古诗词

题胡仲厚先生山水图

郑真

范宽笔法夸神妙,安定胡君契深要。fàn kuān bǐ fǎ kuā shén miào,ān dìng hú jūn qì shēn yào。
向来赠我山居图,恍入蓬莱循海峤。xiàng lái zèng wǒ shān jū tú,huǎng rù péng lái xún hǎi jiào。
只今远作灵峰游,层崖迭巘涵清秋。zhǐ jīn yuǎn zuò líng fēng yóu,céng yá dié yǎn hán qīng qiū。
浮岚散尽雨新霁,万丈倒挂银河流。fú lán sàn jǐn yǔ xīn jì,wàn zhàng dào guà yín hé liú。
金碧楼台半天倚,下视人间深涧底。jīn bì lóu tái bàn tiān yǐ,xià shì rén jiān shēn jiàn dǐ。
南扉北崦近相望,苍树重重碧云起。nán fēi běi yān jìn xiāng wàng,cāng shù zhòng zhòng bì yún qǐ。
危桥两两如垂虹,跨驴策杖纷相从。wēi qiáo liǎng liǎng rú chuí hóng,kuà lǘ cè zhàng fēn xiāng cóng。
林深谁怜采樵者,双肩轧轧悬崖重。lín shēn shuí lián cǎi qiáo zhě,shuāng jiān yà yà xuán yá zhòng。
浮世光阴去如电,往者忧劳来者倦。fú shì guāng yīn qù rú diàn,wǎng zhě yōu láo lái zhě juàn。
异乡相见只须臾,礼俗人情空恋恋。yì xiāng xiāng jiàn zhǐ xū yú,lǐ sú rén qíng kōng liàn liàn。
十洲三岛沧溟天,梦回夜半闻啼鹃。shí zhōu sān dǎo cāng míng tiān,mèng huí yè bàn wén tí juān。
故园松菊幸无恙,挥毫欲赋归来篇。gù yuán sōng jú xìng wú yàng,huī háo yù fù guī lái piān。
寄语当时老丘壑,百岁襟期宛如昨。jì yǔ dāng shí lǎo qiū hè,bǎi suì jīn qī wǎn rú zuó。
安期羡门如可招,便与山中侣猿鹤。ān qī xiàn mén rú kě zhāo,biàn yǔ shān zhōng lǚ yuán hè。

郑真

明浙江鄞县人,字千之。洪武四年举人。官广信教授。治经学长于《春秋》。与兄郑驹、弟郑凤并以文学擅名。尝取诸家格言,著为集传集说集论。有《荥阳外史集》等。 郑真的作品>>

猜您喜欢

题墨菊

郑真

纷纷桃李若为容,篱落秋深晚色重。fēn fēn táo lǐ ruò wèi róng,lí luò qiū shēn wǎn sè zhòng。
山月暗时人不寐,墨香何似菊香浓。shān yuè àn shí rén bù mèi,mò xiāng hé shì jú xiāng nóng。

题雪霁图

郑真

银界参差百万重,太虚清气压鸿蒙。yín jiè cān chà bǎi wàn zhòng,tài xū qīng qì yā hóng méng。
旧来行处频观画,如在冰崖雪壑中。jiù lái xíng chù pín guān huà,rú zài bīng yá xuě hè zhōng。

题山水扇面

郑真

山翁唤我上饶来,坐对南屏迭迭开。shān wēng huàn wǒ shàng ráo lái,zuò duì nán píng dié dié kāi。
一片白云长作伴,分明认得是蓬莱。yī piàn bái yún zhǎng zuò bàn,fēn míng rèn dé shì péng lái。

题广信王氏园菊本十种胜金黄

郑真

幽花黄胜袅蹄金,唤醒人间富贵心。yōu huā huáng shèng niǎo tí jīn,huàn xǐng rén jiān fù guì xīn。
正色本来天造化,风霜不怕九秋阴。zhèng sè běn lái tiān zào huà,fēng shuāng bù pà jiǔ qiū yīn。

