù rú。

题柳公权玄秘塔铭

郑真

何处浮图葬衲师,斯文犹得睹残碑。hé chù fú tú zàng nà shī,sī wén yóu dé dǔ cán bēi。
想当放手书丹日,正似从容笔谏时。xiǎng dāng fàng shǒu shū dān rì,zhèng shì cóng róng bǐ jiàn shí。

题柳公权玄秘塔铭

郑真

君家书法已三传,琬琰文章到处镌。jūn jiā shū fǎ yǐ sān chuán,wǎn yǎn wén zhāng dào chù juān。
闻说贤郎当跨灶,银钩爱学柳诚悬。wén shuō xián láng dāng kuà zào,yín gōu ài xué liǔ chéng xuán。