古诗词

用王理问中秋韵

郑真

玉盘捧出冰天暮,霜雪■然江海路。yù pán pěng chū bīng tiān mù,shuāng xuě rán jiāng hǎi lù。
官船面面启篷窗,撑入溪泷最深处。guān chuán miàn miàn qǐ péng chuāng,chēng rù xī lóng zuì shēn chù。
梯空我欲招素娥,广寒孤眠奈愁何。tī kōng wǒ yù zhāo sù é,guǎng hán gū mián nài chóu hé。
吴刚斫桂颇惊恐,仰天却爱清光多。wú gāng zhuó guì pǒ jīng kǒng,yǎng tiān què ài qīng guāng duō。
四海一家异风土,王事不辞行役苦。sì hǎi yī jiā yì fēng tǔ,wáng shì bù cí xíng yì kǔ。
桁杨谳决镜同明,棨戟森严趋阃府。héng yáng yàn jué jìng tóng míng,qǐ jǐ sēn yán qū kǔn fǔ。
盛时乐育如成康,仁恩叶律歌清扬。shèng shí lè yù rú chéng kāng,rén ēn yè lǜ gē qīng yáng。
桴鼓不惊刁斗静,燕乐何愁秋夜长。fú gǔ bù jīng diāo dòu jìng,yàn lè hé chóu qiū yè zhǎng。
鲛川仙人富词藻,诗酒情娱散襟抱。jiāo chuān xiān rén fù cí zǎo,shī jiǔ qíng yú sàn jīn bào。
旧时曾上虎蹲山,笙箫曲奏人间好。jiù shí céng shàng hǔ dūn shān,shēng xiāo qū zòu rén jiān hǎo。
月光如昼夜如年,天涯廓落心茫然。yuè guāng rú zhòu yè rú nián,tiān yá kuò luò xīn máng rán。
愿骑鸾鹤竟归去,罡风浩气天清寒。yuàn qí luán hè jìng guī qù,gāng fēng hào qì tiān qīng hán。
岂不见蓬莱瀛洲东海堧,琼琚玉佩多飞仙。qǐ bù jiàn péng lái yíng zhōu dōng hǎi ruán,qióng jū yù pèi duō fēi xiān。

郑真

明浙江鄞县人,字千之。洪武四年举人。官广信教授。治经学长于《春秋》。与兄郑驹、弟郑凤并以文学擅名。尝取诸家格言,著为集传集说集论。有《荥阳外史集》等。 郑真的作品>>

猜您喜欢

同通判李德高相公雪中

郑真

洒洒春风玉树枝,何人吟得灞桥诗。sǎ sǎ chūn fēng yù shù zhī,hé rén yín dé bà qiáo shī。
画堂卷起珠帘看,三白人间正及时。huà táng juǎn qǐ zhū lián kàn,sān bái rén jiān zhèng jí shí。

同通判李德高相公雪中

郑真

琼葩玉蕊点疏枝,吟得刘叉五字诗。qióng pā yù ruǐ diǎn shū zhī,yín dé liú chā wǔ zì shī。
谩道阶前深似尺,程门独立有杨时。mán dào jiē qián shēn shì chǐ,chéng mén dú lì yǒu yáng shí。

同通判李德高相公雪中

郑真

冰帘高卷看琼枝,谁寄回文锦上诗。bīng lián gāo juǎn kàn qióng zhī,shuí jì huí wén jǐn shàng shī。
寝笑从容人未起,客中何似在家时。qǐn xiào cóng róng rén wèi qǐ,kè zhōng hé shì zài jiā shí。

同通判李德高相公雪中

郑真

轻花洒洒凤凰枝,锦绣联篇百韵诗。qīng huā sǎ sǎ fèng huáng zhī,jǐn xiù lián piān bǎi yùn shī。
羔酒千金歌吹乐,山城正属太平时。gāo jiǔ qiān jīn gē chuī lè,shān chéng zhèng shǔ tài píng shí。