题广信王氏园菊本十种胜金黄

郑真

秋香送喜入天容,采采承恩雨露浓。qiū xiāng sòng xǐ rù tiān róng,cǎi cǎi chéng ēn yǔ lù nóng。
愿奉君王千万寿,御袍黄映玉袍重。yuàn fèng jūn wáng qiān wàn shòu,yù páo huáng yìng yù páo zhòng。

题广信王氏园菊本十种胜金黄

郑真

□□□□□□□,西风篱落九秋高。,xī fēng lí luò jiǔ qiū gāo。
檀心岂羡公侯贵,彭泽归来独慕陶。tán xīn qǐ xiàn gōng hóu guì,péng zé guī lái dú mù táo。

题广信王氏园菊本十种胜金黄

郑真

折得秋葩鹤顶红,丹砂点染幻神功。zhé dé qiū pā hè dǐng hóng,dān shā diǎn rǎn huàn shén gōng。
苦心欲寄蓬莱客,愿借胎仙两翼风。kǔ xīn yù jì péng lái kè,yuàn jiè tāi xiān liǎng yì fēng。

题广信王氏园菊本十种胜金黄

郑真

往事繁华逐水流,西风吹梦到扬州。wǎng shì fán huá zhú shuǐ liú,xī fēng chuī mèng dào yáng zhōu。
花心不与青春竞,冰雪萧萧过九秋。huā xīn bù yǔ qīng chūn jìng,bīng xuě xiāo xiāo guò jiǔ qiū。

题广信王氏园菊本十种胜金黄

郑真

芳信谁传万卷书,花神可是费工夫。fāng xìn shuí chuán wàn juǎn shū,huā shén kě shì fèi gōng fū。
凭君寄与陶居士,香露漙漙泻玉壶。píng jūn jì yǔ táo jū shì,xiāng lù tuán tuán xiè yù hú。

题广信王氏园菊本十种胜金黄

郑真

西风花看状元红,芳气纷纷正恼公。xī fēng huā kàn zhuàng yuán hóng,fāng qì fēn fēn zhèng nǎo gōng。
莫向人间夸折桂,当年也到广寒宫。mò xiàng rén jiān kuā zhé guì,dāng nián yě dào guǎng hán gōng。

题广信王氏园菊本十种胜金黄

郑真

忆向琼林去探花,瑶台玉宇认天家。yì xiàng qióng lín qù tàn huā,yáo tái yù yǔ rèn tiān jiā。
月明仿佛群仙过,素袖娉婷帻岸纱。yuè míng fǎng fú qún xiān guò,sù xiù pīng tíng zé àn shā。

题广信王氏园菊本十种胜金黄

郑真

榜眼谁夸进士科,却怜秋色恼人多。bǎng yǎn shuí kuā jìn shì kē,què lián qiū sè nǎo rén duō。
双瞳眩转金钱富,无酒陶潜奈汝何。shuāng tóng xuàn zhuǎn jīn qián fù,wú jiǔ táo qián nài rǔ hé。

题广信王氏园菊本十种胜金黄

郑真

潮音洞里现慈颜,万朵金莲雪浪间。cháo yīn dòng lǐ xiàn cí yán,wàn duǒ jīn lián xuě làng jiān。
花色近人秋似海,恍然身到补陀山。huā sè jìn rén qiū shì hǎi,huǎng rán shēn dào bǔ tuó shān。

题陈生子翼画扇面

郑真

悬崖晴瀑泻银河,杂沓松风送佩珂。xuán yá qíng pù xiè yín hé,zá dá sōng fēng sòng pèi kē。
世外红尘飞不到,山童却报晚凉多。shì wài hóng chén fēi bù dào,shān tóng què bào wǎn liáng duō。

唐十八学士登瀛洲图

郑真

学海波环翠石重,长春花木炫丹红。xué hǎi bō huán cuì shí zhòng,zhǎng chūn huā mù xuàn dān hóng。
神仙只在人间世,何羡沧溟恍惚中。shén xiān zhǐ zài rén jiān shì,hé xiàn cāng míng huǎng hū zhōng。