同通判李德高相公雪中

郑真

折得梅花第一枝,雪儿唱得雪中诗。zhé dé méi huā dì yī zhī,xuě ér chàng dé xuě zhōng shī。
扁舟夜半人归去,正是王猷访戴时。biǎn zhōu yè bàn rén guī qù,zhèng shì wáng yóu fǎng dài shí。

同通判李德高相公雪中

郑真

缟袖娉婷舞柘枝,天花飞落锦笺诗。gǎo xiù pīng tíng wǔ zhè zhī,tiān huā fēi luò jǐn jiān shī。
山川晃荡真如画,要觅当年李伯时。shān chuān huǎng dàng zhēn rú huà,yào mì dāng nián lǐ bó shí。

同通判李德高相公雪中

郑真

隔屋女娘歌竹枝,凄凄只似少年诗。gé wū nǚ niáng gē zhú zhī,qī qī zhǐ shì shǎo nián shī。
浅斟低唱微微醉,如在绡金帐里时。qiǎn zhēn dī chàng wēi wēi zuì,rú zài xiāo jīn zhàng lǐ shí。

同通判李德高相公雪中

郑真

阿蛮折得素琼枝,舞向华筵索赠诗。ā mán zhé dé sù qióng zhī,wǔ xiàng huá yán suǒ zèng shī。
散乱天花声扑簌,向来忆在碧窗时。sàn luàn tiān huā shēng pū sù,xiàng lái yì zài bì chuāng shí。

同通判李德高相公雪中

郑真

万树嵯峨重压枝,可怜冻吻不成诗。wàn shù cuó é zhòng yā zhī,kě lián dòng wěn bù chéng shī。
天光大窖炉无火,正是苏卿握节时。tiān guāng dà jiào lú wú huǒ,zhèng shì sū qīng wò jié shí。

同通判李德高相公雪中

郑真

击碎珊瑚五色枝,锦笺写就谪仙诗。jī suì shān hú wǔ sè zhī,jǐn jiān xiě jiù zhé xiān shī。
公庭早起人初集,正似陶公布屑时。gōng tíng zǎo qǐ rén chū jí,zhèng shì táo gōng bù xiè shí。

题庐山瀑布图

郑真

香炉峰上梦曾游,晴瀑声喧万壑秋。xiāng lú fēng shàng mèng céng yóu,qíng pù shēng xuān wàn hè qiū。
要与谪仙长作伴,白云深处独相求。yào yǔ zhé xiān zhǎng zuò bàn,bái yún shēn chù dú xiāng qiú。

人有为石梁谣者录成

郑真

乔木重重惠子窑,濠梁水带九洪桥。qiáo mù zhòng zhòng huì zi yáo,háo liáng shuǐ dài jiǔ hóng qiáo。
淮西自古夸形胜,表里山河拱圣朝。huái xī zì gǔ kuā xíng shèng,biǎo lǐ shān hé gǒng shèng cháo。

人有为石梁谣者录成

郑真

缚竹编芦窗户开,晴光晓透土床来。fù zhú biān lú chuāng hù kāi,qíng guāng xiǎo tòu tǔ chuáng lái。
满城要待秋花插,汲水绕篱浇菊栽。mǎn chéng yào dài qiū huā chā,jí shuǐ rào lí jiāo jú zāi。

人有为石梁谣者录成

郑真

土堑为家似燕巢,秋来风雨怕潇潇。tǔ qiàn wèi jiā shì yàn cháo,qiū lái fēng yǔ pà xiāo xiāo。
马通拾得团成饼,晒向墙头待暮烧。mǎ tōng shí dé tuán chéng bǐng,shài xiàng qiáng tóu dài mù shāo。

人有为石梁谣者录成

郑真

种得桃花与李花,红红白白几人家。zhǒng dé táo huā yǔ lǐ huā,hóng hóng bái bái jǐ rén jiā。
卖钱却待花成实,沽酒墙头不用赊。mài qián què dài huā chéng shí,gū jiǔ qiáng tóu bù yòng shē。